Chương 280
“Xem ra phải nghiêm túc một chút.” Khương Hư Linh hơi nheo mắt lại.
Gã không muốn lật thuyền trong mương, trở thành một trong những thiên kiêu Tiên Vực bị thiên kiêu hạ giới đánh bại.
“Vạn Đạo Linh Lô!”
Toàn bộ pháp lực linh khí của Khương Hư Linh dâng lên, ngưng kết thành một cái bếp lò trên hư không.
Miệng lò mở ra, cứ như có thể luyện hóa vạn vật.
Đây là một trong những đại thần thông của Khương gia, có uy lực cực kỳ khủng bố.
Tần Hạo thấy thế thì đánh ra một chưởng, triều tịch năng lượng màu sắc rực rỡ cũng theo đó mà thổi quét khuếch tán ra.
Ở phía sau hắn ta cũng mơ hồ hiện ra một đoàn vật chất kỳ lạ màu sắc rực rỡ.
“Thật sự là căn nguyên thế giới!”
Trong mắt Khương Hư Linh lập tức hiện lên ánh lửa.
Nếu hỏi cơ duyên gì ở hạ giới là trân quý nhất, mê người đáng thèm nhỏ dãi nhất, vậy không gì hơn căn nguyên thế giới.
Có thể tìm được một cái đã là cơ duyên thiên đại.
“Ha ha, Tần Hạo, ngươi quả thực chính là tống bảo đồng tử của ta, ta muốn đoàn căn nguyên thế giới này!”
Khương Hư Linh cười lớn một tiếng, Vạn Đạo Linh Lô và đại thủ ấn căn nguyên thế giới của Tần Hạo va chạm với nhau, phát ra gợn sóng kinh thiên.
Khương Hư Linh chân đạp bộ pháp huyền ảo, trực tiếp lắc mình đáp xuống trước người Tần Hạo, cười lạnh và nói: “Tần Hạo, nếm thử thần thông Tiên Thiên của mình đi.”
Vừa dứt lời, trong ngực Khương Hư Linh có ánh hào quang đang lập loè.
Đó là Tiên Thiên Linh Cốt đang tỏa ánh sáng.
Tuy Tiên Thiên Linh Cốt còn kém xa Chí Tôn Cốt, nhưng cũng là một loại thể chất đặc thù rất không tồi.
Một chùm tia sáng linh lực mãnh liệt lập tức bắn phụt ra từ linh cốt.
Nhưng ai có ngờ, trên mặt Tần Hạo lại đột nhiên hiện lên một ý cười lạnh như băng.
“Lấy xương của ta để đối phó ta, ngươi thật tự tìm đường chết!” Tần Hạo thét dài một tiếng.
Trong ngực hắn ta cũng bắn ra ánh hào quang, vô cùng sáng chói.
“Cái gì, ngươi...” Khương Hư Linh thật sự bất ngờ, phát ra một tiếng kinh hô.
Gã chưa từng nghe qua, Tiên Thiên Linh Cốt bị đào ra rồi còn có thể niết bàn trọng sinh.
“Tần Hạo ta được thiên địa trợ giúp, nghịch thế quật khởi, là vì đối phó với hạng người mất sạch nhân tính như ngươi!”
Trong ngực Tần Hạo tản ra ánh hào quang, trực tiếp nuốt sống chùm tia sáng do Tiên Thiên Linh Cốt của Khương Hư Linh sinh ra, sau đó thế đi không giảm, lao thẳng về hướng Khương Hư Linh.
Thân thể Khương Hư Linh lập tức chợt lóe, nhưng đầu vai vẫn bị đánh trúng, văng ra một vệt huyết hoa.
Sắc mặt Khương Hư Linh thật âm trầm.
Vận khí của Tần Hạo này không khỏi quá nghịch thiên.
“Dám làm công tử bị thương, tìm đường chết!” Sắc mặt hai hộ đạo nhân cũng trầm xuống, nhịn không được muốn ra tay.
Mà lúc này, Tần Hạo lại lạnh lùng mở miệng nói: “Các ngươi dám ra tay thử xem?!”
Nghe được lời này, hai hộ đạo nhân đều ngơ ra.
Con kiến hạ giới này lấy đâu ra dũng khí mà dám nói chuyện với bọn họ bằng giọng điệu này chứ?
Bọn họ chính là Thánh Nhân.
Tần Hạo thấy thế thì vỗ vỗ tay.
Trên trời cao đột nhiên có dao động Thánh Cảnh bùng nổ.
