- Bạn của ta! Một năm không gặp, cả ngày lẫn đêm ta đã nhớ mong ngươi vô số lần… Bụp! Cao Bằng không đổi sắc bóp tắt cái đuôi của Huỳnh Hỏa Trùng Thực buồn nôn! Quả thực là buồn nôn, con mẹ nó buồn nôn. Huỳnh Hỏa Trùng rất tội nghiệp nhìn Cao Bằng, sau đó mân mê cái mông, lại sáng lên: - Thật có lỗi, thật có lỗi. Trong hình ảnh, Nhị Điện hạ quần áo sạch sẽ, cẩn thận tỉ mỉ nói: - Không biết ca ca của ta kiếm đâu ra được hai ngự...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.