Công bằng?
Mặc dù biết bản thân sẽ không thất bại, trận cá cược này mình cũng sẽ thắng chắc. Đừng nói là theo giá để bồi thường mà coi như có bồi thường gấp mười lần, gấp trăm lần thì chính mình cũng không sợ.
Nhưng ——
Cao Bằng đột nhiên lại cảm thấy rất khó chịu.
Hắn cũng biết loại tâm lý này của mình rất không đúng, đưa tư thái của bản thân lên quá cao một chút. Cao Bằng tự biết được bản lĩnh của mình, nhưng những người khác lại không biết.
Từ Thường nói những lời này cũng không có vấn đề gì quá lớn, đó chính là tâm lý của một người dân chúng bình thường.
Cao Bằng cũng không rõ ràng xác suất thành công khi nâng phẩm chất của một Ngự thú từ tinh nhuệ lên hoàn mỹ của những Dục Thú Sư trung cấp khác là bao nhiêu, nhưng cũng biết tuyệt đối sẽ không cao.
Cho nên trận cá cược này đối với Từ Thường, bất luận như thế nào thì đều sẽ kiếm lời lớn.
Hoặc là chỉ cần tốn gấp đôi phí trưng cầu ý kiến là có thể thu hoạch được một con Ngự thú có phẩm chất hoàn mỹ, hoặc là miễn phí đạt được đền bù gấp đôi phí trưng cầu ý kiến.
Thấy Cao Bằng không có trả lời mình, Từ Thường mỉm cười nói:
- Ha ha, không sao! Tôi có thể lý giải được, dù sao trên thế giới này làm gì có xác suất thành công trăm phần trăm chứ! Đậu Đậu, chúng ta đi thôi.
Từ Thường dắt Đậu Đậu rồi quay người rời đi, bước chân không nhanh không chậm. Cuối cùng, hắn hơi dừng lại trước cửa thang máy một chút, nhưng vẫn không thấy Cao Bằng giữ mình lại. Đến lúc này, hình như hắn có chút thất vọng, còn có chút sáng tỏ rồi ấn mở thang máy đi vào bên trong.
Cửa thang máy chậm rãi đóng lại. . .
Ở một bên khác, nhân viên công tác cũng đưa Đại Bạch từ thang lên xuống ra ngoài.
Cao Bằng có chút bất đắc dĩ, công việc của Dục Thú Sư đầu tiên của cuộc đời mình lại kết thúc như thế này sao?
Mấy nhân viên khác trong phòng làm việc khi nghe nói về chuyện này, ánh mắt khi nhìn về phía Cao Bằng trở nên kỳ quái.
Vị ông chủ nhỏ mới tới này hình như có chút tâm cao khí ngạo rồi.
Đúng vậy, là tâm cao khí ngạo! Ở trong mắt bọn họ Cao Bằng chính là một thiếu niên đắc chí quá kiêu ngạo.
Nhưng mà, những lời này bọn họ cũng chỉ dám vụng trộm thảo luận một cách bí mật thôi. Ở bên ngoài thì không ai dám mảy may nói lung tung, bởi vì bọn họ còn phải kiếm miếng cơm dưới tay Cao Bằng nữa. Dù sao, làm gì có chuyện thuộc hạ lại dám công khai thảo luận về cấp trên chứ, ghét bỏ công việc chính mình quá dễ dàng sao?
Cao Bằng cũng rất bất đắc dĩ.
Nhưng hắn cũng không có suy nghĩ đến việc giảm xuống mức phí trưng cầu ý kiến, thậm chí còn có xúc động tiếp tục đề cao giá lên.
Cuối cùng vẫn là lý trí chiến thắng xúc động.
Bình tĩnh xem xét rồi đổi vị trí để suy nghĩ thì có thể thông cảm lẫn nhau. . . Cao Bằng đã nghĩ thông suốt điểm này, nhưng cũng không có nghĩ thoáng ra.
Tục ngữ nói hạ giá dễ, tăng giá khó. Nếu như bây giờ lấy giá thấp, về sau lại muốn tăng giá thì rất khó khăn. Hắn có thể lý giải người khác nhưng cũng không đại biểu việc hắn nhất định phải dựa theo ý muốn của họ để làm việc. Người khác có ý nghĩ của họ, Cao Bằng cũng có sự quật cường của bản thân.
