Mãi cho đến sắc trời dần tối Tiểu Hoàng mới từ ngoài phòng đi vào nhà, chỉ là thân ảnh đó nhìn qua có vẻ rất tiều tụy. - Lệ lệ? Tiểu Diễm nuốt một con cá lớn mập mạp từ trong thùng vào bụng, dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Tiểu Hoàng. Không biết có phải do nó bị ảo giác hay không, tại sao lại cảm thấy bộ dạng của con vịt này rất tiều tụy. Tiểu Hoàng mặt ủ mày chau đặt mông ngồi trên mặt đất, đồ ăn trước mắt dù có ngon thế nào đi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.