Mục lục
Vợ Xinh Đẹp Bí Ẩn: Ông Xã Cưng Chiều Trên Đầu Quả Tim
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà bên ngoài.
Diệp Tử sớm đã khóc không thành tiếng, ngồi đó khóc, lại nghe không còn tiếng người vọng ra.
Diệp Tử nghe bên trong không còn động tĩnh, còn đang suy nghĩ, đây là.. Là đã xong việc?
Mọi người nhìn Diệp Tử.
“Đều đi nghỉ ngơi đi, tiên sinh với phu nhân cũng đã nghĩ ngơi rồi.” Mộ Bát nói.
Những người khác cũng đã đi nghỉ ngơi, chỉ còn lại Diệp Tử ngồi ở đó, nhìn vào bên trong tức khôngchịu được.
Máy bay rất nhanh đã đến Ý.
Mãi đến khi hạ cánh ổn định, Diệp Chanh mới cùng Mộ Dạ Lê từ trong đi ra.
Nhìn hai người mơ màng buồn ngủ, cùng nhau đi ra ngoài, mà Diệp Tử là ngồi bên ngoài cả đêm khôngngủ, đôi mắt sưng đỏ, lớp trang điểm nhòe nhoẹt, cô ta ở trong phòng, hóa trang thật lâu, cũng khôngthể che được gương mặt sưng vù, nhất thời cảm thấy chính mình thảm đến nỗi không thể nhìn.
Lại nhìn DIệp Chanh, ngủ thẳng giấc tinh thần đầy đủ, không tô son điểm phấn, vẫn chói lọi như thường, khuôn mặt như hoa đào mùa xuân, dịu dàng thanh khiết như vậy, làm người liền.... Tức đến không chịu được.
Mộ Dạ Lê liếc mắt nhìn Diệp Tử một cái, Diệp Tử còn đang suy nghĩ, Mộ Dạ Lê lại ghét bỏ hỏi “Mặt cô bị làm sao thế này?”
Diệp Tử sửng sốt.
cô bị dọa nhanh lấy gương trang điểm nhìn mặt mình.
một mặt phấn dày cợm!
Phấn nền quá dày, mà làn da cũng quá kém, liền làm cho phấn nền cợm trên mặt như bị phù, thật là muốn khó coi bao nhiêu thì có bấy nhiêu khó coi.
cô thật là.....
Liền chạy nhanh đi trang điểm lại một lần nữa.
Nhưng lúc đi ra ngoài thì Mộ Dạ Lê với Diệp Chanh sớm đi xuống.
Diệp Tử tức giận, cảm thấy bản thân mình không nên ngồi chờ chết.
Nhưng mà.... Nơi này là nước Ý, cô bỗng nhiên nghĩ đến, Diệp Chanh chưa từng đến đây, nơi này có thể lợi dụng được một chút.
Sau khi xuống, Diệp Tử liền âm thầm gọi điện cho người ta.
“Con bây giờ đang ở ý, mẹ không biết đây, con tiểu nhân Diệp Chanh kia, đêm qua....” cô khóc sướt mướt nói với mẹ mình, Dung Lệ Hoa lập tức nói “Ý? Ha ha, còn không phải dễ dàng, Mộ Dạ Lê bên đó có không ít kẻ thù, đến lúc đó, con làm lộ thông tin, nói Diệp Chanh là phu nhân của Mộ Dạ Lê, hừ, mẹ thấy, Diệp Chanh nhất định sẽ bị người ta xé xác, ha ha ha...”
Diệp Tử nghe vậy, ánh mắt liền sáng rỡ lên....
.........
La Mã, nước ý, thời tiết không tệ.
Diệp Chanh đã đến vài lần, đối với nơi này không thể nói là không quen.
Vừa đi đến nơi, đã bị Mộ Dạ Lê kéo đi ra ngoài,
“anh làm gì....”
“Trước đi tìm chỗ ăn uống đã.”
“không ăn ở nhà sao?”
Chỗ bọn họ ở là một biệt thự của Mộ Dạ Lê, Diệp Chanh ngồi còn chưa nóng mông, đã bị anh kéo đi ra ngoài.
Mộ Dạ Lê là lười nhìn đến Diệp Tử, mới có thể nghĩ đưa Diệp Chanh ra ngoài, cũng không khỏi giải thích mà nói thẳng “Mang em đi ăn ngon, ngoan, đi theo anh.”
Diệp Chanh cứ nhưu vậy bị lôi đi, làm cho lúc Diệp Tử đến, nhìn thấy phòng chỉ còn trống không.
Diệp Tử liền kéo Mộ Bát qua, “Tiên sinh nhà anh đâu?”
Mộ Bát ghét bỏ hất tay Diệp Tử ra, phủi phủi quần áo mình, nói với Diệp Tử “Tiên sinh đi ăn với phu nhân rồi.”
“không thể nào, các anh sao còn không đi theo?” Diệp Tử không tin, những người này nhất định là đanglừa cô.
Mộ Bát hừ lạnh “Tiên sinh khó có dịp cùng phu nhân ra nước ngoài, tự nhiên là muốn có thế giới hai người rồi, sao có thể chúng tôi theo.”
Diệp Tử nắm tay càng lúc càng siết chặt.
Xem ra... cô thật sự phải làm Diệp Chanh sớm đi gặp Diêm Vương một chút mới đúng....
Tuy rằng như vậy, Mộ Dạ Lê cũng sẽ có nguy hiểm, nhưng là cô một chút cũng không để bụng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK