—— nhất định là đã xảy ra chuyện gì! Hơn nữa còn cực kỳ nghiêm trọng.
Thiệu Trạch Hàng nghĩ đến thấy liền thấy sốt ruột, lập tức gọi Lộc Tường ra ngoài.
Tiểu Lộc Tường nãy giờ trong lòng vẫn luôn sợ hãi, mới cúi đầu không dám lên tiếng, sợ Thiệu đội phát hiện mắng cậu chết mất!
Vi phạm bị cấm thi đấu, đây cũng không phải chuyện giỡn chơi!
Dựa theo quy định của liên minh, nếu tuyển thủ đang còn trong thời gian thi đấu mà dùng bất cứ tài khoản nào phá kỷ lục thế giới sẽ bị liệt vào vi phạm quy định mức nhẹ, mức xử phạt là phê bình công khai cùng với cấm thi đấu ba trận.
Giải thường quy tổng cộng có 16 chiến đội tham gia, từng cặp đấu với nhau tuần hoàn, tổng cộng mỗi đội đều phải đánh khoảng 30 trận đấu, cuối cùng dựa vào điểm số đạt được xếp hạng chọn ra các đội được phép tham gia vào mùa chính thức. Bằng thực lực của chiến đội Đồng Tước, dù cho có thật sự thua 3 trận ở giải thường quy cũng không ảnh hưởng nhiều lắm đến vé tham dự giải chính thức của bọn họ. Nhưng mấu ở chỗ, những tuyển thủ chủ lực vi phạm quy định cũng giống như các cầu thủ bị phạt thẻ đỏ vậy,, dù cho chiến đội có thắng đi nữa cũng sẽ gây ra ảnh hưởng rất nặng đến toàn bộ thành viên trong đội.
Tính cách của Thiệu Trạch Hàng Lộc Tường rõ hơn ai hết, nam nhân là người cực kỳ nghiêm túc, đến nỗi các đội viên lâu năm của Đồng Tước cũng không ai dám ở trước mặt anh đùa giỡn. Lộc Tường tuy đã hợp tác với anh vài mùa giải, nhưng vẫn như trước không dám ngo ngoe trước mặt Thiệu đội nhà mình...
Thiệu Trạch Hàng thấy thiếu niên nho nhỏ sắc mặt tái nhợn cúi thấp đầu, giọng nói cũng bất giác nhẹ đi "Anh đâu có mắng chửi, em vội vàng nhận sai như vậy làm gì?"
Lộc Tường "..."
Giống như... quen luôn với chuyện nhận sai trước mặt Thiệu đội rồi ấy!
Thiệu Trạch Hàng nhỏ giọng hỏi "Nói đi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
Lộc Tường nhỏ giọng kể lại "Em với Tần Dạ lúc nãy đi tiệm Net chơi, em nghe Tần Dạ bảo sư phụ em đang chơi bên sv mới, tại hơi buồn nên em mới qua bên đó tìm sư phụ, rồi sư phụ tổ đội đi đánh phụ bản, lỡ tay phá kỷ lục thế giới của Danh Kiếm Các..."
Thiệu Trạch Hàng "...."
Một lũ ngứa tay!
Lưu Xuyên, Tần Dạ, Lộc Tường, ba tên cao thủ đứng đầu lại tổ đội đánh phụ bản, không phá kỷ lục thế giới mới là lạ đó!
Nếu như nhớ không lầm, tuyển thủ đang thi đấu dùng tài khoản khác đánh phá kỷ lục sẽ bị phán là vi phạm nhẹ, một khi xác thực thì sẽ bị cấm thi đấu ba trận?
Thiệu Trạch Hàng nhanh chóng suy nghĩ những điểm quan trọng, cau mày nói "Tài khoản của em với Tần Dạ có điểm lưu lại điểm nào để họ tra ra không?"
Lộc Tường vội nói "Tài khoản không sao, đều là dùng acc vớ vẩn thôi, quan trọng là IP."
Thiệu Trạch Hàng nói "Lên mạng ở tiệm Net thì IP cũng của tiệm, có gì đáng lo?"
