---- Hốc mắt Hứa Tri Tình rất đỏ, làm nổi bật gương mặt trắng nõn nhỏ nhắn của cô ấy, càng lúc càng rõ ràng. "Tại sao?" Hứa Tri Tình không nhịn được hỏi. Cô ấy nhìn Tống Ngữ Ngưng, hai mắt đẫm nước mắt nhưng không chịu rơi xuống: "Do chị không xứng sao?" Cảnh tỏ tình đêm đó năm lớp mười hai lại hiện lên trong trí nhớ của Hứa Tri Tình, giọng điệu giễu cợt đầy ác ý, còn có câu chế nhạo của bạn cùng bàn "Mày không xứng". "Chị Tri Tình, chị đâu cần phải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.