Đột nhiên có vài vị Thánh Nhân cùng hiện thân.
Trong những Thánh Nhân đó, rõ ràng có Thánh Nhân của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc.
Còn có một Thánh Nhân trên lưng có đôi chim đen, thiêu đốt ngọn lửa màu đen.
Điều này khiến Khương Hư Linh và hai vị hộ đạo nhân đều biến đổi sắc mặt.
Mà càng làm tâm thần bọn họ chấn động kịch liệt còn ở phía sau.
Chỉ thấy trên hư không, có một nhà giam không gian chợt hiện ra.
Trong đó rõ ràng có một bóng người xinh xắn lanh lợi.
Nàng mắt ngọc mày ngài, xinh đẹp động lòng người, mái tóc đen cột thành hai chùm đuôi ngựa.
Lông mi nàng nhỏ dài, đôi mắt linh động, mũi quỳnh rất cao, môi như anh đào.
Giờ phút này đôi mắt xinh đẹp ngập nước tràn đầy tủi thân, khuôn mặt nhỏ trong trẻo lộ ra buồn bực và không vui, nàng bĩu cái miệng nhỏ ra.
Không phải Khương Lạc Ly thì còn là ai.
“Biểu muội?” Khương Hư Linh nhất thời có chút kinh ngạc.
Gã còn tưởng rằng gia tộc không để Khương Lạc Ly hạ giới.
Nhưng rốt cuộc tình huống hiện tại là thế nào?
“Hu hu... Biểu ca, cứu cứu người ta...” Khương Lạc Ly cực kỳ tủi thân.
Đúng vậy, Khương gia cũng không tính để Khương Lạc Ly hạ giới.
Dù sao Khương Lạc Ly cũng là hòn ngọc quý trên tay Khương gia, rất được các trưởng lão sủng ái.
Sao bọn họ lại nỡ để Khương Lạc Ly xuống hạ giới chịu khổ, huống chi còn sẽ có nguy hiểm.
Lấy thể chất Nguyên Linh Đạo Thể của Khương Lạc Ly thì chỉ cần nàng bình thản ổn định ở lại gia tộc tu luyện là nhất định sẽ trưởng thành, không cần phải đi mạo hiểm chịu khổ.
Nhưng Khương Lạc Ly biết được Quân Tiêu Dao đã hạ giới thì lại tự quyết định trốn xuống.
Bởi vậy Khương Lạc Ly không nói cho bất cứ ai, cũng không có hộ đạo nhân nào ở bên cạnh, nàng lén một mình chạy ra, thông qua phương pháp đặc thù, thật vất vả mới hạ giới được.
Kết quả sau khi hạ giới, nàng vừa định đi tìm Quân Tiêu Dao thì chẳng lâu sau đã bị bắt lấy.
Nhưng hình như những người này biết nàng có quan hệ với Khương Hư Linh, bởi vậy cũng không giết nàng, chỉ giam cầm nàng lại coi như con tin.
“Tiểu thư!” Hai vị hộ đạo nhân của Khương gia thấy tình cảnh này thì sắc mặt lập tức thay đổi.
Thân phận địa vị của Khương Lạc Ly còn quan trọng hơn Khương Hư Linh nhiều.
“Các ngươi lớn mật, dám cầm tù biểu muội, là muốn tìm cái chết sao!” Khương Hư Linh quát lạnh một tiếng.
Tuy rằng tính tình gã lạnh nhạt tàn khốc, nhưng cũng chỉ đối với người ở hạ giới mà thôi.
Địa vị thân phận của Khương Lạc Ly đều cao hơn gã, còn là biểu muội của gã, Khương Hư Linh cũng không dám có chút qua loa.
“Hu hu, đám hư hỏng các ngươi, dám cầm tù người ta, Tiêu Dao ca ca mà biết thì nhất định sẽ hung hăng đánh các ngươi!”
Khương Lạc Ly thật sự quá tủi thân, hai chùm đuôi ngựa sau cái đầu nhỏ cũng gục xuống, nhìn như thỏ tai cụp.
Khương Lạc Ly chính là hòn ngọc quý trên tay Khương gia, tiểu công chúa vạn người sủng ái.
Tính cách cũng hoạt bát đáng yêu, được rất nhiều lão nhân Khương gia yêu thương.
Nếu Khương Lạc Ly vì gã mà xảy ra bất trắc gì, phỏng chừng những lão nhân trong Khương gia sẽ lột da gã xuống.
Hết chương 280.