Mục lục
Thứ nữ hữu độc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lí Vị Ương thật sự thích Mẫn Đức, bởi vì nàng thấy trong ánh mắt của đứa nhỏ này, có cảm giác quyến luyến không muốn xa rời. Tuy rằng Tam phu nhân là dưỡng mẫu (mẹ nuôi), mà coi hắn như là con trai ruột của mình, nhưng tính cách Tam phu nhân quá mức lạnh nhạt dè dặt, cho nên phần lớn thời gian, đứa nhỏ này đều cảm thấy vô cùng cô đơn.

Trong đình hóng mát ở hoa viên, Lí Vị Ương nhẹ giọng kể cho hắn cuộc sống của mình lúc ở thôn quê, nói nàng xắn ống quần lên cao, lội xuống nước lấy trứng vịt hoang ở trên bèo. Sau đó nàng nhóm lửa bên bờ sông, dùng cát nóng bao phủ trứng vịt cho đến lúc chín, cuối cùng ăn sạch sẽ không còn thừa gì hết.

Lí Mẫn Đức nghe rất tập trung, trong ánh mắt xinh đẹp lộ ra sự chờ mong.

Hắn ở phủ Thừa tướng chưa bao giờ trải qua cuộc sống như vậy, không chỉ cảm thấy mới lạ, mà còn cảm thấy trong sự miêu tả kia còn có hương vị của tự do. Cho nên hắn chớp mắt nói: “Tam tỷ tỷ, một ngày nào đó, ta cũng muốn đến xem nơi tỷ từng sống qua.”

Lí Vị Ương nhìn ánh mắt linh động như cánh chim đang muốn vỗ cánh bay xa, cười: “Hài tử ngốc, đấy cũng không phải là chỗ để chơi.”

Lí Mẫn Đức ngẩng đầu, nhìn Lí Vị Ương, dưới ánh mặt trời, khuôn mặt nàng nói rằng tuổi còn rất trẻ, mang theo sự trong sáng như ánh nắng giữa mùa xuân, tinh khiết không nhiễm một chút tang thương, nhưng đôi đồng tử màu đen từ nhạt chuyển sang đen đậm lại xưa cũ thâm thuý, biểu cảm không nói được là buồn hay vui, con người phức tạp mà không nhìn ra được nguyên cớ. Tam tỷ này, thật sự không giống những người khác… Trong lòng Lí Mẫn Đức, nghĩ thầm như vậy.

Bên kia hoa viên, Lí Trường Nhạc vừa mới đi qua hàng núi giả, đột nhiên bị một bóng người nhảy ra làm cho giật mình.

“Biểu muội!” Sau tiếng nói này, một thiếu niên mặc áo khoác dài bằng gấm từ sau núi giả nhảy ra, cản đường đi của nàng.

Lí Trường Nhạc nhìn rõ người này là ai, bất giác mỉm cười.

Dì ruột của Lí Trường Nhạc, gả cho Trung Dũng tướng quân, về sau dượng được thừa kế chức Bá Xương hầu, con trai trưởng của bọn họ Cao Viễn vào cung làm thư đồng của Thái tử, lại trong một lần ám sát, chắn tên hộ Thái tử nên tuổi trẻ đã chết sớm, Thái tử thương tiếc Cao Viễn, tấu xin Hoàng đế ban thưởng ân điển đặc biệt, ban thưởng dì thành Nguỵ Quốc phu nhân vinh quang vô cùng. Không còn con trai trưởng văn võ song toàn, Nguỵ Quốc phu nhân càng nâng niu con trai thứ Cao Tiến, Cao Tiến này mặt mày tuấn tú, dáng vẻ đường đường chính chính, nhưng từ nhỏ đã lớn lên trong son phấn nhung lụa, cho nên chính là một lãng tử giữa hoa. Bá Xương hầu thấy hắn càng ngày càng kỳ cục, mấy lần nổi giận muốn quản giáo, đều bị Nguỵ Quốc phu nhân bao che khuyết điểm không quản giáo được. Bởi vì năm đó Cao Viễn là môn sinh đắc ý của Lí Thừa tướng, cho nên bất đắc dĩ, Bá Xương hầu thường xuyên dẫn Cao Tiến đến gặp Lí Thừa tướng, thứ nhất là muốn trên nghiệp học của Cao Tiến thu được chút ích lợi, thứ hai là muốn nương nhờ uy nghi của Lí Thừa tướng để quản thúc hắn.

