Mục lục
Nữ Pháp Y Của Tổng Tài Mặt Than
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 270

Nói xong, cô ta bèn cúp điện thoại, sau đó trông đợi Kiều Minh Húc sẽ gọi lại cho mình.

Kết quả, chờ thật lâu nhưng điện thoại di động vẫn không thấy reo lên.

Kiều Minh Húc vẫn không ngủ được, lên Wechat lại nhìn thấy nick của Mạch Tiểu Miên còn đang sáng, liền không nhịn được mà gửi cho cô một tin nhắn: “Còn chưa ngủ sao?”

Mạch Tiểu Miên thấy tin nhắn Wechat của anh, trong lòng giống như bị cái gì đó ném vào vậy, lập tức mừng rỡ vội vàng nhắn lại: “Không ngủ được.”

“Tại sao?”

“Có thể là do lạ giường nên không quen.”

“Em ngay cả sàn nhà cũng có thể tùy tiện ngủ được, thế mà bây giờ giường mới lại không ngủ được à?”

“Sàn nhà thoải mái hơn.”

“Nếu như thế thì em nhanh tới chỗ tôi rồi ngủ trên sàn nhà đi”

“Tôi đến đón eml”

“Bây giờ cũng đã nửa đêm rồi, anh tới sẽ làm ồn cha mẹ tôi.

“Tôi mặc kệ, tôi cũng không ngủ được. Em lặng lẽ đi ra cửa, tôi ở cửa chờ, như vậy cũng sẽ không ảnh hưởng đến ai cả.”

“Chuyện này…”

“Không chuyện này chuyện nọ gì cả, em dậy ngồi xe lăn đi ra cửa nhanh nào, tôi qua ngay đây.”

Kiều Minh Húc không để cho Mạch Tiểu Miên suy nghĩ nhiều.

Mạch Tiểu Miên không thể làm gì khác hơn là đứng dậy mặc quần áo, ngồi lên xe lăn, tự mình đẩy ra cửa.

Ra đến phòng khác, vừa vặn nhìn thấy mẹ mình bị khát nên thức giấc vào nửa đêm, đang uống nước.

“Mẹ à, Minh Húc muốn đến đón con về ngủ.”

Mạch Tiểu Miên có chút ngượng ngùng nói.

“Bây giờ sao?”

Mẹ Mạch nhìn đồng hồ treo tường một chút, rồi chợt cười nói: “Được được được, đôi vợ chồng mới cưới mà, không thể tách nhau ra được. Mẹ đây cũng là người từng trải, hiểi hiểu”

Mạch Tiểu Miên mặt hơi đỏ lên, rất muốn giải thích sự thật không phải là như vậy.

Dĩ nhiên, cô thực sự cũng không biết tại sao Kiều Minh Húc.

lại nhất quyết muốn đón cô về ngủ như vậy, chẳng là chính là vì muốn xem cô ngủ trên sàn nhà sao?

Mẹ Mạch đẩy cô ra khỏi cửa.

Kiều Minh Húc cũng vừa lúc đi thang máy lên tới nơi.

“Con rể Kiều, Tiểu Miên nhà chúng ta giao cho con đấy.”

Mẹ Mạch cười đầy mập mờ.

“Cảm ơn mẹ, trễ như vậy mà còn quấy rầy mẹ nghỉ ngơi, thật xin lỗi.”

“Không sao cả, chỉ cần các con vui vẻ là được rồi.”

Mẹ Mạch hào sảng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK