Điện thoại của Diệp Chanh bỗng nhiên vang lên.
“Diệp Chanh, liên hoan tốt nghiệp, cô không đến sao?”
Liên hoan tốt nghiệp?
A, đúng rồi, cô còn chưa tốt nghiệp….
Thiếu chút nữa là quên mất.
Chỉ là, bởi vì trong khoảng thời gian này luôn ở phim trường, cũng đã sắp tốt nghiệp nên cũng không có lớp, tất cả mọi người đều ra ngoài tìm việc, cho nên nhất thời quên mất, nguyên chủ vẫn còn là học sinh…
Nhưng mà…
Nghĩ qua một lần, cùng mấy người bạn học kia, trong quá khứ cũng không thân thiết lắm, cho nên cũng lười về trường, đường nào thì nguyên chủ cũng là cái rác rưởi mà.
Chỉ là, liên hoan tốt nghiệp, không đi có tốt không?
Diệp Chanh nghĩ nghĩ, vẫn là đồng ý “Tôi chưa nhận được thông báo, bây giờ để tôi xem, tôi sẽ đến.”
Rốt cuộc cũng phải đi, coi như là tạm biệt thay cho nguyên chủ.
Mấy năm học trong trường, nguyên chủ bị khi dễ không ngừng, cũng rất là đáng thương.
Tuy rằng, đa phần đều là do nguyên chủ tự mình tìm….
Diệp Chanh đi vào trong, nói với Mộ Dạ Lê, “Mấy ngay nay bắt đầu bận rồi.”
Mộ Dạ Lê nhích người một chút “Vậy, em không cần đến đoàn làm phim ở đi?”
“Cái đó, cũng không phải là không đến đoàn phim, ở đoàn phim cũng có cái tiện một chút, chủ yếu là, ngoài việc quay phim, còn có vài hoạt động khác, hai ngày tới còn phải đi liên hoan lễ tốt nghiệp nữa.”
Liên hoan tốt nghiệp?
không phải là cô nói đến, Mộ Dạ Lê cũng đã quên, cô vẫn còn là sinh viên chưa tốt nghiệp.
……
Diệp Chanh đã chuẩn bị thật tốt để đi đến trường.
Liên hoan tốt nghiệp, rất nhiều người đều chuẩn bị tiết mục, nhưng mà không ai báo Diệp Chanh làm tiết mục.
Đại khác lúc trước duyên cớ tương đối kém, cho nên trường cũng lười đến tìm cô.
Diệp Chang nghĩ thế, tự mình đến trường.
Vừa đến cửa, liền nhìn thấy bảng chữ, có viết hoan nghênh về nhà.
Bầu không khí tiệc liên hoan tốt nghiệp thật nóng a, Diệp Chanh đi qua, người phát tờ rơi ở cửa, Diệp Chanh cũng muốn lá một cái, lại không nghĩ …
“Ai ui, này không phải Diệp Chanh sao, ai ui, cô thay đổi lớn quá a. trên TV nhìn mãi thiếu nữa nhìn không ra cô đó.”
Diệp Chanh chỉ cảm thấy mình dường như không biết người trước mắt này.
Nhưng mà. Diệp Chanh trong trường này quả thật ai ai cũng biết đến, nổi tiếng vô cùng…
Tuy rằng sự nổi tiếng kia thật ra là….
“Nghe nói cô đã thành An nữ lang rồi, lần này tốt nghiệp cô có tiết mục gì sao?”
Diệp Chanh đối với loại người không thích mình cũng lười tươi cười, chỉ nói bâng quơ “Cảm ơn tờ rơi a.”
Lấy một tờ ròi, cô xoay người muốn đi.
Người phía sau liền hừ nhạt nói “Ra vẻ cái gì, trường này tạo ra rất nhiều người nổi tiếng, tự cho mình là cái thứ gì chứ.”
“Chỉ mới ngóc đầu lên liền coi mình là nghệ sĩ hạng nhất à, cô có được một nữa điểm nổi tiếng của Diệp Tử sao?”
“Còn không phải là…”
Nhưng mà lời vừa dứt, một cái trứng gà bay thẳng lên đầu cô ta.
Lòng đỏ lòng trắng lẫn lộn, dính đầy đầu, cô ta ai ui, khổ sở chịu không nổi a.
Diệp Chanh quay lại nhìn …
“Hừ, dám nói Tiên nhi nhà tôi, cũng không nhìn lại mình là thứ gì đi.”
Phía sau, một đoàn người cầm huy hiệu biểu ngữ Thiên đoàn, liền ngay lập tức chiếm hơn phân nửa cổng trường…
trên trang web cộng đồng của trường, có đề cập đến chuyện liên hoan tốt nghiệp, Thiên đoàn lập tức biết, chuyện Tiên nhi nhà học về trường để tốt nghiệp, lập tức tổ chức hoạt động.
Lập tức, trường học bị dọa sợ rồi.
một nhóm giáo viên ở bên trong nhìn ra.
“Ai u, đây là fans của ai mà đông thế?”
“Là Diệp Chanh đó, thành viên của Thiên đoàn, cậu không biết, rất điên cuồng nha.”
“Người kia là …. Diệp Chanh nhà quê sao?”
Vài người run rẩy khóe miệng.
thật là không giống a, Diệp Chanh mà trường học xem thường quê mùa vậy mà có fans hâm mộ.
Hơn nữa fans nhiều như vậy, còn làm người ta líu lưỡi.
Có thể nói, nghệ sĩ nổi tiếng, ngày thường cũng không có nhiều fans hâm mộ chạy đến trường học cổ động đâu.
Nghĩ lại Diệp Chanh trước đây…
Cái dáng vẻ quê mùa nhìn không chịu nổi còn rõ ràng trước mắt.