Lộc Tường ngẩng đầu liếc nhìn Thiệu Trạch Hàng một cái, lại cúi đầu ủ rũ "...bởi vì trước lúc em log vào server mới, em có đăng nhập acc của mình ở server cũ, cũng đánh mấy trận lôi đài. Nếu liên minh bên kia thật sự tra ngọn nguồn, IP của em với Tần Dạ đăng nhập cả server cũ lẫn mới sẽ trùng khớp với nhau..."
"..." Thiệu Trạch Hàng im lặng.
Lộc Tường cúi đầu thấp hơn "Em hông phải cố ý đâu, đội trường..."
Thiệu Trạch Hàng quả thật muốn túm tên nhóc hồn nhiên này đánh cho một trận ra trò mà!
Cơ mà thôi, đánh nhóc này lại đau lòng nữa... bộ dạng nhỏ như vậy, một bàn tay tát qua phỏng chừng đánh cho thiếu niên lảo đảo mất...
Thiệu Trạch Hàng lạnh mặt nói "Đưa di động đây."
Lộc Tường lập tức moi di động ra, giống như hiến vật quý nâng hai tay đưa đến trước mặt Thiệu đội.
Thiệu Trạch Hàng mở danh bạ điện thoại, lục tên của "người nào đó" lựa chọn gọi đi.
Bên kia, Lưu Xuyên đang dặn dò em gái mình lo liệu những chuyện tiếp sau thì đột nhiên di động vang lên, thấy màn hình biểu hiện gọi đến là hình một chú nai con, Lưu Xuyên vội vàng đứng dậy ra ngoài hành lang, tìm một góc vắng vẻ nghe điện thoại.
"Alo, Tiểu Lộc hả? Hai người tới chưa?"
Bên tai vang lên thanh âm lạnh như băng "Tôi là Thiệu Trạch Hàng."
Lưu Xuyên thót cả trym!
Thiệu đội đích thân khởi binh vấn tội rồi...
Lưu Xuyên bất đắc dĩ "Thiệu đội? Anh biết rồi?"
Thiệu Trạch Hàng nói "Lộc Tường khai hết rồi, anh định làm thế nào?"
Lưu Xuyên nói "Chuyện lần này quả thật là do tôi sai sót, nhưng mà chuyện đã xảy ra chỉ có thể nghĩ cách chữa cháy thôi. Tôi gọi em gái tôi đến giúp hai người họ treo acc qua đêm nay rồi, bên kia anh có thể giúp Tần Dạ với Lộc Tường làm chứng, nói là bọn họ đi mua một ít đồ sau đó trở lại hát karaoke. Bên kia có tra ra IP được cũng có thể tạm thời gạt họ cho qua chuyện. Còn nếu họ thực sự bắt tay tra ngọn nguồn, tôi sẽ nghĩ biện pháp khác... Tóm lại chuyện này tôi sẽ lo, anh cứ yên tâm."
Thiệu Trạch Hàng thấp giọng nói "Được rồi, tạm thời tôi tin tưởng anh."
Cúi đầu nhìn Lộc Tường một cái, lại nói "Lưu Xuyên, tôi không quản anh làm gì ở server mới, nhưng về sau tôi không cho phép Lộc Tường tìm anh nữa. Mùa giải sắp sửa bắt đầu rồi, tôi không hi vọng vì anh mà cậu ấy bị ảnh hưởng đến trạng thái thi đấu."
Lưu Xuyên nói "Đã biết, tôi có chừng mực mà, anh đưa điện thoại lại cho Lộc Tường hộ tôi."
Thiệu Trạch Hàng đưa di động lại cho Lộc Tường, cậu vội vàng nhận lấy gọi "Sư phụ..."
Lưu Xuyên cười nói "Tiểu Lộc, chuyện lần này không cần quá lo ha, sư phụ sẽ xử lý tốt. Đệ tử cứ yên tâm lo chuẩn bị cho trận đấu sắp tới đi. Còn nữa, về sau đừng chạy qua server mới tìm sư phụ làm gì nữa, nhớ nghe lời Thiệu đội."
