Sau cơn bạo tạc đó còn sót lại một mùi vị khác, Trầm Hải Phúc Sơn Cự Nhân thuận theo mùi ở ven đường tiếp tục đuổi qua. Ven đường thỉnh thoảng có một vài con quái vật kiến hôi muốn đánh lén nó. Thậm chí không cần nó dùng bao nhiêu sức, chỉ là nhàn nhạt liếc nhìn mấy con quái vật muốn đánh lén một cái thì lập tức chúng đã bị uy áp mãnh liệt ép thành mảnh vỡ. Ở trên thân của những quái vật này nó ngửi thấy mùi vị quen thuộc. Nếu như đổi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.