Lần này, sau khi triệu hồi A Ban ra Cao Bằng sẽ không tùy tiện gọi nó đi vào nữa. Mình làm chủ nhân của nó thì không thể quá ích kỷ, mỗi người đều có tự do, ngự thú cũng vậy. Bọn chúng cũng có thể hưởng thụ tự do, mà không phải bị giam ở trong không gian ngự thú tối tăm không có ánh mặt trời, đần độn chờ thời gian trôi qua. - Cao Bằng, ta không phải vào nữa sao? A Ban cẩn thận hỏi. - Không vào nữa. Cao Bằng xoa xoa đầu của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.