Chỉ có điều, Cao Viễn và Cao Tiến tuy rằng là huynh đệ ruột thịt, nhưng lại không giống như huynh đệ cùng một mẹ sinh ra, một người văn thao vũ lược, thiếu niên anh tài, một người là công tử phóng đãng hái hoa bẻ liễu. Lí Thừa tướng dạy đôi ba lần, thấy hắn không thành tài được, đành từ bỏ ý định. Đại phu nhân cũng rất dung túng người cháu ngoại này, đơn giản vì hắn là con trai duy nhất còn lại của Nguỵ Quốc phu nhân, cho nên hắn có thể tuỳ ý ra vào trạch viện, không cần kiêng kị gì cả.

“Biểu muội hôm nay sao nhớ đến mà tìm ta!” Cao Tiến tươi cười đến gần Lí Trường Nhạc, “Thường ngày muốn gặp biểu muội một lần thật không dễ dàng… Muội muội đúng là càng lớn càng xinh đẹp như thiên tiên…”

Thường ngày Lí Trường Nhạc luôn đối xử với hắn rất hoà nhã, hôm nay lại thay thành khuôn mặt tươi cười: “Muội muội mời biểu ca đến, tất nhiên là có chuyện tốt muốn tìm biểu ca.”

Cao Tiến thấy Lí Trường Nhạc cười tươi như hoa, tim đập thình thịch, nói: “Muội muội có chuyện gì, biểu ca có phải xông vào nơi nước sôi lửa bỏng cũng phải hoàn thành vì muội!”

Lí Thừa tướng luôn thích nghiêm mặt giáo huấn người khác, hắn vốn không muốn đến Lí gia, nhưng sau này phát hiện dì rất dung túng hắn, đám biểu muội lại đều như hoa như ngọc, nhất là Đại biểu muội, càng quốc sắc thiên hương, nhưng mà, tính tình Lí Trường Nhạc cao ngạo, luôn lạnh nhạt với hắn. Không ngờ hôm nay nàng ta lại chủ động hẹn hắn đến, chẳng phải càng làm hắn vui mừng đến phát điên sao!

Nhìn Lí Trường Nhạc thiên tiên quốc sắc, hắn chỉ cảm thấy tất cả những nữ nhân hắn từng thân mật đều là phàm chi tục phấn, hận không thể lập tức giữ chặt bàn tay nhỏ bé của nàng để thân cận. Nhưng hắn cũng rõ ràng, tuyệt đối không thể lỗ mãng trước mặt vị biểu muội này, bởi vì Nguỵ Quốc phu nhân đã từng dặn dò, Đại biểu muội với tướng mạo này, tương lai tất nhiên là hướng tới sự tôn quý chí tôn, tuyệt đối không phải người hắn có thể trêu chọc, cho nên hắn chỉ dám nhìn từ xa.

Ai ngờ Lí Trường Nhạc lại chỉ chỉ vào người đang ngồi trong đình hóng mát phía xa xa nói: “Biểu ca, biểu ca còn chưa gặp Tam muội muội của muội phải không?”

Cao Tiến nhìn theo ngón tay mảnh khảnh của Lí Trường Nhạc, thấy một tiểu thiếu niên đứng đưa lưng về phía hắn, còn có một thiếu nữ đang ngồi đối diện. Trên người nàng mặc áo váy màu hồng cánh sen, màu sắc thanh nhã kết hợp cùng gương mặt như ngọc, càng tôn lên khuôn cằm mảnh mai, môi hồng răng trắng, cặp lông mi dài rủ xuống đôi mắt sâu như nước trong giếng, gợn sóng hiện ra sự lành lạnh.

Cao Tiến đứng ngây tại chỗ một lúc lâu.

Lí Trường Nhạc thấy bộ dáng của hắn, tay ngọc đưa lên, mười ngón tay phất phất trước mặt Cao Tiến, tự mỉm cười: “Làm sao thế?”

Cao Tiến ngẩn người, lúc này mới từ trong si mê tỉnh lại, vẻ mặt tươi cười: “Nàng ấy chính là thứ nữ không rõ ràng đó sao? Bộ dáng đúng là –” có hương vị khác biệt.

Không giống với Lí Trường Nhạc quốc sắc thiên hương, Lí Thường Như diễm lệ quyến rũ, cũng không giống Lí Thường Tiếu cùng Lí Thường Hỉ xinh đẹp động lòng người, Lí Vị Ương có một đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng như nước trong giếng cổ, sâu lắng, trong ánh mắt đã nhìn tuyệt sắc khắp thiên hạ của Cao Tiến, lại có hương vị không nói rõ được.

Lí Trường Nhạc mỉm cười, nói: “Biểu ca, có phải Tam muội rất xinh đẹp?”

“Xinh đẹp! Xinh đẹp!” Cao Tiến nói ra hai câu, mới nhớ ra cái gì đó, nghiêm mặt cười nói, “Đương nhiên, kém xa biểu muội.”

Điều này còn cần ngươi nói chắc, Lí Trường Nhạc cười thản nhiên: “Biểu ca có muốn thân cận dung mạo Tam muội không?”

Cao Tiến vừa nghe, phát hoảng: “Biểu muội đừng đem ta ra làm trò đùa, bản tử của dượng không phải chỉ để hù doạ người!”

Ánh mắt Lí Trường Nhạc cười mà như không cười nhìn hắn: “Nếu là đám Nhị muội muội, biểu ca tất nhiên không thể dính vào, nhưng nàng ta sao, nếu biểu ca thích, thì theo đuổi đi, có năng lực thì có làm sao?”

Cao Tiến bắt đầu từ mười lăm tuổi, đã nếm trải nữ nhân, nhưng ngoại trừ nữ tử yên hoa, thì cũng là bọn nha đầu xinh đẹp trong phủ, hoặc tiểu gia bích ngọc của gia đình bình thường, hắn thích, thì cứ làm, bị mẫu thân mắng thì nhận. Nhưng mà Lí Vị Ương này, dù sao cũng là con gái ruột của Lí Thừa tướng, nếu hắn náo loạn ra chuyện gì, thì khó nói được lời công đạo với phủ Thừa tướng. Vì thế, hắn vẫn do dự.

Lí Trường Nhạc lạnh lùng cười, nói: “Biểu ca, biểu ca cứ nghĩ cho rõ ràng, mất cơ hội lần này sẽ không còn lần sau! Mặc kệ có chuyện gì phát sinh, mẫu thân cũng là dì ruột của biểu ca!”

Cao Tiến nghe xong, ngây người một lúc lâu, bỗng dưng tỉnh ngộ, trên mặt như bôi đầy son, đỏ bừng lên. Hắn nhìn thoáng qua Lí Vị Ương ở xa xa, quyết tâm tàn nhẫn, nói: “Vậy mọi chuyện nghe theo biểu muội!”

Vẻ tươi cười của Lí Trường Nhạc càng đậm hơn, với thân phận của Lí Vị Ương, muốn là con dâu của Nguỵ Quốc phu nhân, dì tuyệt đối sẽ không chấp nhận, như vậy, thì chỉ có thể làm thiếp …

Dì cũng không phải là người nhân từ nương tay, số tiểu thiếp trong phủ Bá Xương hầu bị biểu ca chơi chán rồi, thì sống không bằng chết, hừ!

—— Lời ngoài truyện ——

Merciwu thân yêu có nói viết truyện “Mẫu thân độc tâm, nhi đoạt ái”, mời mọi người cho ý kiến, O(∩_∩)O ha ha~, trạch đấu là không có đường về…

Có người hỏi, Tần Giản vì sao ngươi luôn âm mưu huỷ hoại danh tiết?

Ta →_→

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK