Mục lục
Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trận bán kết của giải đấu Võ Lâm chuyên nghiệp mùa giải thứ 13, vòng đấu lôi đài đầu tiên, Lam Lam Lam Lam vs Thẩm Khê.

Ngay khi dòng chữ này hiện ra trên màn hình lớn, bình luận viên, khách mời, tuyển thủ chuyên nghiệp, khán giả, thậm chí cả tuyển thủ dự thi của hai đội tuyển đều tràn đầy mong chờ – trận đấu sư đồ giữa Lam Vị Nhiên và Diệp Thần Hi còn hấp dẫn hơn cả trận của Xuyên thần và Tiểu Lộc, vì Diệp Thần Hi không chỉ là đồ đệ do Lam Vị Nhiên tự tay dạy dỗ, mà còn là người kế thừa đội tuyển Lạc Hoa Từ được Lam Vị Nhiên sáng lập nên!

Hai người đều là đại thần đứng trên đỉnh cao của môn phái Tiêu Dao, ai thua ai thắng còn không biết chắc, trận quyết đấu này mang tới sự hồi hộp ngay từ phút đầu tiên. Rốt cuộc nhân tài mới nổi Diệp Thần Hi sẽ chiến thắng sư phụ, chứng tỏ trò giỏi hơn thầy, hay là Lam Vị Nhiên sẽ lấy thân phận tiền bối, sư phụ giáo huấn đồ đệ, chưa đến thời khắc cuối cùng, không ai dám chắc được kết quả.

Trương Thư Bình quay đầu hỏi: “Lão Hồ thấy trận quyết đấu này thế nào? Năm đó khi còn ở Lạc Hoa Từ, Diệp đội đã từng PK với Tứ Lam chưa?”

“Đương nhiên rồi, trước đây khi còn ở Lạc Hoa Từ, hai thầy trò bọn họ thường xuyên mở lôi đài PK.” Hồ Lượng mặt đầy hoài niệm, cười nói, “Có điều khi đó Diệp Thần Hi còn chưa đến 18 tuổi, trong ấn tượng của tôi thì cậu ta rất ít nói, tính tình quái gở, mỗi lần PK đều bị sư phụ hành cho ra bã, cả đám tuyển thủ cũ chúng tôi đều rất thương cậu ta. Khi ra tay Tứ Lam chẳng bao giờ khách khí cả, không hề lưu tình hành hạ đồ đệ, trước đây Diệp Thần Hi chưa từng sống quá 30 giây trong tay Tứ Lam.”

“… Thê thảm vậy?” Trương Thư Bình sửng sốt, “Tôi không có ấn tượng quá sâu với Diệp đội năm đó, tôi giải nghệ đúng vào năm cậu ấy tiếp nhận chức vụ đội trưởng Lạc Hoa Từ, chưa từng đấu với cậu ấy trên sân, tôi chỉ nhớ đội trưởng mới của Lạc Hoa Từ là một người chưa đầy 20 tuổi, còn chưa gặp mặt bao giờ.”

“Đúng vậy, trước khi tiếp nhận chức đội trưởng, Diệp Thần Hi còn chưa đánh được một trận chính thức nào.” Hồ Lượng nói đến đây không khỏi cảm khái, thở dài, “Năm đó không khí ở Lạc Hoa Từ rất nặng nề, lại thêm việc Tứ Lam và tôi đều chuẩn bị giải nghệ, nếu không phải có Diệp Thần Hi đột nhiên đứng ra thì có lẽ Lạc Hoa Từ đã sớm giải tán từ lâu rồi.”

“Tôi cũng có nghe qua chuyện này.” Trương Thư Bình nói tiếp, “Cũng tại Tứ Lam không may mắn, thực ra chúng tôi đều thừa nhận thực lực của cậu ấy, nhưng cứ mỗi lần vào playoffs thì đều gặp phải Hoa Hạ, liên tục thua dưới tay Lưu Xuyên, có lẽ cậu ấy và Lưu Xuyên khắc nhau.”

“Chắc vậy nhỉ? Năm đó chúng tôi đã thắng cả Thất Tinh Thảo và Trường An, nhưng thế quái nào lại vẫn thua Hoa Hạ, đây đúng là một bí ẩn chưa có lời giải thích.”

Hai người lại bắt đầu hồi tưởng lảm nhảm.

Trên sân đấu, Diệp Thần Hi và Lam Vị Nhiên đang nhanh chóng điều chỉnh trang bị và kỹ năng.

Đạo diễn ra dấu tay bảo Trương Thư Bình và Hồ Lượng không cần nói quá nhiều chuyện lạc đề, lúc này Trương Thư Bình mới nghiêm mặt nói: “Khụ, dù trước đây hai thầy trò quyết đấu thắng thua ra sao thì hôm nay Diệp đội đã không còn là tiểu đồ đệ bị Tứ Lam hành ra bã năm xưa nữa. Tôi nghĩ trận đấu này sẽ cực kỳ phấn khích.”

Hồ Lượng nói: “Tất nhiên rồi, trước đó tôi cũng có xem mấy trận đấu của Lạc Hoa Từ, Diệp Thần Hi thay đổi rất nhiều.”

“Ừ, chúng ta cùng xem lựa chọn trang bị của hai bên… Ơ? Chuyện gì thế này?” Giọng Trương Thư Bình tràn đầy nghi hoặc.

Trên màn hình lớn, bên trái là số liệu của Diệp Thần Hi, bên phải là trang bị của Lam Vị Nhiên, khán giả khiếp sợ phát hiện ra, vậy mà số liệu trang bị của hai người lại giống nhau như đúc – giá trị tấn công, chống chịu, trí mạng chẳng khác nào sao y bản chính!

“Lỗi camera sao?” Hồ Lượng cũng nghi hoặc nhìn lại.

“Không phải do lỗi đâu.” Trương Thư Bình nói, “Cậu có thể nhìn ID phía trên bảng trang bị, đúng là Lam Lam Lam Lam và Thẩm Khê. Số liệu trang bị của hai người giống nhau y hệt, nói cách khác, hôm nay Lam Vị Nhiên sẽ lựa chọn hệ Ngọc tiêu để ra sân, hơn nữa còn dùng cùng điểm trang bị!”

Lam Vị Nhiên tinh thông ba hệ Tiêu Dao, vì thế anh lên sân với hệ Ngọc tiêu cũng là chuyện bình thường, lúc trước khi đánh Hoa Hạ anh đã từng dùng qua lưu phái này, là để có thể đánh ngang với Đường Môn Ám khí của Tạ Quang Nghị. Nhưng mọi người không ngờ rằng anh sẽ dùng lưu phái này để đánh với Diệp Thần Hi – chẳng nhẽ anh tự tin đến mức có thể thắng được Diệp Thần Hi, tuyển thủ được mệnh danh là Tiêu Dao Ngọc tiêu mạnh nhất liên minh hiện tại?

Diệp Thần Hi nhìn trang bị của sư phụ, trong lòng cũng có chút rối rắm.

Cảm giác như trong nháy mắt bọn họ quay trở về năm đó, khi ấy Lam Vị Nhiên cũng dùng đúng những trang bị này, mỗi tối gọi hắn đi lôi đài luận bàn. Diệp Thần Hi thuở niên thiếu thường xuyên bị sư phụ hạ đo ván bằng một combo, đến khi Diệp Thần Hi chết, Lam Vị Nhiên sẽ kiên nhẫn giảng giải cho hắn: “Cậu phải chú ý hơn về vị trí di chuyển, một chiêu lúc nãy không khống chế tốt được cả góc độ ra tay lẫn tầm nhìn. Mấu chốt của lưu phái Ngọc tiêu này chính là khả năng tạo hỗn loạn khống chế đơn mục tiêu, biết cách dùng combo thì sẽ rất có lợi.”

Diệp Thần Hi nghiêm túc gật đầu: “Dạ, sư phụ.”

Lam Vị Nhiên mỉm cười vỗ vai hắn: “Nào, đánh thêm ván nữa.”

Vì vậy Diệp Thần Hi lại bò dậy đánh với anh, sau đó tiếp tục ngỏm dưới chân anh.

Tuy rằng cứ bò lên là y như rằng bị sư phụ hành hạ, nhưng đáy lòng Diệp Thần Hi lại rất vui vẻ – đó là khoảng thời gian hiếm hoi mà hai thầy trò ở riêng với nhau, ngày nào hắn cũng chỉ mong đến lúc này, đợi sư phụ xong hết việc công rồi tới hướng dẫn mình. Đối với hắn, thời gian phụ đạo của sư phụ rất quý báu, chỉ hận không thể kéo dài một giây thành thế kỷ.

Năm đó phòng huấn luyện của Lạc Hoa Từ lúc nào cũng sáng đèn, trong căn phòng yên tĩnh chỉ có hai thầy trò, ly cà phê đang bốc từng luồng hơi nóng đặt bên cạnh Lam Vị Nhiên, tiếng gõ phím lạch cạch dễ nghe phát ra từ đôi tay anh. Sau mỗi lần đánh xong, anh sẽ dựa vào ghế cầm ly cà phê nhấp hai ngụm, lười biếng nheo mắt như chú mèo, nhàn nhã thong dong giảng giải cho Diệp Thần Hi những điều cần chú ý khi PK. Nhưng một khi bắt đầu trận đấu, thần thái của anh sẽ lập tức sáng láng, đôi mắt đầy tinh thần, hành hạ đồ đệ không thèm nương tay.

