Sắc mặt Chu Quái rất phức tạp, siết chặt nắm đấm. Năm đó hắn ham chơi nên bị đoàn bắt nô để ý tới rồi bắt đi, đều là vì mình tuỳ hứng. Cha biết tin mình mất tích, không biết sẽ đau lòng đến mức nào. Nghĩ tới đây, Chu Quái không nhịn được nhắm mắt lại, cơ thể không ngừng run rẩy. - Đúng rồi, trước đó con ngự thú kia đã bị trúng độc, cần nhanh chóng giải độc cho nó. Hoàng Hà vội vã nhắc nhở. Trước đó còn tưởng là kẻ địch nên đã hạ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.