Tiểu Diễm thở hổn thể, cúi đầu xuống liền nhìn thấy toàn bộ lông vũ trên người đã biến mất, chỉ còn cái bụng trụi lủi. Bộ lông vũ xinh đẹp nhất của ta! Tiểu Diễm rên rỉ, thiếu chút nữa thì đau lòng đến thổ huyết. Từ bé đến giờ nó chưa bao giờ trụi lủi như thế. Bây giờ, nhìn nó không khác gì một con vịt nướng vàng ươm béo mẫm trong tủ quầy. Không ngờ ta lại trở nên trọc giống như Tiểu Hoàng. Tiểu Diễm quỳ xuống, không ngừng đập cánh xuống đất. Một nguyên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.