Diệp Thần Hi nhìn sư phụ như vậy mà trái tim đập thình thịch không thôi, thậm chí hắn còn nghĩ – nếu thời gian vĩnh viễn dừng lại ở khoảnh khắc ấy thì tốt biết nhường nào?

Đoạn thời gian ấy là phần ký ức đẹp đẽ nhất trong trí nhớ của Diệp Thần Hi.

Sau này, cha của Lam Vị Nhiên bị ung thư gan thời kỳ cuối, Lạc Hoa Từ thất bại liên tục trong playoffs, Lam Vị Nhiên bận đến sứt đầu mẻ trán, không có thời gian dạy đồ đệ buổi tối nữa. Nhưng anh lại chẳng ngờ, đồ đệ của mình vì muốn nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn, vẫn luôn trầm mặc và khắc khổ tập luyện, trình độ cũng nhờ thế mà tăng cao.

Hôm nay, hai người sử dụng trang bị giống nhau tiến vào lôi đài một lần nữa… nhưng lại là vòng bán kết của mùa giải thứ 13.

Trận đấu này không những là trận quyết đấu giữa hai thầy trò, mà còn ảnh hưởng tới điểm số của hai đội tuyển. Ai cũng đều gánh vác trên vai trách nhiệm với đội tuyển, đã chẳng thể thoải mái vừa nói chuyện vừa đánh như trước đây nữa.

***

Trọng tài bật đèn báo hiệu trận đấu bắt đầu, thời gian đếm ngược load vào bản đồ hiện lên trên màn hình máy tính, lúc này Diệp Thần Hi mới định thần lại, hít sâu giữ bình tĩnh – dù trên phương diện tình cảm hắn thực sự không muốn đánh bại Lam Vị Nhiên, nhưng hắn biết rõ, thân là đội trưởng của Lạc Hoa Từ, hắn không thể nương tay với bất cứ một đối thủ nào trên sân thi đấu.

Giới thiệu vắn tắt về bản đồ sẽ hiện lên khi LOADING, thực ra “Loạn thạch trận” này là loại bản đồ mê cung ngoài trời, do địa hình cao thấp khác nhau, những tảng đá lớn giăng khắp nơi tạo thành một trận đá hỗn loạn, một khi người bước vào trong sẽ rất dễ lạc đường, mất đi phương hướng.

Hệ Ngọc tiêu của Tiêu Dao có ưu thế khá lớn trong mê cung đá này. Thứ nhất, toàn bộ chiêu thức của Tiêu Dao Ngọc tiêu đều là sóng âm vô hình có thể xuyên qua chướng ngại, dù có trận đá ngăn cản thì sóng âm vẫn có thể tấn công đối thủ; Thứ hai, khả năng khống chế hỗn loạn của hệ Ngọc tiêu sẽ phát huy rất tốt trong loại hình mê cung này, một khi đối thủ bị khống chế thì sẽ có thể lợi dụng thời gian người đó mất phương hướng để nhồi sát thương.

Lam Vị Nhiên lựa chọn tấm bản đồ này ngoại trừ việc nó sẽ có lợi cho mình thì còn vì Long Ngâm đang sở hữu một cao thủ phân tích địa hình là Ngô Trạch Văn. Chọn tấm bản đồ này anh sẽ có thể phái Ngô Trạch Văn ra đánh thứ hai hoặc thứ ba, như vậy có thể lợi dụng triệt để ưu thế địa hình.

Thời gian đếm ngược kết thúc, Thẩm Khê và Lam Lam Lam Lam cùng xuất hiện tại hai góc bản đồ.

Trận quyết đấu giữa thầy và trò này không hề có những câu đùa nhau khi bắt đầu như trong trận của Lưu Xuyên và Tiểu Lộc, cả hai người đều rất nghiêm túc, không đánh chữ trên kênh public, nhân vật vừa hiện ra, cả hai đã ăn ý nhanh chóng tiến tới trung tâm bản đồ.

Cùng lưu phái, cùng trang bị, cùng tốc độ di chuyển…

Trên màn hình lớn, Thẩm Khê và Lam Lam Lam Lam nhìn qua như một cặp sinh đôi có thần giao cách cảm.

Khán giả lại càng bất ngờ hơn khi ngay thời điểm hai người gặp nhau tại trung tâm bản đồ, Ngọc tiêu trong tay cũng đồng thời nhấc lên như đồng bộ sóng não –

Trường phong xuy tuyết!

