---- Cửa phòng “kẽo kẹt” mở ra. Hạ Vĩnh Đức và La Hằng đi vào phòng, nhìn thấy cô gái ngã xuống đất, khóe miệng hai người nhếch lên nụ cười giảo hoạt. Sau khi Hạ Trừng Trừng hôn mê trượt xuống, chén trà vỡ vụn chia năm xẻ bảy trên mặt đất, nước trà màu vàng nhạt cũng chảy dài trên sàn. La Hằng nhặt một mảnh chén trà trên mặt đất lên, cười lạnh: “Quả nhiên, cô ta vẫn rất cảnh giác với ông! Trà mà ông rót cô ta không uống một ngụm nào!” Hạ Vĩnh Đức...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.