Không hổ là thành trì phồn hoa nổi danh về buôn bán ..
Từng tòa kiến trúc xa hoa lộng lẫy đến cực điểm, tửu lâu, khách điếm, thanh lâu, thương hội ...
Khiến người ẩn mình tu luyện lâu năm như Tiêu Thanh Tuyền như người rừng ra phố, hết nhìn đông lại nhìn tây, dáng dấp hoàn toàn không có khí khái của một nữ thiên tài, Ngũ cấp luyện đan sư ...
Nhớ lần đầu tiên khi tham gia khảo hạch, Tiêu Thanh Tuyền cũng ăn mặc áo choàng củ kỹ rộng thùng thình, hoàn toàn làm mất đi vẻ đẹp đáng có của nàng ...
Lạc Nam thấy không ít người ném đến ánh mắt chế nhạo, cười lạnh một tiếng ...
Đột ngột bước đến nắm lấy cổ tay Tiêu Thanh Tuyền, lôi nàng đi một vòng ...
"Ngươi làm cái gì nha?" Tiêu Thanh Tuyền gương mặt đỏ bừng lợi hại, diện mạo vẫn còn dịch dung trong hết sức bình thường ...
Đến một nơi vắng vẻ, Lạc Nam không nói không rằng, từ nhẫn trữ vật móc ra một kiện tử sắc váy dài tuyệt mỹ dành cho nữ tử, cao quý sang trọng đến cực điểm, trong lúc nhất thời Tiêu Thanh Tuyền ngây người ...
Trước đó tại lần Khảo Hạch, Tiêu Thanh Tuyền cũng đã từng lén lút quan sát y phục đẹp mắt của chúng nữ bên cạnh Lạc Nam, dù có thích nhưng cũng không mấy chú ý ...
Bởi nàng vốn quen với lối sống đơn giản bình thường rồi ...
Tuy nhiên nếu có người đem y phục tuyệt đẹp dâng đến trước mặt của mình, không có mấy nữ nhân đủ sức kháng cự ...
"Ngươi ... có ý gì?" Tiêu Thanh Tuyền lắp ba lắp bắp, đôi mắt tròn vo nhìn hắn ..
"Đây là Tử Tuyền Bảo Y, ngoài trừ đẹp mắt ra còn có khả năng phòng ngự, sau này đi cùng ta thì mặc nó vào!" Lạc Nam nhàn nhạt nói một tiếng, đem y phục nhét vào tay nàng ...
Bảo y vào tay, Tiêu Thanh Tuyền chỉ cảm thấy nhẹ nhàng êm diệu, trơn nhẫn co dãn, thoải mái vô cùng ...
Nếu mình mặt lên cơ thể ...
"Thứ này quá quý giá, Thanh Tuyền không thể nhận!" Tiêu Thanh Tuyền suy nghĩ hồi lâu, quyết định lắc đầu, nàng còn nợ hắn truyền thừa của Độ Kiếp Kỳ đấy ...
"Vật ta tặng người không có thói quen nhận lại, nàng không thích có thể vứt đi!" Lạc Nam nhìn nàng thản nhiên nói ...
"Ngươi ... " Tiêu Thanh Tuyền cắn cắn môi, nàng sao nỡ vứt bỏ y phục tuyệt vời như vậy ...
"Xú nha đầu, cứ nhận đi! Của chùa có gì phải ngại .. " Trong lòng Tiêu Thanh Tuyền vang lên âm thanh êm tai của sư phụ ...
Nữ nhân sư phụ trong lòng thở dài một hơi, xem ra ta đã quá hà khắc trong việc tu luyện với Tuyền nhi, dù gì nàng cũng chỉ là thiếu nữ hai mươi tuổi đầu mà thôi ...
Nghe sư phụ chấp nhận, Tiêu Thanh Tuyền cẩn thận từng ly từng tý đem Tử Tuyền Bảo Y thu hồi, nhìn hắn mở miệng:
"Cảm tạ!"
Lạc Nam cũng biết nơi này không thích hợp thay y phục, không ép nàng mặc nó ngay lập tức, hơi suy nghĩ một chút, lại móc ra hai viên đan dược trơn bóng màu hồng phấn, hương thơm mê người ...