Chiêu thức đầu tiên của bộ kỹ năng Tiêu Dao Ngọc tiêu, tấn công theo đường thẳng, trên đường công kích sẽ có hoa tuyết màu trắng bay theo. Diệp Thần Hi và Lam Vị Nhiên ra tay cùng một lúc tạo ra hai đường hoa tuyết trắng ngần nhanh chóng xuyên qua Loạn thạch trận, kéo dài về phía trước rồi va chạm vào nhau!

Tiếng “ầm” rất lớn do chiêu thức va chạm vang lên, hiệu ứng bông tuyết bay khắp nơi cũng cực kỳ xinh đẹp.

Hình ảnh này khiến người ta không khỏi nhớ tới hợp kích mà hai thầy trò đánh ra trong carnival, góc độ ra tay của bọn họ vẫn luôn ăn ý như vậy. Nhưng hôm nay sau khi “Trường phong xuy tuyết” được tung ra thì không tạo ra bất cứ hiệu quả hợp kích nào, mà chỉ khiến máu của hai người hạ xuống – vì hiện tại bọn họ đã chẳng còn là đồng đội để cùng tạo combo nữa, mà là đối thủ mang tên màu đỏ trên đầu!

(trong game thì thanh máu và tên của đối thủ sẽ luôn hiện màu đỏ, còn bản thân là màu xanh)

Đây là chiêu mà Lam Vị Nhiên hay sử dụng nhất để thử khi bắt đầu, mà rõ ràng Diệp Thần Hi cũng có thói quen thử này, cả hai cùng ra tay thử khiến đối thủ đều mất máu, cũng may sát thương từ chiêu thức này không nhiều, hai người chỉ đồng thời mất đi 5% máu.

Sau khi Lam Vị Nhiên tung “Trường phong xuy tuyết” ra thì lập tức lách mình vào sau một phiến đá, hơn nữa còn dùng khinh công “Bộ bộ sinh liên” nhanh chóng chạy đi mấy mét, vòng qua vài tảng đá lớn, nháy mắt đã biến mất không thấy tăm hơi.

Rõ ràng tạm thời anh chưa muốn đánh giáp lá cà với Diệp Thần Hi.

Lam Vị Nhiên đột nhiên biến mất, Diệp Thần Hi cũng không thể đứng im bất động, lập tức lách mình ra phía sau một tảng đá để phòng ngừa Lam Vị Nhiên đánh lén.

Hai người cùng tách ra trong Loạn thạch trận, vì trận đá ngăn cản nên không ai nhìn thấy vị trí của người kia, nhưng Lam Vị Nhiên lại có thể đoán ra nơi ẩn nấp của Diệp Thần Hi!

– Song hạc thính tuyền!

Lam Vị Nhiên không do dự, xoay người tung chiêu. Hai luồng ánh sáng màu xanh nhạt nhu hòa vòng qua hai bên của tảng đá trước mắt, như rắn ra khỏi hang, nhanh chóng đánh về phía tảng đá nơi Diệp Thần Hi đang nấp!

Đây là skill tấn công có thể tự động vòng qua chướng ngại vật của Tiêu Dao, tất nhiên càng có nhiều vật cản thì sát thương sẽ giảm dần giống như chiết xạ ánh sáng. Trong địa hình trận đá hỗn loạn này, skill Song hạc thính tuyền cực kỳ hữu dụng.

Lam Vị Nhiên có thể phán đoán vị trí của Diệp Thần Hi một cách chuẩn xác là vì anh hiểu rất rõ về đồ đệ của mình.

Diệp Thần Hi là người anh đích thân dạy dỗ, anh chỉ cần bước vài bước trong loạn thạch trận thì đã đoán được vị trí đứng của Diệp Thần Hi, từ đó nhanh chóng nắm được thế chủ động, ngay trước khi Diệp Thần Hi ra tay thì đã nấp ở sau các phiến đá để cấu máu dần dần.

– Song hạc thính tuyền!

Lại một chiêu nữa được tung ra, thanh máu của Diệp Thần Hi phía sau phiến đá tiếp tục giảm 5%, nhưng hiện tại Diệp Thần Hi không hề động đậy, cứ như đang đứng tại chỗ chờ người đến đánh.

Rất nhiều người xem cảm thấy sốt ruột, nhất là fan của Diệp đội, điên cuồng spam trong kênh livestream: “Diệp đội nhanh lên cái coi!” “Diệp đội đừng khách sáo với sư phụ nữa, anh nhìn sư phụ đánh anh liên tục kìa, phản kháng tí đi xem nào!”

Nhưng thực ra sở dĩ Diệp Thần Hi chưa phản kích là vì hiện tại hắn vẫn chưa đoán được vị trí chính xác của Lam Vị Nhiên.

