~~Khi Dung Lệ Hoa đến, nhìn thấy Diệp Chanh ở cửa, lại thấy cả mọi người đều chăm chăm nhìn cô khôngchớp, ngay lập tức cảm thấy tim như bị ai bóp chặt.
Diệp Chanh này……
Sớm muộn gì cũng là tai họa.
Dung Lệ Hoa vốn cho rằng, cô quê mùa, lôi thôi, lại tầm thường như vậy, để cô gả cho Mộ Dạ Lê thìanh ta cũng sẽ không bao giờ chạm đến cô, nên mới miễn cưỡng đồng ý hôn sự này.
Ai ngờ, Diệp Chanh gả đến Mộ gia, lập tức thay đổi như lột xác, liền thu hút người nhìn đến thế.
Sớm biết thế này, bà ta liền lấy cái chết ra dọa, đâm đầu vào cửa đến chết ra ép, cũng không thể để tiểu yêu tinh này gả đi như vậy.
Diệp gia thế lực nhỏ.
thật ra không tính là nhỏ, ở đế đô này, biệt thự hai tầng cũng có giá mấy ngàn vạn.
Nhưng đối với Mộ gia thì cũng không để vào mắt.
Cũng chính vì như vậy nên Diệp gia còn đặt thêm hai tượng sư tử trước cổng, mười phần kiêu ngạo.
“Diệp Chanh, mày không biết xấu hổ mà về đây à, mày nói xem, mày không phải là đang nhắm vào Diệp Tử? Mày cho rằng mày vào giới giải trí liền có thể nổi danh? Hừ đừng tưởng rằng ai cũng có tương lai như Diệp Tử nhà tao, mày đừng có mơ, đợi kiếp sau đi.”
Dung Lệ Hoa lập tức đi qua, đem người làm đang phát si ngốc vì Diệp Chanh đuổi đi, “Các người làm gì đó, chưa nhìn thấy Diệp Chanh à, làm cái gì thì đi làm hết đi, còn không thì cút xéo”
Người làm lưu luyến không rời nhìn thoáng qua Diệp Chanh, giống như chim nhanh bay đi.
Còn muốn nhìn thêm chút nữa mà
Chưa từng gặp qua người xinh đẹp đến như vậy mà ~~`
Điểm chính là, cô ấy vậy mà là cô hai nhà họ ư?
Diệp Chanh nhẹ nhàng bước lên, bộ quần áo kia lại càng thân thể cô thêm thon dài, nhìn cứ như lông chim, nhẹ nhàng thướt tha đi vào, tóc dài chấm eo, chân mày hơi nhọn, khóe mắt hẹp dài, nhìn có vẻ rất là xinh đẹp mà sắc bén.
Đây là con bé quê mùa Diệp Chanh, cô hai nhà họ sao?
Ấn tượng về con bé quê mùa Diệp Chanh làm người chán ghét kia thật quá sâu sắc, thế cho nên, Diệp Vinh Quang cũng không thể nhận ra đây là con gái mình ngay được.
“Diệp…… Diệp Chanh……” Diệp Vinh Quang chưa bao giờ biết, mình còn có một đứa con xinh đẹp đến vậy, nhìn con gái một cái cũng thấy quá xinh đẹp.
Diệp Chanh đối với người cha này không có cảm tình.
“Ba, ba gọi về, là có chuyện gì?”
Diệp Vinh Quang lúc này mới nhớ tới, là Diệp Tử gọi điện thoại nói, Diệp cũng tham gia chụp Người Đẹp Trang Bìa” Nhân Tú”
Nhưng mà……
Diệp Vinh Quang nhíu mày, “Diệp Chanh, mày tham gia chương trình “ Nhân Tú” sao mày không nói gì với người nhà hả?”
Diệp Chanh nói, “Chưa có nói sao? Con nhớ là đã có nói rồi, hơn nữa, chuyện của con, ba có khi nào cảm thấy hứng thú quan tâm đâu chứ.”
“Mày……”
Lúc đó, ông không có hứng để biết bởi vì con nhóc này thì có chuyện gì là tốt.
Diệp Vinh Quang sắc mặt trầm xuống, nghiêm khắc nhìn cô, “Bây giờ mày liền rút khỏi cho tao.”
Dung Lệ hoa nghe xong, đứng bên cười một cái thật trào phúng.
“Ai không biết, mày nhờ người ta mua một chân, bằng không, bằng với tư chất của mày, mày nghĩ mày có thể được trúng tuyển hay sao? Mày nghĩ là ở trong giới giải trí rất dễ nổi lên? Mày cho rằng Diệp tử có thể thì mày cũng có thể? Mày nhìn lại mày đi, cả bụng xấu xa, mày nhìn lại xem mày đã làm gì, mày biết Dạ Lê thương Diệp Tử, nên mày muốn Dạ Lê thương mày, mày bắt chước theo Diệp Tử, mày nghĩ mày giống thì dạ Lê liền thương mày? Phi, mày coi lại chính thân mình có gì đi.”