Lộc Tường gật đâu "Ừm ừm, đệ tử biết rồi."
Lưu Xuyên nói "Vậy sư phụ cúp máy đây."
Lộc Tường nói "Ùa, bai bai sư phụ."
Lộc Tường cất di động, ngẩng đầu nhìn đội trưởng nhà mình.
Thiệu đội cao hơn cậu có khoảng 20cm, cảm giác áp bách do chênh lệch chiều cao gây ra cực kỳ mãnh liệt, nhưng kỳ quái là giờ phút này, ánh mắt của Thiệu đội lại không lạnh lùng giống như thường ngày, sâu thẳm trong đôi mắt thâm thuý ánh một chút nhu hoà mềm mại...
Thiệu Trạch Hàng đưa tay xoa đầu thiếu niên nho nhỏ, thấp giọng nói "Em làm gì mà sợ hãi tới như vậy, cũng không phải chuyện gì to tát lắm."
Lộc Tường "..."
Thiệu Trạch Hàng nói "Yên tâm, sư phụ em nếu ngay cả chút chuyện ấy cũng giải quyết cũng không xong thì ngần ấy năm làm đội trưởng coi như vô dụng."
Lộc Tường lúc này mới gật đâu "Ừm..."
Thiệu Trạch Hàng chuyển đề tài nói "Em có đói bụng không?"
Bụng của Lộc Tường cũng hợp thời kêu lên ục ục, thiếu niên gãi đầu nói "Đói bụng thiệt ha...."
Thiệu Trạch Hàng bất giác gợi lên khoé môi, nói "Đi thôi, anh khao em ăn khuya."
Lộc Tường rốt cuộc buông tảng đá trong lòng xuống, theo đội trưởng nhà mình đi ăn thôi~
***
Lưu Xuyên cúp điện thoại rồi liền trở về chỗ ngồi, dưới góc màn hình đúng lúc nhảy lên tin tức do em gái Hiểu Mông gửi sang "Anh hai, trò này là trò mà anh tham gia thi đấu đúng hông? Cảm giác có vẻ hay hay, nhưng mà phức tạp quá à em xem không hiểu gì hết, hình ảnh 3D nhìn lát mắt đau ghê."
Lưu Xuyên trả lời "Đừng tốn công nghiên cứu làm gì, về chơi pikachu của em đi."
Lưu Hiểu Mông vốn là một đứa mù game online thứ thiệt, Lưu Xuyên không trông mong gì cô em gái mình có thể hiểu được mấy thứ như OT hay phụ bản vân vân...
May là cô em gái này tuy không hiểu nhưng vẫn luôn ủng hộ anh trở thành tuyển thủ thi đấu chuyên nghiệp, không biết cái gì là hiện trường thi đấu nhưng cứ trận nào có Lưu Xuyên tham gia, cô bé cũng sẽ đi xem ủng hộ anh mình, cũng sẵn tiện lưu lại mầy lời cổ vũ ở khu bình luận dành cho fan hâm mộ "Hải Nạp Bách Xuyên thật là lợi hại!" "Xuyên thần uy vũ!"
...Không khác gì đám seeder được thuê giá năm xu một giờ...
Lưu Xuyên căn dặn "Một thân một mình buổi tối nhớ chú ý an toàn."
Lưu Hiểu Mông nói "Ok, không sao mà, tiệm Net này cũng an toàn lắm. Hôm nay cha không có ở nhà, có thể ở tiệm Net cả đêm!"
Lưu Xuyên ngạc nhiên hỏi "Cha đâu?"
Lưu Hiểu Mông nói "Cha được mời tham gia toạ đàm lưu động ở các trường đại học toàn quốc, đích thứ nhất là trường học của anh hai đó. Phải rồi, em có trộm nhìn lịch hành trình của cha, hôm 10 tháng 9 cha sẽ mở một buổi toạ đàm công khai bên học viện nhân văn của trường anh, rảnh thì đi nghe chút."
Lưu Xuyên cười nói "Không đi, mấy thứ cha nói anh đều nằm lòng cả rồi, PPT cũng anh làm chứ ai."