Lam Vị Nhiên rất thông minh khi chọn hướng di chuyển theo đường vòng cung, anh coi vị trí của Diệp Thần Hi như tâm vòng tròn, bản thân thì di chuyển vòng quanh hắn. Vì thế khi anh dùng Song hạc thính tuyền thì sẽ vẫn đánh trúng được Diệp Thần Hi nhưng Diệp Thần Hi lại không thể đoán được vị trí cụ thể của anh, bay vòng vòng trong loạn thạch trận, thổi sóng âm từ bốn phương tám hướng sẽ rất dễ khiến người ta phán đoán sai lầm.

Rõ ràng, Lam Vị Nhiên nắm cực chắc về cách sử dụng chiêu thức này, cũng biết phải làm thế nào để đối thủ bị nhiễu loạn.

Lúc này tuyệt đối không thể hành động tùy tiện.

Vì thế Diệp Thần Hi vẫn đợi, hắn đang đợi một thời cơ thích hợp.

Lại thêm một chiêu sóng âm Song hạc thính tuyền vòng qua trận đá đánh vào người Diệp Thần Hi, lúc này máu của Diệp Thần Hi đã bị bào đi còn dưới 80%, lòng khán giả nóng như lửa đốt, đến cả Trương Thư Bình cũng không nhịn được mà nói: “Diệp đội vẫn không có hành động gì, cách đánh này có vẻ hơi bị động thì phải.”

Trương Thư Bình luôn thích chủ động tấn công, vì thế việc Diệp Thần Hi liên tục không chống đỡ ba chiêu liên tiếp khiến anh có hơi sốt ruột.

“Trước đây cậu ấy bị Tứ Lam hành nhiều quá cho nên sẽ rất cẩn thận khi đánh với Tứ Lam.” Hồ Lượng giải thích, “Chắc chắn cậu ấy đang đợi thời cơ thích hợp rồi mới ra tay.”

Chiêu Song hạc thính tuyền thứ tư của Lam Vị Nhiên tung ra, máu của Diệp Thần Hi chỉ còn 75%, khán giả sốt ruột muốn chết, nhưng Diệp Thần Hi lại mỉm cười.

– sư phụ đúng là rất thông minh, lần nào cũng ra tay ở các vị trí khác nhau, rõ ràng là vừa di chuyển vừa dùng skill, đề phòng mình sẽ đoán được vị trí của anh ấy hay sao?

Đáng tiếc, chính nhờ vào lượng máu chênh lệch này mà Diệp Thần Hi lại suy luận ra chính xác vị trí của Lam Vị Nhiên.

Vì sát thương Song hạc thính tuyền tạo ra sẽ căn cứ vào sự dày đặc của chướng ngại vật mà giảm dần, lượng máu mất đi lần thứ hai nhiều hơn lần đầu chứng tỏ khi Lam Vị Nhiên ra tay thì giữa anh và hắn đã có ít vật cản hơn. Trong tấm bản đồ này chỉ có một hướng ít vật cản như vậy.

Diệp Thần Hi lập tức thay đổi góc nhìn, sau đó mở Tiêu Dao du!

Khinh công có thể xuyên thấu chướng ngại vật giúp Diệp Thần Hi xuyên qua tảng đá trước mặt mình rồi xông thẳng tới một bãi đất trống ở trận đá trong nháy mắt. Quả nhiên Lam Vị Nhiên đang đứng ở đó, Diệp Thần Hi không do dự phát ra chiêu “Bình hồ thu nguyệt”.

– chính xác!

Bình hồ thu nguyệt là skill khống chế mạnh nhất của Tiêu Dao Ngọc tiêu, tạo ra hỗn loạn đơn mục tiêu. Sau khi Lam Vị Nhiên trúng chiêu, không thể khống chế được nhân vật của mình, Diệp Thần Hi nhân cơ hội này lập tức nhồi bốn chiêu công kích –

Trường phong xuy tuyết, Liêm động hà phong, Mặc tử bi ti, Song hạc thính tuyền!

Mỗi chiêu đều mang theo sát thương trí mạng và bạo kích, thương tổn gây ra bởi combo của Tiêu Dao khiến máu của Lam Vị Nhiên tụt giảm không phanh.

Diệp Thần Hi đã không ra tay thì thôi, khi ra tay sẽ kinh người như vậy!

Hồ Lượng ngồi trong gian bình luận cảm thán: “Vừa chịu đánh vừa suy luận được vị trí của Tứ Lam, Diệp đội đúng là rất bình tĩnh. Năm đó khi PK với sư phụ nhóc này không thể ngóc đầu dậy, vậy mà hôm nay đã có thể khiến Tứ Lam không kịp trở tay, thực sự đã thay đổi quá nhiều!”

