Bóng tối của vô tận mây đen bao trùm một vùng hải dương rộng lớn, treo phía trên cao là con mắt như bậc đế vương vô tình, cao cao tại thượng ...
Trong ánh mắt chỉ có sự hờ hững, và vô vàn sát khí ...
Tia chớp liên miên không dứt, hàng ngàn lôi đình chi lực kéo nhau mà về, tạo thành một biển sét trên không trung, song song với đại dương mênh mông phía dưới ...
Hàng triệu sinh linh trong biển cả điên cuồng bơi đi, chúng nó không muốn chết ... bên trên bầu trời, chim biển nói đuôi nhau không dứt trốn chạy ... tất cả chỉ là sự hoảng loạn ...
Sóng thần dữ dội gầm thét, ngọn sóng cao hàng chục trượng đem các bãi đá ngầm vô tình đập nát ...
Cảnh tượng như ngày tận thế ...
Lạc Nam ngẩng đầu nhìn lên, nơi Thiên Đạo Chi Nhãn đang ngự trị, sắc mặt hắn bình thản hơn bao giờ hết ...
Qua khiếp sợ lúc ban đầu, hắn biết đây là lúc mình cần bình tĩnh nhất để thoát khỏi một kiếp cửu tử nhất sinh này ...
Luồng khí tức Bất Hủ vẫn bao vây cơ thể hắn, dù có chạy đến đâu vẫn không thoát khỏi cảm ứng từ Thiên Đạo Chi Nhãn ... chỉ có thể tìm đường sống trong chỗ chết mà thôi ...
"Là thành là bại ... đều ở thời khắc này ... công tử thân hóa chân long hay chỉ còn một nắm tro tàn ... dù sao đi nữa, Kim Nhi vẫn cùng ngươi sống chết ... "
Lạc Nam hít sâu một hơi, leo xuống lưng Tiểu Sư, vuốt ve cái đầu trắng muốt của nàng ...
Tiểu Sư, Tố Mai cùng Cơ Nhã đều có liên kết đặc biệt với hắn ...
Hắn chết thì ba nữ cùng chết ... vì thế không hạ lệnh Tiểu Sư rời đi ...
Duy chỉ co chung nu ben trong Linh Gioi Chau, cac nang co the song tiep neu hắn xảy ra chuyện ...
ÂM ÂM ÂM ...
Sát khí ngày một mãnh liệt, động tĩnh nơi này ngày một to lớn, đã sớm kinh động hầu hết cường giả chí cao trên toàn thể Tinh Cầu ...
Biển sét mênh mông khiến bọn hắn không thể dùng thần thức tiến vào thăm dò, chỉ biết Thiên Đạo Chi Nhãn trong truyền thuyết ... lại một lần nữa hiện thế ...
...
Tinh Linh Đáo ...
Tinh Linh Nữ Vương tuyệt mỹ vô song ngự không mà đứng, tầm nhìn dán chặt vào con mắt kinh khủng trên không trung kia, tại Tinh Cầu này ... nói Thiên Đạo Chi Nhãn là thần cũng không quá đáng ...
“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra ... đối với Tinh Linh Tộc chúng ta ... là phúc hay là họa?”
Từ đôi môi kiều diễm bậc nhất thiên hạ, lời nói như sầu như thán ...
...
Ải Nhân Tộc ...
Một tên người lùn làn da đen xạm, hai mắt to tròn trắng dã, người khoác hoàng bào đầu đội vương miệng ...
Ải Nhân Tộc Trưởng ...
Trong tay hắn, một lưỡi rìu lấp lóe lôi quang dữ tợn, không gian xung quanh không ngừng nứt ra rồi lành lại trước uy lực của nó ...
Khí thế này, vượt qua Linh Cấp quá nhiều ...
"Dù là Thương Lôi Chiến Phủ trong tay ta ... nếu đối diện với Thiên Đạo Chi Nhãn, chỉ sợ cũng không đủ dùng ... "
Đan Cốc ...
Một vị lão già râu tóc dựng thẳng màu đỏ rực như diễm ...
Trước mặt hắn, một tôn Đan Đỉnh khổng lồ không ngừng xoay tròn ...
Hai bên cánh tay, hai loại hỏa diễm khác màu bá đạo vờn quanh, không ngừng đem dược liệu trong đỉnh luyện hóa, cô động đến cực điểm ...
Hai loại Dị Hỏa ...
Mùi đan dược lan tràn khắp tứ phía, Kim Đan Viên Mãn nếu may mắn hít vào một hơi, chỉ sợ lập tức có thể Kết thành Nguyên Anh ...
Lão già ánh mắt như có thể xuyên qua vô tận không gian, nhìn con mắt vô tình kia, rùng mình một cái:
“Kẻ nào trêu chọc đến nó ...? "
...
Thiên Sơn Tiên Cảnh ..
Mỹ phụ nhân diễm tuyệt thiên hạ, thân thể khoác lấy bạch bào ... khí tức u lạnh như băng sơn ngàn năm ... lơ lửng trên đỉnh tiên cảnh ...
Dưới chân nàng, hai đóa Băng Liên cấp tốc xoay tròn, mỗi cú xoay của nó, phong vũ thét gào, không gian vặn vẹo ...
Khác với màu xanh hay trắng thường thấy, Băng Liên này lại ẩn chứa Thất Thải quang mang, khi thì đỏ, khi thì xanh ... khi tím ... khi vàng ...
Bảy loại màu sắc lấp lóe luân phiên, xinh đẹp đến cực hạn ...
Dị Băng ...