Không giống Hỏa Hầu nhất tộc, Vũ khí của Địa Lang nhất tộc chính là móng vuốt của chúng, thực lực càng cao móng vuốt càng sắc bén và cứng cáp...
10 móng vuốt dữ tợn trên đôi tay như mười thanh Địa Cấp bảo Đao, hết sức kinh khủng...
“Chuẩn bị xong chưa?” Diễm Nguyệt Kỳ nhếch lấy đôi môi khế hỏi...
Không còn sự lười biếng lúc đầu, trong đôi mắt kiêu ngạo của nàng đã nồng nặc chiến ý, một tia lôi đình lấp lóe càng tăng vẻ ngoài cao quý của nàng...
Xoẹt xoet...
Cánh tay phải vươn lên, một tia lôi đình lóe mắt sáng rực cùng âm thanh chấn động tinh thần người khác...
Ánh sáng nhạt đi, trong bàn tay mềm mại của nàng xuất hiện một thanh quyền trượng thần bí...
Quyền trượng toàn thân bạc trắng như sấm, lôi đình chỉ lực bên trong không ngừng thét gào, như muốn phá hủy tất cả...
Thanh Lôi Đình Quyền Trượng này do chính hắn cùng Hồng Liên, Tình Nhi lấy được trong động phủ Tà Hoàng...
Khi đó chỉ là một kiện Địa Cấp Thượng Phẩm Pháp Khí mà thôi... Không nghĩ tới hiện tại đã trở thành Thiên Cấp Hạ Phẩm pháp khí... Diễm gia vốn có Pháp Khí Thiên Cấp khác, bất quá Lôi Đình Quyền Trượng là
món quà hai nữ nhỉ tặng, Diễm Nguyệt Kỳ hết sức yêu thích, vì thế bỏ ra cái giá lớn tìm nguyên liệu, đồng thời thuê Luyện Khí Sư nổi tiếng nâng cấp nó...
Pháp Khí của Tà Hoàng quả nhiên không phải tầm thường, sau khi nâng cấp uy lực tăng mạnh, Diễm Nguyệt Kỳ từ đó chính thức dùng nó làm Vũ Khí chính của mình...
“Ngươi rời xa thêm một chút!” Diễm Nguyệt Kỳ nhìn Lạc Thần liếc mắt, hiển nhiên sắp chiến đấu toàn lực, sợ tên này chịu không nổi...
“Không thành vấn đề!” Lạc Thần cũng không sỉ diện hảo làm gì, nghiêm túc lùi xa thêm trăm dặm...
Hắn có Thấu Thị Vạn Lý, dù rời xa vẫn không lo bỏ lỡ tình hình chiến đấu... “Hãy trả giá cho sự kiêu ngạo của ngươi!” Hầu Nham trước hết tấn công...
Thân thể khổng lồ đạp mây, Phần Sơn Chiến Phủ thô bạo nện xuống đầu Diễm Nguyệt Kỳ...
Như muốn nghiền chết một con kiến hôi, không dùng chiêu thức hoa mỹ, trái lại tràn đầy thô bạo...
Một búa này vừa ra, như núi lửa thét gào, nhiệt độ không khí nóng lên kịch liệt, đổi lại là Luyện Hư Hậu Kỳ bình thường, sẽ phải chật vật một phen, thậm chí ăn thiệt thòi không nhỏ...
Tuy nhiên Thiên Tài Hoàng Kim Bảng không thể nào bình thường được...
Ầm...
Trước cây búa khổng lồ như thái sơn áp đỉnh, Diễm Nguyệt Kỳ vẫn ung dung bình thản, tay cầm quyền trượng nâng lên không trung...
Keng
Lôi đình phá không mà ra, cánh tay mảnh khoảnh ung dung cầm quyền trượng như một nữ thần cao quý...
Quyền trượng chống đỡ một búa có thể phần sơn của Hầu Nham...
Như mỹ nhân đối chiến quái thú khổng lồ, Diễm Nguyệt Kỳ vẫn ngạo nghễ, sống lưng thẳng tắp...
Mà Hầu Nham cắn chặt răng, thân thể khổng lồ của hắn cố gắng đè ép thanh búa lớn để nghiền chết nàng...
Nhưng mọi chuyện chỉ tốn công vô ích...
Diễm Nguyệt Kỳ như một hòn đá nhỏ cứng rắn kiên cố nhất, dù hắn cố gắng cỡ nào vẫn không thể lay động...
Nơi vị trí hai thanh Pháp Khí va chạm, không gian từng tầng đổ nát, bên dưới mặt đất càng là bị chấn động đến mức đảo ngược, hình thành thung lũng sâu
không thấy đáy...
Lạc Thần toàn thân khí huyết cuồn cuộn, Mộc Quy đã xuất hiện trước mặt hắn từ bao giờ, che chắn dư ba công kích...
“Đi chết đi!” Lang Vương thân thể biến mất trong hư không...
Một lần nữa xuất hiện đã ở phía sau Diễm Nguyệt Kỳ, móng vuốt sắt lẻm tìm đến gáy ngọc của nàng...
“Cẩn thận!” Lạc Thần lo lắng nhắc nhở, Hợp Linh Chưởng đã ngưng tụ trong tay...
“Muốn đánh lén bổn tọa?” Diễm Nguyệt Kỳ cười nhạt...
Không đợi Lạc Thần cứu viện, một tiếng gáy thanh lãnh vang vọng thiên không...
Từ thân thể Diễm Nguyệt Kỳ, vô tận Hỏa Diễm cấp tốc tiến ra, hình thành một con Kim Ô vàng rực, ngạo thị chúng sinh...
Kim Ô liếc mắt khinh thường nhìn Lang Vương, móng vuốt hừng hực Hỏa Diễm vồ đến hắn...
“Không ổn!” Cảm nhận hơi nóng bá đạo, Lang Vương thu hồi công kích, lập tức lùi lại...