Mạc Lăng Thanh nhìn anh “Cái…. Cái gì nói đùa, tôi chỉ là nghe nói….”
Mộ Dạ Lê lập tức khoanh tay, “không cần, lời nói không hợp, nửa câu còn ngại ngùng, vợ tôi sẽ mau quay lại đây, hai người chúng tôi là lưỡng tình tương duyệt, lời bên ngoài đồn đãi, không cần phải tin.”
“……”
nói xong, Mộ Dạ Lê liền trực tiếp xoay người đi.
Mạc Lăng Thanh đưa mắt nhìn, người xung quanh còn đang nhìn đến, giống như vô số đôi mắt này là đang nhìn chăm chăm lên người cô vậy.
cô đường đường là tam tiểu thư Mạc gia, là người quý tộc, luôn luôn ngước mặt cao đầu đi qua mặt người khác, không ít danh môn vọng tộc theo đuổi, đều bị cô từ chối ngoài cửa, bây giờ vậy mà….
Mạc lão gia, thấy con gái mình đến đây, còn thấy không sao, bây giờ vậy mà nhìn thấy con mình công khai ngưỡng mộ, cầu ái Mộ Dạ Lê…
Cái khác cũng không nói, mà lời con mình vừa nói khi nãy thật là…
Làm người là cha như ông đây thật cảm thấy không biết nói sao cho được.
Cũng do con gái nhà ông, do ông quá nuông chiều, nên quá tự mãn cùng kiêu ngạo.
Thường ngày không ít con cháu hào môn đến cửa, con gái cũng không thích, kén cá chọn canh, không phải người này không tốt thì cũng là người kia không được, ông cũng chưa từng để ý.
Bây giờ, con mình đều cảm thấy ai ai cũng thích mình, ngay cả Mộ Dạ Lê cũng thế sao?
thật là….
Hơn nữa, con mình còn nói cái gì mà vợ người ta xấu xí chịu không được….
Vừa nãy người khác chưa thấy qua, Mạc lão ông đây chính là nhìn thấy rõ ràng, cô gáikia xinh đẹp tựa tiên nữ, còn không phải là Mộ thiếu phu nhân sao, sao giống như lời con mình nói.
Con mình cũng không biết xấu hổ.
Mạc lão gia nhanh nén cục tức giận xuống, nhìn người xung quanh cùng vẻ mặt giận dữ, xấu hổ của Mạc Lăng Thanh.
“Lăng Thanh, con sao thế này, con làm gì thế hả?”
“Sao vậy daddy?” Mạc Lăng Thanh có chút tức giận, giọng điệu vô cùng khó nghe.
“Sao vậy, chẳng lẽ daddy cũng thấy con không xứng với anh ta sao? Hay là cảm thấy con không bằng bà vợ xấu xí của anh ta?”
Vì cớ gì mà một người xấu xí bởi vì hôn ước mà được gả cho Mộ Dạ Lê, cô thì khôngđược?
“Được rồi, ai nói với con, vợ Mộ Dạ Lê là đồ xấu xí, còn con thì đẹp, con là tốt nhất, con đúng thật là…”
“Daddy, sao cha lại có thể nói như vậy!” Mạc Lăng Thanh hừ hừ, lại thấy người xung quanh đang nhìn mình, càng vì mình bị người ta nhìn thấy màn vừa rồi mà thêm tức giận.
Quá mất mặt.
Đặc biệt là bây giờ, ánh mắt họ vẫn là cười nhạo, làm như đang nói, nhìn đi, Mộ Dạ Lê còn lạ gì loại người như cô.
cô ta lại bất chấp, chạy nhanh trong lòng âm thầm nghĩ, vợ của Mộ Dạ Lê phải không?
thật ra để tôi muốn xem cô là thần thánh phương nào.
cô là không dám động đến Mộ Dạ Lê, vợ anh ta, đồ quê mùa không quyền không thế, cô còn không dám động sao?
Có lẽ cô ta cũng không dám chống lại Mạc gia, Mạc Lăng Thanh làm cái gì, cô ta còn không phải là ngoan ngoan chịu đựng sao.
Sau đó.
Mộ Lăng Thanh trực tiếp đi qua.
“Vừa rồi, Mộ thiếu phu nhân có phải là đến đây hay không?”
“Dạ, tiểu thư.”
“Ở đâu?”
“Khi nãy hình như mới vào trong, a, đã ra tới rồi.”
Mộ Lăng Thanh đưa mắt nhìn qua.