An Khả Nhi sớm đã nghe danh Diệp Chanh, ở trong trường học chính là một kẻ không có gì, danh tiếng thật kém, còn nói năm đó là ném cả đống tiền mới có thể vào học trường đó được, trường học sống chết không nhận cô ta, xe ra khoảng tiền này là không ít đâu, mới chịu nhận cô ta vào.
Mọi người nhìn Diệp Chanh, có người đã mới yêu thích cô thấy An Khả Nhi chèn ép cô như vậy lại càng ghét cô ta hơn.
“Diệp Chanh xuất thân chính quy, năng lực nhất định có thể có, cô cười cái gì, ngày hôm qua cô diễn thế nào chúng tôi đều thấy cả, không biết NG bao nhiêu lần nhỉ?”
thật sự thì diễn xuất của An Khả Nhi không tốt, nhớ đến ngày hôm qua bị đạo diễn Lưu mắng, trên mặt liền cứng ngắc, cũng không có cách nào cãi lại.
Nhìn Diệp Tử sau lưng, mới bình tĩnh lại một chút, nói với mọi người.
“Làm sao nào, tôi tự nhận năng lực mình kém, cho nên mới cố ý đến học hỏi từ chị Diệp Tử, bây giờ đâu phải nói đến chuyện diễn xuất của tôi, đây là đang nói Diệp Chanh, có điều là, chị Diệp Tử có mặt ở đâu thì ai cũng sẽ thành kém cõi, Diệp Chanh cô đừng quá lo lắng, cứ đơn giản mà diễn cũng được rồi.”
Ý kia rõ ràng là đang nói, dù cho cô có diễn tốt cỡ nào cũng không bằng Diệp Tử.
Diệp Chanh hừ lạnh, cứ mặc kệ cô ta như thường.
Diệp Tử phía sau nhìn, cười nhẹ như đang đùa bỡn nói “ Được rồi, dù sao thì chị cũng đã diễn nhiều năm rồi, sao lại giống với chị được, các em cũng còn là người mới ra mắt, bây giờ có thể không tốt, nhưng về sau có khi sẽ còn mạnh hơn cả chị đấy chứ.”
Vừa nói vừa nhìn qua Diệp Chanh, nói thì có vẻ khiêm tốn nhưng thật ra lại đang tự cao, rõ ràng là đem mình thành nữ vương.
Mọi người thấy vậy, cũng không thể nói gì hơn với Diệp Tử, cuối cùng thì người ta nói cũng đâu có sai.
Dù sao Diệp Tử cũng danh ngôi sao hạng nhất, có cao ngạo tự cao thì cũng là có tư cách.
Cung Dã đã sớm không còn kiên nhẫn, “Đến cảnh người nào,nhanh lên đi.”
Lưu Kỳ Uy lúc này cũng nhanh đi ra “Diệp Chanh đi, cô đến đây.”
Nhìn Diệp Chanh, Lưu Kỳ Uy vốn là rất hung bạo, lập tức liền dịu lại, nhưng thấy ai ai cũng ngóng, lại nhớ ra Diệp Chanh cũng chưa từng đóng phim, kinh nghiệm cũng chỉ là biểu diễn trên sân khấu lần trước, hôm nay cũng là đầu cô quay diễn phối hợp, hơn nữa cũng thật không may, đối tượng phối diễn lại là Cung Dã.
Lưu Kỳ Uy vũng âm thầm nói với Diệp Chanh “Đừng quá lo lắng, hôm nay cũng lần đầu diễn xuất lại cùng diễn phối hợp với Cung Dã, người khác cũng không thể chê cười cô được, dù sao vẫn có thể quay lại, coi như là tập luyện đi.
Diệp Chanh gật đầu nói “Tôi hiểu rồi.”
Đối với diễn kịch cô chẳng có khái niệm gì, từ trong trí nhớ của nguyên chủ tìm kiếm chút kiến thức trêntrường học, nhưng thật ra cũng không rõ ràng, chỉ thấy nguyên chủ hồi đi học cũng không có học tiết nào thực giảng đến chuyện diễn xuất này, cũng luôn cảm thấy, trong giới giả trí thực lực không quan trọng, quan trọng là thế lực chống đỡ phía sau mạnh như thế nào, cho nên căn bản mới không thèm học cho tốt.