Đợi đến khi tất cả mọi người rời đi, U Hoàng Ninh mới là người cuối cùng ra khỏi phòng. Ông ta cúi đầu, trong ống tay áo có một đoàn lông xù nhỏ màu vàng xanh trượt ra, sau khi rơi xuống đất rồi nhẹ nhàng nhảy lên trên vai U Hoàng Ninh. Mặt trời chiều dần dần biến mất ở phía chân trời, hoàng hôn càng thêm thê lương. - Đào Ngột, có phải chúng ta đã già rồi không? Vẻ mặt U Hoàng Ninh có chút cô đơn. - Năm đó, khi các bộ lạc di chuyển...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.