---- Trịnh Thanh: "Tạ tiên sinh, cũng chỉ vài phút thay quần áo, ngài vội cái gì chứ? Chờ Trừng Trừng thay quần áo xong, cho ngài một bất ngờ!" Tạ Tri Hành ngẩng đầu nhìn Hạ Trừng Trừng đã đứng ở giữa cầu thang, hơi nheo mắt lại, trong mắt hiện lên vài tia uy hiếp. Ánh mắt của hắn và đôi mắt vui vẻ của Hạ Trừng Trừng chạm vào nhau, bốn mắt nhìn nhau một hồi lâu, Tạ Tri Hành mới nói: "Được. Trịnh Thanh đỡ Hạ Trừng Trừng, bóng dáng hai người đã rất nhanh biến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.