---- Anh ta bước tới trước mặt Mạnh Như Yên, nhìn kỹ đã thấy cánh tay Mạnh Như Yên ở trước mắt trơn bóng như ngọc, cái gì cũng nhìn không ra. Trong lòng Mạc Vân Thiên thở phào nhẹ nhõm, giọng điệu lạnh nhạt: "Là tôi nhìn lầm rồi." Sau đó anh ta tự cười mỉa mai: "Trước kia tôi… Trên người mẹ tôi cũng từng thấy vết thương tương tự, tôi còn tưởng rằng, Mạnh lão sư đã gặp phải chuyện tương tự thôi." "Không có không có." Mạnh Như Yên giải thích: "Cám ơn anh quan tâm,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.