Tiểu Diễm hợp thời ợ lên một cái no nê, hai cái xương cá rơi ra khỏi miệng. - Nói ra có thể ngươi không tin, vừa rồi ta ngủ gật, không biết vì sao thịt cá lại lăn vào miệng ta. Tiểu Diễm lúng ta lúng túng nói. - Ăn chậm một chút, đừng để bị nghẹn. Cao Bằng thu tầm mắt lại, một lần nữa thu dây câu lại gần cần. Tiểu Diễm nghi hoặc vỗ vỗ đầu mình. Có phải hôm nao Cao Bằng uống nhầm thuốc gì đó không mà sao hiền lành thế. Tiểu Diễm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.