“Đúng vậy.” Trương Thư Bình nói, “Vừa rồi đột nhiên tập kích khiến Tứ Lam không thể dự đoán được, đúng là Diệp đội rất nhẫn nại.”

Theo như lời hai người nói, lần tập kích này của Diệp Thần Hi quả thực đã khiến Lam Vị Nhiên bất ngờ, Diệp Thần Hi vẫn luôn đứng tại chỗ không phản kích, Lam Vị Nhiên còn lầm tưởng hắn chưa đoán ra vị trí của mình. Chẳng ngờ Diệp Thần Hi đột nhiên dịch chuyển tới trước mặt anh trực tiếp khống chế. Lam Vị Nhiên nhất thời sơ ý bị trúng chiêu, mất quyền khống chế nhân vật, chỉ có thể đứng đó ăn trọn một combo.

Trình độ combo nhồi sát thương của Diệp Thần Hi tuyệt đối đứng hàng nhất nhì trong liên minh, dù nhân vật của Lam Vị Nhiên có va vào khắp nơi như ruồi mất đầu thì hắn vẫn có thể liên tục đánh ra bốn chiêu tấn công theo đường thẳng. Combo phản kích này khiến khán giả không khỏi vỗ tay khen hay, chẳng ngờ bình thường Diệp đội hay khen sư phụ, vậy mà khi đánh với sư phụ thực sự thì cũng chẳng nể nang gì.

Combo này khá ác, trực tiếp áp máu của Tứ Lam xuống dưới 70%.

Sau khi trúng khống chế thì không thể làm gì được nữa, Lam Vị Nhiên chỉ có thể đợi khi bốn giây kết thúc, ngón tay lướt trên bàn phím, trong nháy mắt lập tức phản kích bằng một chiêu Bình hồ thu nguyệt! Nhưng Diệp Thần Hi lại như đã dự đoán được từ trước, dùng khinh công “Phi hạc xung thiên” nhảy lên, vừa vặn né được đợt khống chế này!

“Quá đẹp!” Hồ Lượng nhịn không được nói, “Né rất chuẩn xác!”

Pha trao đổi chiêu thức lần này khiến không khí trận lôi đài được đẩy lên cao trào.

Bọn họ hiểu nhau quá rõ khiến trận quyết đấu giữa thầy và trò trở nên ngày càng kịch liệt.

Diệp Thần Hi có thể tính được vị trí chính xác của Lam Vị Nhiên, Lam Vị Nhiên cũng có thể dự đoán được góc độ ra chiêu của Diệp Thần Hi. Trong những phút tiếp theo, hai người vừa di chuyển trong Loạn thạch trận vừa đánh du kích, ai cũng có skill đánh hụt, lại có chiêu tung trúng đối thủ, máu của hai người vẫn nhấp nhả giằng co khoảng 10% chênh lệch. Do bị khống chế rồi trúng một đống liên kích, tạm thời máu của Lam Vị Nhiên đang ít hơn.

Trương Thư Bình nói: “Nếu cứ đánh cấu máu dần dần thế này sẽ không có lợi cho Tứ Lam, vừa rồi cậu ta khống chế trượt vì thế sẽ kém hơn Diệp đội một đợt combo. Skill khống chế của Diệp đội sắp hồi lại, nếu bị đánh trúng tiếp thì sẽ rất khó lật kèo.”

Hồ Lượng gật đầu đồng ý: “Để xem Tứ Lam sẽ đáp trả thế nào, chắc chắn cậu ấy cũng hiểu rõ điều này.”

Hai người chơi cùng lưu phái, thuộc tính trang bị cũng hoàn toàn giống nhau. Đồng nghĩa với việc nếu ai phóng chiêu hụt thì sẽ rơi vào thế bị động, điều này rất dễ hiểu.

Vừa rồi Diệp Thần Hi đã trốn được khỏi kỹ năng khống chế quan trọng “Bình hồ thu nguyệt” của Lam Vị Nhiên, trong quá trình hai bên đánh du kích thì rất khó để có thể giữ Diệp Thần Hi lại mà nhồi sát thương. Điều đó khiến anh không thể thu hẹp được lượng máu chênh lệch. Đến khi kỹ năng khống chế của Diệp Thần Hi hồi lại thì nhất định hắn sẽ lại sử dụng để bùng nổ combo, nếu thế khoảng cách về máu giữa hai người sẽ càng ngày càng nhiều, Lam Vị Nhiên chắc chắn sẽ thua trận.

