---- "Đưa còng tay cho tôi." Trong phòng, đã không còn bóng dáng của Hạ Trừng Trừng. Cửa sổ mở ra, một chiếc ghế rơi xuống khỏi bệ cửa sổ, rèm cửa sổ tung bay trong gió. Phó Dương Vinh choáng váng: "Không có khả năng, người của chúng ta đang ở bên ngoài khách sạn, có thể nhìn thấy cửa sổ phòng executive, chính xác là không có người rời đi!" "Có thể là trời quá tối, lại còn mưa, nên người bên ngoài không chú ý?" Chu Đặc cẩn thận nói. Tạ Tri Hành và Phó Dương Vinh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.