"Dưỡng Nhan Đan?" Tiêu Thanh Tuyền vừa nhìn thấy, lập tức nhảy dựng, cái miệng nhỏ có thể nhét vào quả trứng gà ...
Mà sư phụ bên trong cơ thể nàng cũng vô ý thức lẩm bẩm: "Không thể nào ... "
Hai người bọn hắn ngạc nhiên không phải vì Dưong Nhan Đan khó luyện chế bao nhiêu, cũng không phải vì công dụng thần kỳ của nó ...
Mà là độ quý hiếm của đan dược này ...
Nhan sắc luôn là mê hoặc trí mạng nhất đối với phụ nữ, cũng vì nguyên nhân này mà từ rất nhiều năm về trước, nguyên liệu để luyện ra Dưỡng Nhan Đan bị khai thác một cách bừa bãi không kiểm soát nhằm cung cấp cho các nữ cường giả trên Tinh Cầu ...
Vì thế mà đến thời điểm hiện tại, các nguyên liệu để luyện chế đan dược này hầu như đã gần tuyệt tích trên thế giới rồi ...
Các nàng có nằm mơ cũng không nghĩ tới, trong tay nam nhân này vẫn còn sở hữu ...
Trong ánh mắt phức tạp của hai nữ nhân, hai viên Dưỡng Nhan Đan rơi vào lòng bàn tay Tiêu Thanh Tuyền ...
"Tặng cho hai người các nàng!"
Lạc Nam bỏ lại một câu, thong dong xoay người bước đi ...
"Hắn nói cái gì?" Tiêu Thanh Tuyền và linh hồn của sư phụ trong người giật nảy cả mình, âm thầm đề phòng cảnh giác ...
“Không thể nào, hắn không thể phát hiện ra ta được!" Sư phụ nữ nhân rung giọng nói ...
"Đúng vậy, nhất định hắn có dụng ý gì đó khác!" Tiêu Thanh Tuyền gật đầu, tự trấn an bản thân ...
"Ngây ngốc đứng đó làm gì? Còn không theo ta?" Thấy Tiêu Thanh Tuyền thất thần đứng im một chỗ, Lạc Nam quay đầu cười thúc giục ...
Tiêu Thanh Tuyền hít sâu một hơi, lấy lại bình tĩnh, vội vàng thu hồi hai viên Đan dược quý hiếm, lẻo đẻo theo sau ...
...
Hai bên đường cái lớn, vô số quầy hàng, đủ các loại vật phẩm được bài bán, bầu không khí náo nhiệt vô cùng ...
Day la mot trong nhung lan hiem hoi Lac Nam đi cho, lần đau tien co lẽ là tại Bình An Thành cùng chúng nữ ...
"Vị công tử này ... đây là một gốc Hạ Hàn Thảo, có thể luyện chế một vài loại Địa Cấp Đan Dược nha, giá bán chỉ một trăm Cực Phẩm Linh Thạch ... " Một tên chưởng quầy Linh dược gặp hai người Lạc Nam đi ngang, theo thói quen mời chào ...
Lạc Nam gật đầu vung tiền, nhẹ nhàng phun ra một chữ: "Mua!"
Chưong quy thoang sung sot, lần đầu tiên han thấy khách hàng quyết đoan như thế, ngay cả mặc cả cũng không thèm, vội vàng hớn hở hoàn thành giao dịch ...
"Vị công tử này, thứ này Băng Huyền Thảo, vật liệu luyện đan rất tốt, chỉ 80 Cực Phẩm linh thạch ... " Một tên khác thấy vậy, nhao nhao mời chào ...
"Mua!" Lạc Nam vẫn nhẹ nhàng một câu ... lập tức móc tiền thanh toán ...
“Ây nha, vị thiếu gia này, đây là Quán Linh Chi, có thể luyện Thiên Cấp Hạ Phẩm đan dược, giá bán 400 Cực Phẩm Linh Dược ... " Một mỹ phụ nhân hớn hở kéo tay hắn ...