Khi hai người chơi cùng lưu phái giao thủ, chiêu lớn mà trượt thì sẽ rất dễ rơi vào thế yếu. Trừ phi đối thủ cũng đánh hụt như mình thì mới coi như hòa nhau, khi đó mới nghĩ được đến việc lật kèo.

Còn năm giây nữa thì skill khống chế của Diệp Thần Hi hồi lại, trong khi đó kỹ năng này của Lam Vị Nhiên phải còn chín giây nữa mới phục hồi. Bốn giây chênh lệch giữa thời điểm hồi chiêu là do ngay sau khi anh bị Diệp Thần Hi khống chế bốn giây thì lập tức tung Bình hồ thu nguyệt ra.

Năm giây nhanh chóng trôi qua, skill khống chế của Diệp Thần Hi đã sẵn sàng.

Lam Vị Nhiên lập tức dùng khinh công, Tiêu Dao đột nhiên bay lên trời trên màn hình lớn, sử dụng tổ hợp khinh công “Phiêu tuyết xuyên vân” và “Đạp tọa hành” để bay tới phía sau trận đá. Diệp Thần Hi cũng đuổi theo sát nút, ngay trong khoảnh khắc Tứ Lam biến mất trong tầm mắt, hắn lập tức không do dự mở Tiêu Dao du!

Thấy Diệp Thần Hi sắp đuổi kịp, cây tiêu ngọc xanh biếc trong tay Lam Vị Nhiên giương lên, trả lại một chiêu “Động đình thu tư”!

Ánh sáng màu xanh nhu hòa từ trên trời rải xuống, bao phủ toàn thân Diệp Thần Hi đang đứng trên mặt đất, tạo thành một vòng tròn giam cầm Diệp Thần Hi bên trong. Bóng Lam Vị Nhiên lóe lên, trốn sang bên trái của trận đá khiến Diệp Thần Hi hoàn toàn mất dấu.

“Rất đẹp!” Hồ Lượng đập bàn, nói: “Không hổ là Tứ Lam! Chiêu này rất chuẩn, trực tiếp khép góc Diệp Thần Hi!”

“Xem ra Tứ Lam đã có chuẩn bị từ trước, ép đi Tiêu Dao du của Diệp đội xong mới khống chế đối thủ, rõ ràng là muốn để skill xuyên tường này rơi vào trạng thái cooldown.” Trương Thư Bình cảm thán, “Cách chơi cắt mạch tấn công của đối thủ có rất nhiều rủi ro. Nhưng một khi thành công thì sẽ có thể lật kèo trong nháy mắt.”

Đúng là Lam Vị Nhiên đã chơi rất liều. Anh khinh công chạy trốn thực ra là để dẫn dụ Diệp Thần Hi mắc câu, vì anh biết một khi Diệp Thần Hi hồi chiêu xong, chắc chắn sẽ muốn khống chế để nhồi combo thêm lần nữa khiến anh lên bảng tại chỗ. Hiện tại anh không còn nhiều máu, nhỡ đâu bị Diệp Thần Hi khống chế thì cái chết chính là kết quả chờ mình phía trước. Nhưng nếu lúc này anh chạy trốn thì Diệp Thần Hi chắc chắn sẽ đuổi theo.

Mà Tiểu Diệp có một thói quen – đó là khi khinh công đuổi theo người ta, nếu không đuổi kịp thì sẽ trực tiếp dùng Tiêu Dao du.

Tiêu Dao du là skill dịch chuyển theo đường thẳng có cự ly nhất định, có thể xuyên qua tất cả chướng ngại vật trên đường.

Một khi hắn dùng Tiêu Dao du dịch chuyển thì hai người sẽ cách nhau khoảng năm mét.

Tiêu Dao Ngọc tiêu là chức nghiệp đánh tầm xa, phần lớn skill tấn công đều có phạm vi từ 20 đến 25 mét. Nhưng chỉ có “Động đình thu tư” là skill duy nhất mang phạm vi tấn công là năm mét, cùng loại với chức nghiệp cận chiến. Nói cách khác, khi Tiêu Dao máu giấy bị quân địch lại gần, để bảo mệnh sẽ có thể dùng kỹ năng này cố định đối thủ tạm thời. Hiệu quả chiêu thức này cũng giống như trận định thân, trận pháp hình tròn mang ánh sáng xanh nhu hòa sẽ khiến đối phương không thể di chuyển.

Đáng tiếc hiệu quả của kỹ năng này chỉ kéo dài trong hai giây.

Nhưng với cao thủ thì hai giây là quá đủ để giữ mạng, cũng đủ để phản công ngay tức khắc!

Đúng vậy, kỹ năng khống chế của Lam Vị Nhiên cũng vừa lúc hồi lại.