Chỉ cần danh khí của mình lan ra thì sau đó người tìm tới khẳng định sẽ nối liền không dứt. Cao Bằng cũng không tin toàn bộ Trường An sẽ không có một người biết hàng.
Buổi chiều nhanh chóng trôi qua, trong lúc đó lại tới ba khách hàng, nhưng khi nghe về bảng giá của Cao Bằng thì đều tỏ vẻ không thể tiếp nhận.
- Ông chủ, lại có người đến.
Tuân Quyển Quyển gọi điện thoại đến văn phòng của Cao Bằng. Nàng thật sự rất mệt mỏi, ông chủ vì sao không hạ thấp giá cuống chứ, dù một lần kiếm ít đi một chút nhưng chỉ cần số lượng đủ nhiều thì tuyệt đối có thể kiếm được nhiều hơn!
Ý nghĩ của kẻ có tiền, mình đúng là không thể hiểu được.
Ở trong mắt Tuân Quyển Quyển, ông chủ nhà mình chính là một người giàu có đang ẩn tàng.
- Cậu chính là Dục Thú Sư của phòng làm việc này sao?
Một thân ảnh đẩy cửa đi vào, trên mặt mang theo vẻ hoài nghi rồi quan sát Cao Bằng từ trên xuống dưới.
- Đúng.
Cao Bằng gật đầu,
- Tôi nói trước một chút, giá tiền tôi đưa ra gấp ba lần so với những Dục Thú Sư trung cấp khác.
Cao Bằng dựng thẳng lên ba ngón tay.
- Không quản gấp ba hay mấy lần, chỉ cần cậu có thể làm cho ngự thú của tôi thăng cấp thành công thì tôi có thể cho cậu gấp mười!
Người thanh niên mặc áo cao bồi hai tay chống lên bàn, cả người nghiêng về phía trước, trong mắt hiện đầy tơ máu.
- Gấp mười! Chỉ cần cậu làm cho ngự thú của tôi thăng cấp thành công, tôi cho cậu gấp mười lần giá cả của các Dục Thú Sư khác!
Giọng nói của người thanh niên đè rất gấp, mang theo chút táo bạo.
- Sảng khoái!
Cao Bằng thở dài,
- Ngự thú của anh ở nơi nào. Tôi phải nhìn Ngự thú của anh trước rồi mới có thể cho một câu trả lời chắc chắn.
- Nơi này.
Người thanh niên mặc áo cao bồi mở cổ áo trước ngực ra, sau đó thận trọng móc ra một con chuột màu tím to cỡ bàn tay trẻ con. Chỉ có điều, giờ phút này bên ngoài con chuột màu tím hiện lên lít nha lít nhít những đường vân màu máu, phảng phất như có từng đầu Huyết Mãng dữ tợn bao quanh làn da. Con chuột màu tím nhỏ đang thoi thóp, thỉnh thoảng phát ra những tiếng kêu chi chi rất nhỏ.
- Có thể hay không, chỉ cần nói một câu!
Người thanh niên này nhìn chằm chằm vào Cao Bằng, hô hấp trở nên dồn dập.
Cao Bằng nhìn thoáng qua con chuột màu tím này, mắt híp lại,
- Nó ăn nhầm thứ gì? Tôi là Dục thú sư mà không phải là bác sỹ thú y.
Nói xong hắn lại lười biếng nằm nhoài người lên chiếc ghế sau lưng.
Ở trong mắt Cao Bằng, đằng sau thanh thuộc tính của con chuột này có một trạng thái (xung đột biến dị).
- Tôi cho nó dùng một gốc Huyết Ngọc Chi, vốn là muốn cho nó biến dị tiến hóa, kết quả không cẩn thận biến thành như thế này.
Sắc mặt người thanh niên cao bồi đỏ bừng lên,
- Trong quá trình nó tiến hóa đã phát sinh xung đột, nếu như cậu có thủ đoạn thì cứu nó đi, van cầu cậu.
- Cho nên người ta mới nói học tập là rất quan trọng. Nó là hệ Lôi, anh lại cho nó ăn thiên tài địa bảo hệ Huyết, anh cho rằng mình cứ mua xổ số là có thể trúng giải thưởng lớn sao?