Lưu Hiểu Mông "..."
***
Sau khi phá kỷ lục thế giới, đột nhiên cả Nga My với Cái Bang trở nên trầm mặc hẳn, Lý Tưởng cực kỳ nghi hoặc, tò mò muốn chết, nhịn không được buộc miệng hỏi "Sư phụ? Chúng ta phá kỷ lục thế giới rồi sao nhìn sư phụ giống như không quá vui vẻ vậy?"
Ngô Trạch Văn cũng nghi hoặc "Có vấn đề gì sao?"
Chỉ có Giang Thiếu Khuynh từng ở trong giới tuyển thủ một thời gian ngắn mới biết nguyên nhân, lo lắng pm cho Lưu Xuyên "Bị điều tra ra sẽ gặp rắc rối lắm phải không?"
Lưu Xuyên trả lời "Ừ tôi biết, mới nãy vừa gửi email cho phía chủ tịch, tôi chủ động thừa nhận là mình đánh, đội ngũ là gồm mấy người bạn cùng trường với cao thủ quen trên mạng. Chuyện này tôi sẽ tự mình gánh, hi vọng không ảnh hưởng tới hai người bọn họ."
Giang Thiếu Khuynh nghĩ nghĩ, nói "Hiện tại đại đa số mọi người đều đang ngóng tiến độ khai hoang của phụ bản đoàn 70 cấp, loại phụ bản 30 cấp thấp này không có mấy ai lưu ý đến thành tích của nó, nên dù liên minh có tra được chắc cũng sẽ xử lý nương tay."
Lưu Xuyên nói "Hy vọng là vậy."
Lưu Xuyên quay lại kênh đội ngũ nói "Chuyện phá kỷ lục thế giới lần này cũng đừng lộ ra ngoài, lúc nãy là ngoài ý muốn. Về sau chúng ta sẽ không đánh kỷ lục như vậy nữa, rất gây náo động cũng không phải chuyện tốt."
Ngô Trạch Văn không hiểu mấy chuyện này lắm, vẻ mặt trầm tư nhìn bảng thống kê đánh giá dps số liệu.
Lý Tưởng cũng không hỏi nhiều, dù sao lần này phá kỷ lục cũng có mình, không phá được thì thôi, nếu phá được thì cao hứng một chút, nhưng với phần thưởng lại càng hứng thú hơn nữa "Phải rồi, phá được kỷ lục thế giới phần thưởng nhiều hơn so với kỷ lục server đúng không?"
Lưu Xuyên nói "Gấp mười!"
Lý Tưởng kinh sợ "Nhiều quá vậy?"
Lưu Xuyên bất đắc dĩ nói "Cũng bởi vì phần thưởng nhiều như vậy cho nên phía quan phương mới phải tra xét cẩn thận, lúc nãy toàn bộ quá trình chúng ta đánh phụ bản đều được lưu hình lại gửi về quan phương rồi, ngày mai sáng sớm tổ kỹ thuật của họ sẽ kiểm tra lại từ đầu đến cuối, phòng ngừa trong số chúng ta có người dùng hack cheat hoặc các thủ đoạn lợi dụng bug phá kỷ lục này."
Lý Tưởng hỏi "Vậy tức là kiểm tra xong rồi không có bất thường mới phát phần thưởng hả?"
Lưu Xuyên nói "Đúng vậy, cậu có thể mở bảng ra xem, hiện tại kỷ lục trên bảng anh hùng vẫn chưa được đổi mới, chỉ có thông cáo trên kênh thế giới. Phải đợi đến khi kiểm tra xong, không có vấn đề mới update thành tích này, sau đó gửi thư kèm theo phần thưởng cho đội ngũ."
Ngô Trạch Văn phân tích số liệu một lúc, mới tư tán gẫu Lưu Xuyên "Hai người lúc nãy là bạn thân của anh à?"
Lưu Xuyên nói "Đúng vậy."
Ngô Trạch Văn nói "Số liệu dps của bọn họ trình độ ngang nhau, cũng tương đương với mấy lần trước anh đánh, cao gần như gấp đôi so với những cao thủ các công hội, bởi vậy cho nên mới phá vỡ được kỷ lục thế giới? Hai người họ giống anh đúng không, đều là cao thủ lợi hại?"
Lưu Xuyên mỉm cười nói "Không sai."
Người này phân tích cả buổi, cho ra kết quả "lợi hại nhất".
Trạch Văn vẫn là không rõ sự khác biệt giữa cao thủ trong game cùng tuyển thủ chuyên nghiệp, mà phỏng chừng có người giải thích cậu cũng không hiểu nổi. Đối với những ID các đại thần nổi danh như cồn trong giới liên minh như Hải Nạp Bách Xuyên, Dạ Sắc, Phi tường Lộc đại hiệp... Ngô Trạch Văn ngay cả nghe cũng chưa nghe chứ đừng nói biết đến.
Ngô Trạch Văn nói "Thảo nào, anh dạy tôi chơi game, tôi cảm giác mình tiến bộ rất nhanh."
Lưu Xuyên nói "Có tôi cậu sẽ tiến bộ càng nhanh hơn nữa. Cứ dựa theo lời tôi tập luyện, về sau cậu cũng sẽ trở thành cao thủ đứng đầu như thế, cậu thấy thế nào?"
Ngô Trạch Văn đưa tay đẩy kính mắt, vẻ mặt thật lòng nói "Ừ."
Lưu Xuyên nhịn không được bật cười... Nhóc ngốc này, dễ bị lừa gì đâu...
Cơ mà, Ngô Trạch Văn nếu như có thể tự đặt ra mục tiêu "trở thành cao thủ đứng đầu" này trong lòng, Lưu Xuyên cảm thấy thật sự vui mừng.
Nhóc học bá này một khi thấy hứng thú với thứ gì đó, nhất định sẽ chuyên tâm thật lòng nghiên cứu nó.
***
Bên này bốn người nhà nhã tán gẫu, lại không biết vì thông cáo thế giới vừa rồi mà cả diễn đàn Võ Lâm đã muốn nổ tung trời.
"Danh Kiếm Các mà có thể đánh tới hơn một trăm ngàn điểm, khoa trương quá vậy!"
"Server 7 khu Điện Tín? Đám người kia là ai? Không lẽ là dùng hack?"
"Đường Môn Lưu Danh Bách Thế này bên server mới, bữa giờ vẫn mang theo đội đi đánh Danh Kiếm Các, kỷ lục bên đấy bị nó phá mấy lần rồi."
"Có khi nào là tuyển thủ chuyên nghiệp dùng acc phụ đánh không?"
"Tui thấy khả năng dùng hack cao hơn! Tuyển thủ chuyên nghiệp ai rảnh đi đánh kỷ lục cái phụ bản quèn đấy!? Sắp thi đấu rồi còn gì!"
Diễn đàn nhanh chóng mọc ra các loại topic suy đoán, náo nhiệt vô cùng.
Các hội trưởng công hội lớn ở khu bảy cũng bởi vì mức kỷ lục nghịch thiên này kinh sợ, đều tự tiến nhập trạng thái quan vọng, nhưng lại lẫn nhau ăn ý không ai tư tán gẫu hỏi Lưu Xuyên đến tột cùng là thế nào.
Lại có thể phá luôn cả kỷ lục của các tuyển thủ chuyên nghiệp năm đó ghi lại? Đám người này rốt cuộc là thần thánh phương nào? Có khi nào giống như những người trên diễn đàn nói, bọn họ đã dùng chương trình hack cheat nào đó can thiệp vào trò chơi?
Nhưng mà, ngay tại thời điểm mỗi người một ý xôn xao thì, trên kênh thế giới các server lại lần nữa nhảy ra tin tức làm tất cả những người chơi vô cùng khiếp sợ——
"Chúc mừng đội ngũ các người chơi ở server 【 Thước Kiều Tiên Lệnh】: Lão Miêu, Bạch Hồ, Phượng Hoàng, Liệp Báo, Tham Lang, Thanh Long, đã phá vỡ kỷ lục thế giới phụ bản 【 Dạ Tham Danh Kiếm Các 】, thành tích thông quan: 102000 điểm!"
