---- Lúc này, Hàn Gia Lâm nhìn Hạ Trừng Trừng, hốc mắt hơi ướt. Tám năm qua, cô gái mơ hồ trong trí nhớ của anh ta dần trở nên rõ ràng, là dáng vẻ của Hạ Trừng Trừng. Anh ta không trách Hạ Trừng Trừng không nhận ra mình. Mấy năm nay anh ta gầy đi, dáng người cũng cao hơn, Hạ Trừng Trừng không nhận ra anh ta cũng không phải lỗi của cô. Hàn Gia Lâm lấy ảnh chụp thời cấp ba của mình chuẩn bị sẵn trong điện thoại ra, giọng nghẹn ngào: "Trừng Trừng, trước...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.