---- Tề Ngộ cất máy tính bảng xong, nhanh chóng rời khỏi phòng nghỉ. Vương Hâm lại nhặt tàn thuốc lá trên mặt đất, ném vào thùng rác: “Nói cho cậu biết, ở bên ngoài thu liễm một chút. Cậu không sợ Tề Ngộ lên mạng tố cáo cậu sao? Minh tinh gần đây sập nhà cũng có nhiều, cậu ngẫm lại Hứa Triệt đi.” “Sợ cái gì chứ?” Phạm Tư Hàng ngửa mặt dựa vào lưng ghế, hai chân giơ lên vểnh lên bàn trà, giày cũng không cởi: “Ba của Tề ngộ là ma bài bạc thiếu nợ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.