Tất cả người chơi một lần nữa ngây người!
Hai server mới mở năm nay đây là muốn nghịch thiên sao? Một buổi tối liên tục hai lần phá vỡ kỷ lục thế giới?
Khu bảy Điện Tín mới phá xong lúc nãy, bây giờ đến khu năm Võng Thông? Đám siêu nhân này ở đâu ra vậy?
Lưu Xuyên thấy tin tức này cũng kinh ngạc một lúc.
Giang Thiếu Khuynh bình tĩnh nói "Thành tích cao như vậy, trong đội họ chắc chắc có cao thủ cấp tuyển thủ chuyên nghiệp."
Lý Tưởng kinh ngạc "Cao thủ cấp chuyên nghiệp? Kinh quá vậy! Nhìn cách đặt tên của bọn họ, sáu người này rõ ràng là quen biết nhau."
Lưu Xuyên nói Hiển nhiên bọn họ rất quen thuộc lẫn nhau."
Đội ngũ thần bí này bên Võng Thông xuất hiện thực sự vô cùng đúng lúc!
Lưu Xuyên cẩn thận suy nghĩ, càng nghĩ càng cảm thấy an tâm.
Có câu, súng bắn chim đầu đàn, Lưu Xuyên đang lo lắng với kết quả này liên minh sẽ tra ra Lộc Tường với Tần Dạ, kết quả lại xuất hiện thêm một đội ngũ vô danh chủ động nhảy ra giúp bọn họ đỡ đạn. Lại xuất hiện đội ngũ mới phá kỷ lục, vậy áp lực Tần Dạ với Lộc Tường bên này sẽ giảm đi rất nhiều.
Phía quan phương muốn kiểm tra, hẳn là sẽ đặt trọng tâm lên đội ngũ của khu Võng Thông bên kia.
Cơ mà, đội cố định sáu người, lại có ít nhất một tuyển thủ chuyên nghiệp, lai lịch của đội ngũ này hiển nhiên không hề đơn giản!
♥
Tiểu kịch trường
Lộc Tường đói bụng, nửa đêm thức dậy mò mẫm đi nhà bếp ăn vụng.
Thiệu đội bị thanh âm kỳ quái vang ra từ phòng bếp đánh thức, tưởng là có chuột liền ra xem, bật đèn xem thì thấy hoá ra nhóc kia đang ngồi xổm ở góc nhai bánh quy lạo rạo.
Thiệu đội:...
Lộc Tường ngẩng đầu, thấy nam nhân vẻ mặt lãnh đạm, cả miệng bánh quy lập tức rơi hết xuống bàn, thiếu niên luống cuống tay chân thu dọn vụng bánh.
Thiệu đội (nhíu mày): Ra là em, anh còn tưởng gặp đàn chuột chạy nạn.
Lộc Tường (gục đầu): Đội trưởng, em sai rồi!
Thiệu đội:...
Lộc Tường: Em sai rồi, em xin lỗi! Đánh thức anh dậy, lần sau em sẽ không thế nữa!
Thiếu niên nho nhỏ nở nụ cười lấy lòng.
Thiệu đội:...Anh cũng cảm thấy đói, nấu mì chúng ta cùng ăn.
Lộc Tường: Hay quá!
Thiệu đội vẻ mặt nghiêm túc nấu mì cho thiếu niên nho nhỏ nhà mình.
Thiếu niên vui vẻ ngồi hút mì do đội trưởng nhà mình tự tay nấu, cứ mỗi lần ăn tận ba bát, ăn mãi đến khi cậu tròn 18 tuổi (nhưng chiều cao vẫn còn là nỗi bi kịch)
Một ngày nào đó, bị nam nhân bưng lên giường "nhai sạch sẽ", thiếu niên mới phát hiện ra...
Thiệu đội cho cậu ăn mau lớn, là để "ăn" lại cậu.
T__T