“Hừt! Ta không có hứng thú!” Hồ Ngọc Nghiên hừ một tiếng, thân hình xinh đẹp nhích qua một bên...
Từ đầu đến cuối, ánh mắt của nàng đều dừng trên thân người nhân loại kia, như muốn nhìn xuyên mặt nạ của hắn, nàng tò mò mãnh liệt với người này...
“Chỉ sợ dù ta đích thân ra tay, cũng chưa chắc là đối thủ của người này!” Hồ Ngọc Nghiên thầm nghĩ...
Trong cùng lứa tuổi, Hồ Ngọc Nghiên rất ít xem trọng ai, nhưng chiến tích kinh khủng của Lạc Thần từ lúc đầu đáng giá để nàng quan tâm...
Mà lúc này, Lạc Thần nhẹ nhành thở ra, cảm nhận Linh Hồn vừa tăng đáng kể, tu vi Hồn Lực chỉ còn kém một chút lại đột phá Nguyên Anh Viên Mãn, hắn nhếch
miệng cười thỏa mãn...
Con mắt màu trắng liếc nhìn lên, lập tức bị phong thái của Hồ Ngọc Nghiên hấp dẫn, hướng nàng hôn gió cái chụt...
“Không biết xấu hổ!” Hồ Ngọc Nghiên khế gắt một tiếng, tên này làm sao vậy? vừa gặp lần đầu đã giở thói lưu manh?
“Dám khinh nhờn tiên tử? Đi chết!” Hầu Tuấn nổi giận, một mũi tên bắn mạnh mà ra...
“Hừ!” Nhìn mũi tên phá không mà đến, Lạc Thần lười né tránh, tử sắc hỏa diễm bao phủ bàn tay, nhẹ nhàng chọp đến mũi tên...
Xèo...
Mũi tên hỏa diễm nhanh chóng bị thôn phệ...ngay cả cộng lông của Lạc Thần cũng không làm gì được...
“Lang Sơn Trảo!”
Lang Keo dường như muốn ra oai trước mặt người đẹp, hào hứng lao về Lạc Thần, sau lưng hắn hư ảnh một con sói hoang gào rú, Lang Keo vươn hai móng vuốt sắc nhọn vồ về Lạc Thần...
Cảm nhận được đối thủ là Ngũ giai sơ kỳ yêu thú, Lạc Thần cười lạnh một tiếng, chẳng thèm ra tay...
“RỐNG!”
Tiểu Sư hiểu ý chủ nhân gầm lên một tiếng, Lôi Đình toàn thân chóp động, hai chân trước đạp mạnh về phía Lan Keo...
ẦM..
Cứng đối cứng, Lan Keo bị đẩy lùi vài chục bước, đôi tay tê dại, mà Tiểu Sưng vân đứng im bất động, đôi mắt khinh thường nhìn đối phương...
“Chết!” Giữa bóng đêm, một thân ảnh khô gầy xuất hiện bên cạnh Lạc Thần, một hàm răng sắc nhọn cắn lấy cổ hẳn...
Keng...
Âm thanh như kim loại va chạm vang lên, Bức Kiệt gương mặt nhăn nhó tràn đầy vẻ khó tin, hai cây răng gãy xuống, hắn hoảng sợ hét ầm lên:
“Kẻ này còn là một Thể Tul”
“Cái gì? Làm sao có thể?!” Đám yêu thú nhảy dựng, muốn sởn cả tóc gáy... Linh, Hồn, Thể tam tu...
Điều này quá mức hoang đường...
Ngay cả Hồ Ngọc Nghiên cũng một tay che miệng, đôi mắt xinh đẹp dị sắc lấp lóe liên tục...
Yêu Thú vốn có nhục thân cường đại, càng đừng nói chỉ răng nhọn của Bức Kiệt vốn là một con dơi tỉnh thông ẩn nấp ám sát...
Vậy mà lại bị thân thể của Lạc Thần làm gãy răng, điều này chứng tỏ thành tụ thể tu của người này ít nhất là Tam Chuyển...
Nhân loại từ bao giờ xuất hiện kẻ yêu nghiệt như vậy?...
Ngay cả vốn núp trong bóng tối xem cuộc vui hai tên Lục giai yêu thú, lúc này cũng nảy sinh sát cơ...
Nếu để người này trưởng thành? Yêu thú còn chốn dung thân sao?
“Kẻ này phải giết!” Một tên Lục giai yêu thú truyền âm bí ẩn, sát ý kinh hồn...
“Trước hết không vội! Để đám thiên tài Thiên Yêu Bảng trước hết bới móc thủ đoạn của hắn, sản tiện dạy dỗ bọn hắn một bài học!” Một âm thanh già nua đáp.
trả...
“Không tệ! đám nhỏ Thiên Yêu Bảng tự cao tự đại đã lâu, cũng nên đã kích bọn hắn một chút!” Tên còn lại tán thành ý kiến của đồng bọn...
Hai tên này vốn bị Bản Thể của Độc Giac Ưng Vương thu hút mà đến, không ngờ lại phát hiện một tu sĩ nhân loại kinh khủng như vậy, điều này khơi dậy sát tâm trong lòng bọn chúng...
Nhân toài không phải Yêu Tộc, tốt nhất là bóp nát từ trong trứng...
Không ai phát hiện nơi này tồn tại hai vị Lục giai yêu thú, cũng không đoán được ý niệm sát nhân của bọn chúng...
“Hừt Thể tu sao? Ăn ta một quyền!” Nhím Địa cười gẵn, bàn tay phủ đầy gai nhọn, đấm đến Lạc Thần...
“Môc Hình Quyền!”
Lạc Thần không ngại va chạm, nhảy khỏi lưng Tiểu Sư, nắm tay ngưng tụ thành hai gốc cổ thụ, cùng đối phương sáp lá cà...
ẦM..
Làn sóng xung kích lan tỏa ra xung quanh, Lạc Thần lùi lại ba bước đứng vững thân thể...
Mà Nhím Địa liên tục lùi lại vài chục bước, nơi nắm tay đã gãy vài thanh gai nhọn...
“Kinh khủng!” Sắc mặt hắn ngưng trọng vô cùng... “Toàn bộ liên thủ! Người này không theo lẽ thường!”
Hầu Tú gầm lên một tiếng, năm tên yêu thú thiên tài chính thức vây công Lạc Thần...
“Đến đây nào các con trail” Lạc Thần cười gắn một tiếng hét ầm lên... QUÁT..
Âm thanh lãnh ngạo truyền khắp bốn phương tám hướng, hỏa diễm màu tím hừng hực bao phủ trời cao...
Thân thể khổng lồ của một sinh vật nhanh chóng hình thành...
Đôi cánh dài hàng trượng, đôi mắt kiệt ngạo bất tuần, xem sinh linh như kiến hôi...
Mà chứng kiến thân ảnh vừa xuất hiện này, vô số Yêu Thú huyết mạch rung rẩy dữ dội, cảm giác kiêng ky sợ hãi từ tận linh hồn bao phủ toàn bộ tâm linh...
Hỏa Phượng Hoàng lần đầu hiện thế tại U Nguyên Đại Lục...