Trước ánh mắt kinh dị của đám người, một thân ảnh khổng lồ đột ngột xuất hiện...
Thổ Hùng như hộ vệ trung thành, hai cánh tay lực lưỡng tràn đầy cơ bắp của nó bắt lấy cổ hai con Địa Lang, như chộp hai con gà...
ẦM ÂM ẦM ẦM ẦM...
'Thổ Hùng so với Lạc Thần càng thô bạo hơn, năm lấy hai con Địa Lang trên tay đã sớm bị bẻ gấy cổ như hai thanh vũ khí, điên cuồng quất mạnh vào hai con còn lại...
Rốt cuộc, sau những cú nện trời giáng của Thổ Hùng, hai con Địa Lang còn lại bị đập thành bánh thịt...
Thổ Hùng chính là được ngưng tụ từ linh lực cấp cao Chân Thổ, thời gian qua các trận chiến của Lạc Thần đa phần đều gặp đối thủ mạnh mẽ hoặc số lượng quá đông, vì lẽ đó công dụng của Thổ Hùng cũng không quá lớn, nhưng điều đó không có nghĩa là nó yếu...
Trái lại trong cùng cấp, nó khủng bố vô cùng ...
RỐNG
Thổ Hùng gầm lên ngạo nghễ, cánh tay mạnh mẽ vỗ vào lồng ngực như đánh trống trận, rốt cuộc chính thức tan biến trong trời đất...
Thẻ Bài hiện lên con số 250 Điểm Tích Lũy...
Tô Mị bàn tay bịt kín miệng không cho bản thân bật thốt ra tiếng...nơi lồng ngực to tròn của nàng, trái tim nhảy lên nhảy xuống, hô hấp dồn dập hơn bao giờ
hết...
Nói thì dài nhưng từ lúc năm con Địa Lang lao đến Lạc Thần, cho đến lúc toàn bộ chúng nó biến thành thịt vụn, chỉ qua thời gian vài lần hô hấp mà thôi...
So với hiệu suất nàng hạ ba con Địa Lang kia, quả thật nhanh hơn không biết bao nhiêu lần...
“Tam muội, đây là nam nhân muội chọn đó sao?” Tô Mị mím chặt môi, trong lòng thầm thì...
Bên ngoài bí cảnh đột ngột trở nên yên tĩnh... Tĩnh đến cực hạn, tĩnh đến khác thường... Ực...
Hồi lâu sau, vô số âm thanh nuốt nước bọt khô khốc vang lên, đám người lắp bắp hai mặt nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ khó tin trong mắt đối phương...
Rốt cuộc, từng âm thanh hãi hùng khiếp vía nghị luận ầm ỷ, hầu hết đều cảm thấy tình cảnh không quá chân thật...
“Làm sao... sao có thể mạnh như vậy?” Lâm Thái chính thức chết lặng, trong miệng hắn chỉ có thể phát ra vài tiếng lặp đi lặp lại...
“Bình tĩnh đi, loại vũ kỹ lúc nãy mặc dù mạnh mẽ, nhưng theo ta thấy phải điều động một lượng Linh Lực cực lớn, hắn không thể liên tục thi triển đâu!” Lê Khang
vỗ bả vai Lâm Thái, âm thanh khàn khàn giải thích...
Theo hắn cho rằng, vũ kỹ mạnh mẽ như Thổ Hùng, khi sử dụng sẽ tiêu hao rất nhiều Linh Lực...
Lạc Thần sẽ không thể liên tục sử dụng...
Lâm Thái khó khăn gật đầu, thở phào nhẹ nhõm một hơi, chỉ là hắn không phát giác được, thân thể của Lê Khang hơi nhẹ rung rẩy...
Thất đại chắp sự ngơ ngác nhìn nhau, ngay cả thân ảnh của Chấp Chính Trưởng Lão không biết từ bao giờ đã lặng lẽ xuất hiện, ngưng trọng nhìn chằm
chằm thân ảnh người thiếu niên...
Loại Vũ Kỹ có thể điều động Linh Lực ngưng tụ thành hình dạng Yêu Thú để thay chủ nhân chiến đấu, hiếm hoi vô cùng...
Bên trong Học Phủ, cũng chỉ có một môn duy nhất mà thôi... Và người thành công tu luyện có thể đếm được trên đầu ngón tay... Trong đôi mắt sáng như sao trời của Bách Diện tràn ngập tự hào cùng một tia
nhu tình như nước...người nam nhân này, trưởng thành nhanh hơn nàng mong đợi...
Lạc Thần không rãnh đứng im một chỗ, dựa vào tầm quan sát của Thấu Thị Vạn Lý, hắn phát hiện Cồn Cát này phạm vi cũng không phải quá lớn...
Muốn rời khỏi nơi đây... Đương nhiên tên này cũng đã sớm phát hiện tồn tại của Tô Mị, chẳng qua nàng muốn lẫn trốn hắn cũng không ngần ngại giả ngu, nữ nhân này dù sao cũng
là đại tỷ của Yên Sương Nhi, phải nể mặt một chút...
Tiêu Dao Mị Ảnh Bộ triển khai, thân hình nhanh chóng hóa thành tàn ảnh rời đi...
Mà Tô Mị ngày càng tò mò về người nam nhân này, muốn triệt để quan sát thủ đoạn của hắn, vội vàng lấy ra một đôi giày tinh xảo mang vào chân, thi triển
thân pháp đuổi theo...
Đôi giày trên chân nàng phát ra ánh sáng, gia trì tốc độ cho nàng, hiển nhiên cũng là một kiện pháp bảo không tệ...
Nhờ đó mà không bị Lạc Thần bỏ quá xa...
Nhìn bóng lưng phong lưu tiêu sái, áo bào tung bay, tàn ảnh tiêu dao tự tại phía trước, Tô Mị mắt đẹp lấp lánh, âm thầm thích thú với môn thân pháp này của hắn...
Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ, lần đầu tiên có công dụng tán gái...
Thật ra Lạc Thần cố tình giảm tốc độ, nếu hắn toàn lực chạy đi, nữ nhân này ngay cả ngửi khói cũng không thể a...
“Vị tiểu huynh đệ này! Giao ra Thẻ Bài của ngươi, ngày sau gặp mặt có thể chào nhau một tiếng a...”
Đột ngột, âm thanh cười nói khiến Lạc Thần dừng chân, thong thả nhìn qua một tên nam tử béo mập nhảy ra đứng trước mặt hắn...
“Ta và ngươi rất quen sao?” Lạc Thần trầm giọng hỏi...
“Chúng ta không quen, nhưng thật đáng tiếc, Phích Du Kích ta có hứng thú với Thẻ Bài trên người ngươi!” Tên béo lên tiếng cười hề hề...