– Bình hồ thu nguyệt!

– cuối cùng cũng đánh trúng!

Diệp Thần Hi trúng chiêu lập tức rơi vào trạng thái hỗn loạn, mà Lam Vị Nhiên cũng nhanh chóng bạo tốc độ tay, tung ra combo mạnh nhất của Tiêu Dao – Liêm động hà phong! Tiêu tương thủy vân! Mặc tử bi ti! Trường phong xuy tuyết! Từng chiêu liên tục tung ra, sát thương trên đường thẳng được gia tăng khiến thương tổn gây ra cũng nghiêm trọng hơn gấp bội!

Sau một đợt combo, máu của Diệp Thần Hi chỉ còn lại 5%, thanh máu bắt đầu nhấp nháy đỏ.

Đúng lúc này, Lam Vị Nhiên lại dùng Tiêu Dao du đi tới sau một tảng đá, nhanh chóng biến mất.

Khi Diệp Thần Hi quay đầu lại, vẫn không thể tìm được bóng dáng của Lam Vị Nhiên.

Lam Vị Nhiên biết vị trí của Diệp Thần Hi, sử dụng kỹ năng “Song hạc thính tuyền” có thể vòng qua chướng ngại vật, liên tục dùng hai lần về hướng Diệp Thần Hi, hai chiêu đều đánh trúng, màn hình lớn hiện lên thông báo –

[Lam Lam Lam Lam] kích sát [Thẩm Khê]!

Rất nhiều khán giả trợn mắt há mồm khi nhìn thấy dòng thông báo này. Pha lật kèo diễn ra quá nhanh, không ít người chưa kịp phản ứng. Từ lúc Lam Vị Nhiên xoay người chạy trốn đến khi Diệp Thần Hi đuổi theo, rồi Lam Vị Nhiên phản công một lượt, Diệp đội chết ngay trong nháy mắt… Toàn bộ sự việc diễn ra trong vòng chưa đầy 15 giây. Vốn Diệp đội đang chiếm ưu thế rất lớn, ai ngờ còn chưa kịp dùng kỹ năng khống chế đã bị sư phụ đại nhân hạ gục rồi.

“Động đình thu tư là kỹ năng bị rất nhiều người chơi Tiêu Dao Ngọc tiêu vứt xó, nhưng hôm nay lại trở thành chìa khóa nghịch chuyển thế cục.” Trương Thư Bình cảm khái, “Sự hiểu biết của Tứ Lam đối với Tiêu Dao thực sự khiến tôi tâm phục khẩu phục.”

Hồ Lượng là tuyển thủ chơi Tiêu Dao, lại càng có quyền lên tiếng trong trường hợp này: “Skill này chỉ có phạm vi năm mét, đối với người chơi Tiêu Dao thuần đánh xa thì không có tác dụng gì lớn. Một khi Tiêu Dao bị cận chiến tiếp cận thì có rất nhiều thời điểm còn chẳng kịp dùng đến chiêu này, chưa kể thời gian khống chế lại quá ngắn, hơn nữa chỉ có tác dụng cố định vị trí, đúng là không mang lại nhiều hiệu quả.”

“Đúng vậy, thực ra đây chỉ là một skill định thân rất đơn giản, lúc đó Diệp Thần Hi hoàn toàn có thể tiếp tục tung ra Bình hồ thu nguyệt để tấn công Lam Vị Nhiên.” Trương Thư Bình tỉ mỉ giải thích, “Nhưng bản đồ hôm nay lại là Loạn thạch trận rất nhiều chướng ngại, ngay khi Tứ Lam tung chiêu định thân kia ra thì đã lập tức nép mình vào phía sau một tảng đá. Như thế thì Diệp đội sẽ không thể khống chế mà bản thân cậu ta lại luồn lách phía sau những tảng đá vừa lúc tấn công trúng vào Diệp Thần Hi, rõ ràng cậu ấy đã tính kỹ địa hình rồi.”

Lúc này khán giả mới hiểu ra.

Rõ ràng sư phụ đã đào một cái hố rất lớn để bẫy đồ đệ. Có thể lật kèo thành công cũng là nhờ vào sự lý giải sâu sắc của anh đối với Diệp Thần Hi.

Lúc này Diệp Thần Hi cảm thấy cực kỳ rối rắm, hắn nên vui mừng vì Tứ Lam vẫn còn nhớ rõ thói quen rất nhỏ này của mình hay là nên khó chịu vì mỗi một bước hắn đi thì Tứ Lam đều có thể tính toán cực kỳ chính xác, lợi dụng sự thấu hiểu này để đánh bại hắn đây?Hết chương 371.

t0180bc6100c9b884f8jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK