Nếu so sánh với mấy ngày trước thì quả thật lá gan của Liên Tử đã lớn hơn nhiều. Ít nhất khi đứng trước mặt người lạ không hề xuất hiện tình trạng sợ hãi, đã dám can đảm nhìn thẳng vào đối phương. Hai người vui vẻ tán gẫu một hồi, sau đó Mục Thiết Anh mang theo Liên Tử rời đi. Vẫn luôn yên lặng nằm “giả chết” trong tay Cao Bằng, cái mũ A Xuẩn rốt cuộc cũng chịu động đậy. Thật cẩn thận đứng dậy, nhìn đủ chủng loại Ngự thú chim chóc bay lượn khắp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.