Chương 269
“Không có.”
Nghe thấy câu trả lời của Kiều Minh Húc, Lâm Ngọc mới hơi yên tâm, giọng điệu vừa làm nũững, vừa hơi say, vừa ra vẻ tổn thương, lại mang theo chút cầu khẩn, nói: “Minh Húc.
à, em không ngủ được, có thể trò chuyện với em một lúc được không?”
“ừ”
Kiều Minh Húc đáp.
“Minh Húc à, thật xin lỗi vì mẹ cùng em gái của em hôm nay đã nói với anh như vậy. Bọn họ không biết về giao ước.
của anh và em, mong anh đừng phiền lòng nhé?”
“Không sao cả. Là anh phải xin lỗi em mới đúng.”
Kiều Minh Húc áy náy nói.
“Em biết anh có điều khó xử của mình. Mười năm em cũng có thể chờ được, nên không quan tâm đến việc phải đợi thêm ba năm đâu.”
Kiều Minh Húc đột nhiên không biết phải nói chuyện với cô †a như thế nào.
“Minh Húc à, hôm nay em nhìn thấy anh đẩy cô ấy đi, mang theo cả người nhà của cô ấy, em vô cùng đố ky. Tâm tình của em không tốt, nên có uống chút rượu.”
Lâm Ngọc không để cho loại trầm mặc này tiếp tục nữa, tiếp tục dùng giọng điệu đầy men say nói.
“Ngọc Ngọc, dạ dày của em không tốt, đừng uống nhiều rượu như vậy, sẽ tổn thương đến sức khỏe đấy. Anh cùng cô ấy, chỉ là một bản hợp đồng hôn nhân mà thôi. Ba năm sau, anh nhất định sẽ thực hiện lời hứa kết hôn với em.”
Nghe thấy câu trả lời của Kiều Minh Húc, Lâm Ngọc mới hơi yên tâm, giọng điệu vừa làm nũững, vừa hơi say, vừa ra vẻ tổn thương, lại mang theo chút cầu khẩn, nói: “Minh Húc.
à, em không ngủ được, có thể trò chuyện với em một lúc được không?”
“ừ”
Kiều Minh Húc đáp.
“Minh Húc à, thật xin lỗi vì mẹ cùng em gái của em hôm nay đã nói với anh như vậy. Bọn họ không biết về giao ước.
của anh và em, mong anh đừng phiền lòng nhé?”
“Không sao cả. Là anh phải xin lỗi em mới đúng.”
Kiều Minh Húc áy náy nói.
“Em biết anh có điều khó xử của mình. Mười năm em cũng.
có thể chờ được, nên không quan tâm đến việc phải đợi thêm ba năm đâu.”
“Ừ”
Kiều Minh Húc đột nhiên không biết phải nói chuyện với cô †a như thế nào.
“Minh Húc à, hôm nay em nhìn thấy anh đẩy cô ấy đi, mang theo cả người nhà của cô ấy, em vô cùng đố ky. Tâm tình của em không tốt, nên có uống chút rượu.”
Lâm Ngọc không để cho loại trầm mặc này tiếp tục nữa, tiếp tục dùng giọng điệu đầy men say nói.
“Ngọc Ngọc, dạ dày của em không tốt, đừng uống nhiều rượu như vậy, sẽ tổn thương đến sức khỏe đấy. Anh cùng cô ấy, chỉ là một bản hợp đồng hôn nhân mà thôi. Ba năm sau, anh nhất định sẽ thực hiện lời hứa kết hôn với em.”