Mục lục
Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ba giờ chiều, chín người của Long Ngâm ngủ no nê xong, tinh thần phấn chấn đi tới phòng huấn luyện ở tòa nhà văn phòng đối diện.

Lưu Xuyên mở máy chiếu, bật lại video thi đấu trận khai mạc một lần, bình luận đơn giản: “Trận đấu này, biểu hiện của mọi người khi đấu lôi đài rất đáng khen thưởng. Tần Dạ, Từ Sách và Lâm Đồng đều phát huy rất tốt. Nhờ ba người kết hợp mới lấy được cờ lệnh lôi đài, sau này tiếp tục phát huy.”

Mọi người cùng nhau vỗ tay cho ba người đồng đội.

Sau khi tiếng vỗ tay ngừng lại, Lưu Xuyên nói tiếp: “Trong giai đoạn đoàn chiến, biểu hiện của Lý Tưởng cũng không tệ lắm, dùng kỹ năng tại thời khắc mấu chốt rất đúng chỗ, nếu có thể giảm thương tổn để sống sót thì tốt hơn, về sau chú ý vấn đề này; Trạch Văn cũng phát huy tốt, sát thương rất cao, cứ như vậy ổn định phát huy. Thiếu Khuynh lần này không gặp phải phụ trợ đánh khống chế mạnh nên đánh khá thoải mái, không phạm sai lầm, vẫn cần luyện tập thêm; Tiểu Dư, cậu vẫn còn tật xấu, dễ luống cuống tay chân… Nhưng dù sao so với trước đây cũng là có tiến bộ rồi, đây là chuyện tốt.”

Giang Thiếu Khuynh và Dư Hương Dương vốn nghĩ đội trưởng sẽ chửi bọn họ, đều đã chuẩn bị sẵn tâm lý, gục đầu xuống chờ Lưu Xuyên, không ngờ Lưu Xuyên lại nói tiếp: “Tôi không mong những người mới các cậu ngay lập tức biến thành tuyển thủ chuyên nghiệp đại thần trong liên minh, chuyện này không có khả năng. Chỉ cần qua mỗi trận đấu mọi người đều tiến bộ tôi đã rất hài lòng rồi. Các cậu cũng đừng nên bị áp lực quá lớn, trước cứ quen với nhịp độ đánh giải trong liên minh, còn hơn ba mươi trận đấu nữa, chúng ta cứ từ từ.”

Giang Thiếu Khuynh và Dư Hướng Dương lập tức nghiêm túc gật đầu: “Đã rõ, đội trưởng!”

Lưu Xuyên nói: “Được rồi, chúng ta cùng phân tích đối thủ kế tiếp.”

Ngô Trạch Văn chu đáo mua cho Lưu Xuyên một chiếc bút laser, khi Lưu Xuyên giảng giải có thể dùng bút chỉ lên màn chiếu, trong file powerpoint có lịch thi đấu, Lưu Xuyên lật tới trang đầu tiên.

Vòng bảng đều được sắp xếp ba đến bốn ngày một vòng đấu, vòng đầu là trận giữa Thất Tinh Thảo vs Thương Lan, Tuyết Lang vs Long Ngâm, 16 đội còn lại cũng sẽ thi đấu chia cặp trong hai ngày tiếp theo. Ngày 14 tháng Ba bắt đầu bước vào vòng đấu thứ hai của vòng bảng.

Lưu Xuyên lật sang trang thứ hai, dùng bút laser chỉ khung có tên đội tuyển Long Ngâm.

Vòng bảng thi đấu vòng tròn tính điểm – vòng thứ hai.

Ngày 14 tháng Ba: Đội tuyển Long Ngâm [sân nhà] vs Đội tuyển Xích Tiêu [sân khách]

Địa điểm thi đấu: Trường Sa

Theo sắp xếp của vòng bảng, mỗi đội sẽ đánh sân nhà một trận, sân khách một trận, vừa để tiện cho việc bán vé vào cửa, mặt khác cũng để cho các đội viên điều chỉnh tâm lý.

Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Lần này chúng ta là đội nhà, cũng là lần đầu tiên thi đấu trên sân của Long Ngâm tại Trường Sa. Từ Hiểu Kỳ nói với tôi rằng toàn bộ phóng viên eSports tại Trường Sa khi đó sẽ đồng loạt ra quân, vé vào cửa của trận này cũng đã bị tranh giành mua hết sạch. Chắc chắn sẽ có rất nhiều nhà tài trợ tới xem, vì vậy trận này mọi người phải đánh thật tốt!”

Tác chiến tại sân nhà đương nhiên sẽ có được ưu thế thiên thời, địa lợi, nhân hòa. Mọi người đều có cảm giác nhiệt huyết sôi trào, hận không thể đánh được 9:0.

Lưu Xuyên cổ vũ sĩ khí mọi người xong nói tiếp: “Trước hết tôi sẽ phân tích đội tuyển Xích Tiêu một chút, trong liên minh có tám đội mạnh nhất hiện tại là Hoa Hạ, Thất Tinh Thảo, Lạc Hoa Từ, Tuyết Lang, Đồng Tước, Thịnh Đường, Quốc Sắc, Phong Hỏa, tên các đội này mọi người đều đã quen thuộc cả rồi. Đội tuyển Xích Tiêu nghe không quen, rõ ràng là một đội chưa từng tiến vào tứ kết, trình độ không thể bằng đội mạnh hàng đầu, tuy vậy chúng ta cũng không vì thế mà chủ quan.”

“Đấu pháp của đội tuyển Xích Tiêu là tổ hợp dmg chủ lực đánh cận chiến gồm Võ Đang Kiếm tông và Cái Bang Côn phối hợp với nhau, thích khách do Minh Giáo đảm nhiệm, phụ trợ là Võ Đang Thái cực, buff là Ngũ Độc Bổ thiên, tank là Thiếu Lâm Quyền. Chúng ta giữ nguyên đội hình đoàn chiến khi đánh với Tuyết Lang, đối phương có nhiều người chơi cận chiến, áp lực cho hàng trước sẽ rất lớn, Lý Tưởng phải cố gắng chống đỡ. Tiểu Dư chuyên tâm buff cho Lý Tưởng và Tần Dạ, đội hình phía sau của chúng ta chỉ cần không bị đột phá, về cơ bản tôi và Trạch Văn sẽ không thể mất máu.”

Lý Tưởng và Tiểu Dư lập tức gật đầu đã hiểu.

Lưu Xuyên nói tiếp: “Về phần đấu lôi đài, mọi người ai muốn xung phong? Có thể giơ tay.”

Lâm Đồng lập tức giơ tay lên nói: “Đội trưởng, tôi muốn lên.”

Từ Sách nói: “Tôi cũng đánh được.”

Lưu Xuyên quay đầu nhìn Lam Vị Nhiên: “Tứ Lam đâu, còn chưa tỉnh ngủ à?”

Lam Vị Nhiên cười cười nói: “Tôi ngủ nên cậu định cho tôi lên đấu võ đài à?”

Lưu Xuyên nói: “Cậu nghỉ ngơi đủ rồi, nghỉ nữa tôi sợ ngón tay sẽ rỉ sét luôn đấy.”

Lam Vị Nhiên đan hai tay, chà chà ngón tay nói: “Không sao, trận sau tôi sẽ lên, trận này để Trạch Văn lên đi.”

Ngô Trạch Văn có chút sửng sốt quay đầu nhìn đội phó, Lam Vị Nhiên giải thích nói: “Đội tuyển Xích Tiêu có một Ngũ Độc Cổ sư, cũng chuyên đấu võ đài, Trạch Văn lên mà nói đủ sức PK hơn nữa có thể luyện tập một chút. Trạch Văn đánh đầu, Lâm Đồng thứ hai, Từ Sách đánh cuối, Lưu Xuyên cậu thấy sao?”

Lưu Xuyên nghĩ nghĩ nói: “Như vậy cũng được. Tuyển thủ đánh lôi đài của phe kia là một Cái Bang Côn, Đường Môn Ám khí và Ngũ Độc Cổ sư, trình tự lên đài chưa biết được, cứ như Tứ Lam nói đi, võ đài lần này sẽ do Trạch Văn, Lâm Đồng và Từ Sách lên, còn Tứ Lam cậu…”

Lam Vị Nhiên rất vui vẻ nói: “Tôi tiếp tục nghỉ ngơi.”

Tần Dạ nhìn anh một cái nói: “Nghỉ nhiều tay sẽ cứng, đầu cũng sẽ ngốc.”

Lam Vị Nhiên nói: “Không sao, tôi ngốc đi một chút vừa vặn cân bằng IQ với cậu.”

Lưu Xuyên bất đắc dĩ đứng giữa hai người: “Được rồi hai cậu, thấy mặt đã cãi nhau, không sợ người khác cười cho à!”

Những người mới cười trộm trong lòng, ngoài mặt lại giả vờ như không để ý, Dạ thần và Tứ Lam gặp mặt là cãi nhau đã là chuyện thường ngày ở Long Ngâm, mọi người cũng đã quen, nhìn cũng không ngạc nhiên nữa.

***

Ba ngày sau, vòng đấu đầu tiên trong khuôn khổ vòng bảng của các đội tuyển lần lượt kết thúc, trang chủ của liên minh chuyên nghiệp lập tức cập nhật bảng xếp hạng. Trong đó, trên bảng tổng sắp, đội tuyển Đồng Tước đang đứng đầu với chín điểm, vì trận đầu của Đồng Tước được xếp với một đối thủ quá yếu nên đánh thành kết quả 9:0; Thất Tinh Thảo và Lạc Hoa Từ cùng đứng hạng hai với bảy điểm; Hoa Hạ, Thịnh Đường sáu điểm; Long Ngâm, Quốc Sắc, Phong Hỏa đều có năm điểm, các đội tuyển còn lại đều là bốn điểm, ba điểm, hai điểm, thậm chí không có điểm.

18 đội tuyển chém giết nhau theo cặp, vòng bảng tổng cộng có 34 trận đấu luân phiên, đây mới là vòng đầu, cũng chỉ là khởi đầu trên bảng tổng sắp của mùa giải 13 mà thôi. Trừ bảng tổng sắp điểm của từng đội, còn có các bảng tổng kết điểm hạ gục khi đấu lôi đài, điểm hạ gục khi đánh đoàn chiến, bảng điểm hỗ trợ, MVP v…v…, trước mắt chưa có nhiều điểm đáng chú ý. Mọi người cũng đều biết, số liệu của vòng thứ nhất không nói lên điều gì cả.

Ngày 14 tháng Ba đến rất nhanh, toàn bộ đội tuyển Long Ngâm tới sân thi đấu tại Trường Sa, tuyển thủ vừa tiến vào hậu trường, mọi người nhìn lên màn hình lớn không khỏi sửng sốt – hiện trường thi đấu biển người tấp nập, rất nhiều người còn giơ bảng “Đội tuyển Long Ngâm cố lên” “Xuyên thần gả cho em” …

Lưu Xuyên nhìn lướt qua khán đài, trong đó có một tấm biển lớn hấp dẫn sự chú ý của hắn, trên bảng vẽ một con ma cà rồng rất lớn, sau lưng có đôi cánh máu đen, bên cạnh còn viết chữ bằng màu mực đỏ như máu: “Quỷ hút máu cố lên! Hút nhiều máu một chút!”

Lưu Xuyên mỉm cười vỗ vai Từ Sách nói: “Cậu cũng có fan kìa.”

Từ Sách: “…”

Vẽ một con ma cà rồng, chữ thì màu đỏ như máu là sao hả? Đến cổ vũ hay là đi dọa người?

Tuy bị gọi là “Quỷ hút máu” có chút buồn bực, nhưng không thể không thừa nhận rằng lần đầu tiên có fan tới sân đấu cổ vũ cho mình khiến Từ Sách vẫn vui vẻ trong lòng.

– hắn cũng có người yêu thích, loại cảm giác này thật sự không tồi!

Ba giờ chiều trận đấu chính thức bắt đầu.

Lần này đến lượt Long Ngâm lựa chọn bản đồ sân nhà, Lưu Xuyên đã cùng mọi người bàn bạc sẽ lựa chọn bản đồ “Hồ điệp cốc”, loại bản đồ sơn cốc trong kho bản đồ của liên minh chuyên nghiệp là loại tương đối đơn giản, địa hình trong cốc khá bằng phẳng, không có nơi mai phục. Ưu điểm là phong cảnh rất xinh đẹp, hoa cỏ mênh mông vô bờ, còn có bướm bay xung quanh, đây là thánh địa ước hẹn trong game.

Đội tuyển Long Ngâm lựa chọn loại bản đồ bằng phẳng như vậy khiến người xem đều sửng sốt. Nhưng mục đích của Lưu Xuyên lại rất rõ ràng, hắn muốn cho những người mới có cơ hội luyện tập một chút kỹ năng PK trực tiếp.

Đấu lôi đài, tuyển thủ đầu tiên của Long Ngâm lên sân là Ngũ Độc “Mê Vụ Chiểu Trạch”, phe đối thủ là một Cái Bang Côn ID là “Thất Công Đệ Tử”, rõ ràng là fan của bang chủ Cái Bang Hồng Thất Công trong tiểu thuyết Kim Dung.

Ngô Trạch Văn rất bình tĩnh đi tới giữa Hồ điệp cốc, đứng lại chờ đối phương đi tới. Dù sao thì trên địa hình bằng phẳng như vậy cũng không có chỗ mai phục, cứ trực tiếp thấy mặt rồi đánh là xong.

Cái Bang đối phương nhìn thấy Ngô Trạch Văn, lập tức dùng “Giao long xuất thủy” nhảy tới trước mặt Ngô Trạch Văn. Sau đó lại tung kỹ năng tấn công đa mục tiêu “Hoành tảo thiên quân” để khống chế Ngô Trạch Văn. Đương nhiên Ngô Trạch Văn sẽ không mắc bẫy, lập tức sử dụng khinh công “Phi hạc xung thiên” nhảy lên, trên màn hình lớn chỉ thấy quần áo màu tím của Ngũ Độc từ Miêu Cương khi nhảy lên sẽ hiện ra lắc chân rung rinh nơi mắt cá, tỏa ra ánh bạc lấp lánh dưới ánh mặt trời. Phong cách quần áo người Miêu Cương khi có động tác giơ lên liền có thể nhìn thấy cổ chân và đùi, thực sự khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Khán giả tỏ vẻ, đây là bộ đồ mới từng bị Luân thần chửi rủa vô số lần, thực sự đúng là có hơi sexy nha…

Nhưng tuyển thủ Ngũ Độc trong phòng cách âm lại vô cùng bình tĩnh, rõ ràng đối lập với nhân vật Ngũ Độc nam yêu nghiệt trên màn hình.

Khi Ngô Trạch Văn vừa nhảy lên, ngón tay đã sớm đặt trên phím ấn triệu hồi pet, đợi một khắc khi Cái Bang kia đánh hụt chiêu Hoành tảo thiên quân, cậu lập tức hạ người xuống gọi nhện tới, đưa nhện độc tới chính xác vị trí bên cạnh Cái Bang, sau đó phát ra kỹ năng của pet – Tơ nhện kéo dắt!

Đối phương bị tơ nhện lôi đi, Ngô Trạch Văn lại ném theo một mạng nhện ngay sau đó để trói tạm thời, sau đó bùng nổ tốc độ tay, lập tức dùng Thiên chu vạn độc thủ khiến đối thủ trúng độc bốn tầng!

Chỉ trong năm giây, Ngô Trạch Văn hoàn thành thao tác phức tạp mà tinh tế, thực sự khiến người ta trợn mắt há mồm!