Cao Bằng bất đắc dĩ thở dài một hơi.
- Được rồi, đơn hàng này tôi nhận. Nhưng mà, quy củ của Dục thú sư chắc anh cũng biết chứ, chúng tôi sẽ ra phương án, tài liệu chính các anh ra.
- Chuyện này tôi biết, cậu nói xem cần tài liệu gì.
Thanh niên cao bồi giờ phút này cũng là loạn bệnh chạy chữa. Toàn bộ thành phố Trường An cũng chỉ có hai Dục thú sư cao cấp, trong đó một vị vẫn là hội trưởng hiệp hội Dục thú sư Trường An, vị khác cũng là đại nhân vật có địa vị rất cao. Bây giờ đang vội vàng chạy chữa nên hắn làm sao có thể gặp được loại nhân vật cấp bậc này chứ.
【 Tên quái vật 】: Tử Điện Thử (đang trong trạng thái xung đột biến dị)
【 Đẳng cấp quái vật 】: Cấp 19 (tinh anh)
【 Phẩm chất quái vật 】: Tinh nhuệ
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ Lôi
【 Trạng thái quái vật 】: Thương thế nhẹ (đau đớn)
【 Nhược điểm quái vật 】: 1. Hệ Bùn. . .
【 Nhu cầu tấn thăng phẩm chất hoàn mỹ 】: 1. Tiến hóa bình thường; 2. Tiến hóa biến dị. . .
Kiểm tra một lát, Cao Bằng phát hiện thích hợp nhất với Tử Điện Thử bây giờ chỉ có tiến hóa biến dị. Bởi vì nó bây giờ vốn đang ở trong quá trình tiến hóa, chỉ là do lực lượng hệ Huyết cùng hệ Lôi xung đột mới đưa đến tình trạng này.
【 Tiến hóa biến dị 】: Lấy Ám Ảnh quả *5, Hồng Phong Thụ Tâm *1 khối, Lôi Kim Diệp một lạng, thả vào trong cối xay rồi nghiền nát. Sau đó lấy ra nấu canh, tại trong canh tăng thêm một viên tinh hạch của quái vật Huyết Biên Bức (cần cấp bậc tinh anh), sau đó. . .
- Lấy năm viên Ám Ảnh quả đến, còn có một khối Hồng Phong Thụ Tâm, cuối cùng lấy thêm một lạng Lôi Kim diệp, còn có một viên tinh hạch quái vật Huyết Biên Bức cấp tinh anh.
Cao Bằng nói với thanh niên cao bồi.
Người thanh niên không chút do dự gật đầu, sau đó lập tức gọi điện thoại sai người chuẩn bị những vật này rồi lập tức đưa tới. Mặc kệ trong lòng của hắn đến cùng có tin Cao Bằng hay không, nhưng nếu đã lựa chọn để Cao Bằng trị liệu, vậy thì sẽ phải một đường đi đến cuối cùng.
Nếu thật sự thất bại. . . Trong ánh mắt người thanh niên này hiện lên một đạo hàn quang, Mã Giản hắn tại thành Trường An này tốt xấu cũng coi như một nhân vật.
Cũng may những vật này cũng không tính là quá mức hi hữu, trong nửa giờ tất cả mọi thứ đã được đưa đến tay Cao Bằng.
Giờ phút này, Tử Điện Thử nằm lên bàn đã không có cả khí lực để rên rỉ, chỉ có bộ ngực nhỏ còn yếu ớt lên xuống.
Dựa theo trình tự, Cao Bằng nghiền nát từng cái Ám Ảnh quả, Hồng Phong Thụ Tâm, Lôi Kim Diệp. Sau đó đổ vào bên trong một cái nồi sớm đã đun sôi rồi khép vung lại, nửa phút sau lại đem tinh hạch đã đập nát của quái vật Huyết Biên Bức ném vào.
Mười phút sau Cao Bằng mở nắp ra, dưới ánh mắt không dám tin của Mã Giản, nhấc Tử Điện Thử đang nằm trên bàn lên rồi ném vào trong nồi, đóng nắp lại. . .