"Hậu Cung? Vô sĩ, ai thèm vào Hậu Cung của ngươi?" Thủy Nương Khanh sắc mặt đỏ bừng gắt giọng, tên này cũng quá tự tin đi nha, mình chưa nói sẽ vào thế lực đó của hắn ... hơn nữa đặt cái tên thế lực vừa nghe qua đã biết có hàm ý khác thường rồi ...
Thủy Sương Hoa ngồi trầm tư suy nghĩ, hé mở đôi môi phun ra một câu:
"Tiểu Nam, có thể cân nhắc cho Nương Khanh nha đầu gia nhập thế lực của ngươi không?"
Thủy Nương Khanh: “ ... "
Lại bảy ngày trôi qua ...
Đông Minh Thương Hội chính thức xác nhập Hải Hồng Phái trước thủ đoạn quả quyết của Thủy Nương Khanh ...
Đông Minh Thương Hội toàn bộ cao tầng bị ám sát một cách bí ẩn ... như rắn mất đầu, dễ dàng thu phục ...
Minh Đảo trở thành phân đà của Hải Hồng Phái, do một tên trưởng lão có tu vi Hóa Thần Hậu Kỳ đến tiếp quản ... tập trung kinh doanh, điệu thấp làm ăn mang tài nguyên về cho Hải Hồng Phái, tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn phát sinh ...
Đây chính là quyết định do Lạc Nam và Thủy Nương Khanh sau khi thương nghị đưa ra, cũng đạt được toàn Phái tán thành ...
Có được Thủy Hải Chân Quyết và số lượng tài nguyên khổng lồ, việc cấp thiết của Hải Hồng Phái cần làm lúc này là tập trung tiêu hóa tất cả một cách tốt nhất ...
Phong bế toàn phái, từ trên xuống dưới tất cả thành viên đều được phân chia tài nguyên, tập trung tu luyện Thủy Hải Chân Quyết ...
Thời gian tu luyện luôn dài đẳng đẳng, không ai dám chắc thời điểm Hải Hồng Phái xuất thế là khi nào ...
Nhưng tin rằng khi đó, Hải Hồng Phái sẽ hoàn toàn thay da đổi thịt, như cá chép vượt long môn, tư thế oai hùng năm xưa có thể trở lại ... thậm chí vượt qua ...
Bởi vì bọn hắn có tiểu thư Thủy Nương Khanh và vị hôn phu của nàng, Lạc Nam công tử ...
Đương nhiên, Hải Hồng Phái cũng chính thức trở thành thế lực phu thuộc của Hậu Cung tại Hải Châu Đại Lục ..
...
Một ngày này, cách Hồng Đảo trăm dặm trên bầu trời, thân ảnh một nam một nữ dưới ánh bình minh nhẹ nhàng tung bay ...
"Chuẩn bị xong chưa? Chúng ta đến Tây Hải nhé?" Thủy Nương Khanh bàn tay nhẹ vạch lên hư không, quay sang hỏi người thanh niên bên cạnh ...
“Không thành vấn đề, ta đối với Hải Châu còn quá mơ hồ, tất cả sẵn sàng nghe theo chỉ dẫn của hoa tiêu nàng!" Lạc Nam thản nhiên cười nói ...
Thủy Nương Khanh gật đầu, cầm lấy bàn tay hắn, xé rách hư không ...
Hai người cùng nhau tiến vào ...
Tây Hải ...
Tại một quần đảo không thấy điểm cuối phồn hoa đến cực điểm, bên trên náo nhiệt tấp nập, vô số thân ảnh ngự trên không trung, cũng có tu sĩ đi bộ dưới mặt đất ...
Cặp bến đảo là hàng ngàn thương thuyền lớn nhỏ khác nhau của các thế lực, ồn ào huyên náo không dứt ...
Điều đáng chú ý là con người nơi này, phần lớn đều hình thể cao to, da trắng mắt xanh, nam nhân lực lưỡng, nữ nhân khỏe khoắn nóng bỏng, có một loại dã tính và phong tình nơi Tây vực ...
Mỗi nơi đều có nét văn hóa và truyền thống riêng, y phục của bọn họ phóng khoáng và thoải mái hơn so với nữ nhân cổ đại phương Đông, phần cổ áo của nữ nhân được chẻ khá sâu, có thể nhìn thấy một khe rãnh tiêu hồn nằm giữa hai ngọn đồi đầy đặn, hết sức hút mắt ...
Đôi chân cũng không được che kín hoàn toàn, có thể thấy loáng thoáng bắp đùi trắng nõn nà săn chắc ...
Nam nhân không gò bó, một số thậm chí còn cởi trần, khoe khoang thân hình rắn rỏi ...
Quần đảo này gọi Nga Mỹ Đảo, diện tích cực lớn không kém gì một đại lục, nằm giữa đại dương mênh mông ... gồm vô số hòn đảo lớn nhỏ tạo thành, bên trên chủng tộc phong phú, nhưng phần lớn là người Tây phương ...
Một vết rách hư không xuất hiện ở độ cao hàng ngàn trượng trên quần đảo Nga Mỹ ..
Than anh của Lạc Nam cung Ly Nưong Khanh vừa bước ra, cả hai lơ lửng trên không trung, từ trên cao nhìn xuống có thể ngắm nhìn toàn cảnh quần đảo ..
“Ưm, mạnh lên một chút! Ngươi chưa ăn cơm sao?"
Một âm thanh ren rỉ truyền vào tai hai người, sắc mặt nhanh chóng trở nên cổ quái, vội vàng nhìn sang phương hướng vừa phát ra âm thanh ...
Cách bọn họ vài chục met, một kiện pháp bảo có hình dạng tấm Thảm định trụ trên không trung, bên trên thảm là một nam nhân mập mạp tóc vàng người đầy lông, đang ra sức thúc côn thịt ra vào thân thể một nữ nhân phương Tây có bộ dạng lắng lơ ..
Hai người toàn thân mồ hôi nhể nhại, nữ nhân lẳng lơ liên tục cào cấu móng tay nhọn của mình vào lưng nam nhân mập, bộ ngực sửa nảy nảy theo từng nhịp ... vừa thở vừa mắng chửi, yêu cầu bạn tình của mình làm mạnh hơn ...
Mà nam nhân mập mạp thở hổn hển như heo chọc tiết, sắc mặt tái mét, hiển nhiên không đủ sức chiều bạn tình của mình ...
“Haha, người phương Tây thật biết cách chơi!" Lạc Nam hứng thú nhếch miệng cười, con mắt tỏa sáng đến lợi hại ...
Bọn họ đang giao hoan giữa không trung, xung quanh mây trắng lượn lờ, quả nhiên hữu tình a ...
"Tằng hắng ... "