Thất Công Đệ Tử vất vả thoát khỏi khống chế của mạng nhện, lại dùng khinh công xông tới. Ngô Trạch Văn lại dùng khinh công nhảy về sau, triệu hồi tiếp rết độc – Ngô Trạch Văn khi PK rất thích sử dụng pet, rết độc có thể khiến cho toàn bộ quân địch trong phạm vi ba mét bị đóng băng, khả năng dự đoán đường đi cho pet của cậu rất xảo diệu, vừa lúc Thất Công Đệ Tử đứng trong phạm vi ba mét, vì thế Thất Công Đệ Tử lại bị rết độc khiến cho đứng im!

Ngô Trạch Văn lại đánh cho hắn trúng độc thêm mấy tầng từ xa, Thất Công Đệ Tử tức ngực muốn hộc máu!

– bị chơi diều! Vậy mà lại bị một tên Ngũ Độc mới toanh chơi diều!

Cho tới giờ, hắn vẫn chưa đụng nổi gấu áo của Ngũ Độc, mà Ngô Trạch Văn đã sử dụng hai chiêu khống chế tinh diệu đánh cho hắn trúng độc năm tầng! Cái Bang đáng thương bị hiệu quả trúng độc ảnh hưởng, máu tụt còn một nửa.

May mà tơ nhện và rết của Ngô Trạch Văn đều bị hạn chế thời gian hồi chiêu, sau khi hết bị khống chế, Thất Công Đệ Tử lập tức lợi dụng ngay lúc đang ở gần Ngô Trạch Văn, đánh ra một combo khiến máu Ngô Trạch Văn cũng tụt mất một phần ba.

Nhưng đúng lúc này, một đàn bướm bay tới, màn hình tối đen, mù rồi!

Thất Công Đệ Tử thực sự muốn khóc – sao lại lắm pet như thế hả, phiền quá đi!

Ngô Trạch Văn vẫn bình tĩnh như trước, cậu đang nghiêm túc tính toán thời gian phục hồi kỹ năng của mình, cự ly hai bên cũng như lượng tổn thương, trong não bộ hiện lên vài con số, ngón tay cũng nhanh chóng gõ phím, mỗi kỹ năng đều phát ra rất chuẩn xác.

Ba phút sau, Cái Bang của đội tuyển Xích Tiêu lại bị rắn độc của Ngô Trạch Văn cắn cho ngã xuống.

Mà lúc này, máu của Ngô Trạch Văn vẫn còn 50%.

Nói cách khác, người mới tên Mê Vụ Chiểu Trạch này chỉ dùng nửa máu đã xử lý xong tuyển thủ Cái Bang của đối phương!

Mọi người trong phòng cách âm nhìn Ngô Trạch Văn vẫn bình tĩnh như trước, khán giả hiện trường cũng quên cả vỗ tay, ngược lại cảm thấy thương tuyển thủ Cái Bang đang đi xuống kia – từ đầu đến cuối, Cái Bang của đội tuyển Xích Tiêu hoàn toàn bị Ngũ Độc chơi diều, điều khiển đủ loại tiểu đệ từ rắn độc, rết độc, cóc độc, nhện độc đến bướm độc thay nhau ra trận, Cái Bang đáng thương căn bản không thể đến gần, liền bị Ngũ Độc chơi mồi nhử độc cho chết.

– nghe nói Ngũ Độc này là học bá?

– cảm giác bị IQ của học bá áp đảo, thực sự khiến người ta khổ sở!Hết chương 249.

Đây là quần áo chếch chi của Ngũ Độc theo lời tả của chị Điệp, mình bốc luôn đồ Kiếm Tam ra luôn, dù sao chị cũng lấy cảm hứng từ đây. Nhìn như này bảo sao ông xã chả muốn bỏ thi đấu đè ra làm ( ´ ▽ `)ノ Hóa ra Luân thần là kiểu người đẹp kín đáo, không thích lộ hàng nha, trước cứ tưởng Luân thần là kiểu yêu nghiệt cơ hí hí~

70001dad57d6668943bc13dd51191fe9


d3bf75aaeab58db0b5558b598dc0a5c2


46cea77b5ed6e0d0664d3379201f6261

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK