• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong Điện Lăng Ba khá mát mẻ, mỗi khi trời nắng nóng, một guồng nước cực lớn sẽ lấy nước trong hồ đổ từ mái điện xuống, làm cho trong điện mát mẻ dễ chịu.

Trên sân khấu, người diễn hài trong cung đang diễn vở hài kịch. Ba diễn viên hài lùn tịt đang diễn cảnh cãi nhau ở thôn quê, xô đẩy nhau, thần sắc và động tác cổ quái khoa trương, làm cho người khác không nhịn được phì cười.

Viên Hoàng hậu ngồi ở vị trí đầu tiên, dựa vào ghế tựa, trâm cài và châu ngọc trên búi tóc trùng trùng điệp điệp, ung dung lộng lẫy.

Ở vị trí không xa, Chu Quý nhân ngồi ngay ngắn nhìn lên sân khấu, vẻ mặt thảnh thơi, trên môi mang theo nụ cười nhàn nhạt.

Các quý phụ ngồi xung quanh hai người như trăng và sao, thường y mỏng nhẹ mà tinh xảo, phong thái xinh đẹp, liếc nhìn một cái quả thật là cảnh đẹp ý vui.

“Nghe nói, Quảng Lăng Vương phi rơi xuống nước?” Trong lúc đang hàn huyên có người bỗng nhiên nói: “Không biết là thật hay giả?”

Quảng Lăng Vương là chủ đề đang được bàn tán sôi nổi trong kinh thành gần đây. Nhắc đến chuyện này, các quý phụ đều có hứng thú.

“Đương nhiên là thật.” Có người lập tức trả lời: “Đến cả Kinh Triệu Doãn cũng đích thân qua đó, nghe nói còn điều động thêm mấy người ở các huyện lân cận, đến bờ sông tìm kiếm, cảnh tượng rất lớn.”

“Quảng Lăng Vương cũng đến đó?”

“Đi rồi.”

Các quý phụ trao đổi ánh mắt, đều là kinh ngạc.

“Quảng Lăng Vương hóa ra vẫn quan tâm Vương phi như thế?” Một người nói.

“Có nói thế nào cũng là Quảng Lăng Vương phi, xảy ra chuyện thì sao có thể không quan tâm.” Một người khác nói: “Sau đó thì sao? Thế nào rồi?”

“Cũng chẳng thế nào cả, nghe nói là tìm được rồi, bình an vô sự.”

Mọi người nghe thấy lời này thì nhìn nhau, vẻ mặt đều có chút thất vọng.

Quảng Lăng Vương và Vương phi qua lại với nhau, không ai không biết, không ai không hiểu. 

Mấy năm nay, quan lại quyền quý trong kinh, chỉ cần trong nhà có con gái đang đợi xuất giá đều trông đợi Quảng Lăng Vương bỏ Vương phi ngu đần kia. 

Đáng tiếc là Quảng Lăng Vương không có động tĩnh gì, rất nhiều người cảm thấy vì hắn ở Sóc Phương xa xôi, không rảnh bận tâm chuyện riêng, vì thế mà vẫn trì hoãn mãi.

Gần đây, vì Quảng Lăng Vương về kinh, những người mong đợi chuyện này lại càng sốt ruột hơn. Chỉ cần Quảng Lăng Vương có ý định cưới vợ khác, bà mai có thể lập tức chen chúc đổ cả cổng Vương phủ.

Đúng vào lúc này, tin tức Quảng Lăng Vương phi rơi xuống nước quả như là âm thanh của thiên nhiên. Tuy rằng khó mà nói ra miệng nhưng trong lòng mọi người đều mong ngóng, Vương phi này xong chuyện thì những chuyện sau đó sẽ dễ dàng hơn.

Không ngờ lại hoàn toàn khỏe mạnh.

“Một tên ngốc thôi mà, nói nàng ta làm gì.” Viên Hoàng hậu không nhanh không chậm nói: “Quảng Lăng Vương tự có tính toán của Quảng Lăng Vương.”

Các phu nhân thấy Hoàng hậu nói như vậy cũng sôi nổi phụ họa theo.

Chu Quý nhân cười nhạt không nói gì, nhìn lên sân khấu, lấy một quả nho trong khay đá mà cung nhân dâng lên cho vào miệng.

“Nghe nói, Thánh thượng đã quyết ý muốn Đông tuần.” Phu nhân Kỷ thị của Thọ Dương Hầu đổi chủ đề, nói: “Không biết là Quảng Lăng Vương cũng đi theo chăng?”

Bà ta là thê tử của Thọ Dương Hầu Viên Quảng, em dâu của Viên Hoàng Hậu, thường xuyên vào cung, rất thân cận với Viên Hoàng hậu.

“Đương nhiên là phải đi theo.” Viên Hoàng hậu nói: “Tám năm nay hắn chưa từng về kinh, chuyện lớn thế này, không thể không đi một chuyến.”

Cái gọi là Đông tuần, tức là đi Lạc Dương tế tổ.

Lạc Dương là kinh đô cũ, có tông miếu và lăng tẩm của các đời hoàng đế.

Lần này Tiêu Hoàn đã đánh bại Bắc Tiên Bi, áp giải Thiền Vu về kinh. Cho dù là đối với triều đình hay ngoại bang đều là chấn động cực lớn, cũng khiến Hoàng đế vui mừng không ngớt. Vì thế Hoàng đế quyết định đến Lạc Dương một chuyến, đích thân an ủi tổ tiên.

“Thánh thượng quả thật vất vả.” Một phu nhân thở dài nói: “Từ Kinh thành đến Lạc Dương, vừa đi vừa về phải mất hơn nửa tháng. Thời tiết lại nóng bức như thế, nếu như thân thể của Thánh thượng không chịu nổi thì phải làm sao mới tốt.”

“Còn không phải sao.” Một người khác nói: “Long thể của Thánh thượng vẫn luôn không khỏe, hai ba năm nay cũng chưa từng rời khỏi kinh thành.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK