Chương 439
Cho dù là một ít thiên kiêu yêu nghiệt, không có thời gian mấy năm thì cũng khó có thể hoàn toàn nhập môn.
Lang Huyên cũng không nghĩ có thể hoàn toàn lĩnh ngộ, chỉ có thể tận lực đi lý giải.
Ngay vào lúc Quân Tiêu Dao lĩnh ngộ đại thần thông Lôi Đế, bên kia, Sở Thiên Bá lại tiếp tục thâm nhập Táng Giới.
Sở Thiên Bá căn bản khinh thường cơ duyên trên đường đi, hiện tại thứ duy nhất hắn ta phải tìm chính là ao Chúng Sinh Luân Hồi.
“Ao Chúng Sinh Luân Hồi tới gần khu vực bên trong Táng Giới, nếu dựa vào sức mạnh của bản thân ta là khó có thể tới được.” Ánh mắt Sở Thiên Bá lập loè.
Hắn ta giơ tay tung ra một chiêu, một đại chung đen nhánh hiện lên, bảo vệ thân thể hắn ta lao vào sâu trong Táng Giới.
Đủ loại nguy cơ trên đường đều không thể ngăn cản Sở Thiên Bá.
Một đại chung đen nhánh đánh tan tất cả trở ngại phía trước.
“Hình như đó là... chuẩn đế binh của Minh Vương điện, Tang Hồn Chuông.”
Tình cảnh của Sở Thiên Bá cũng được phóng ra ngoại giới.
Khi nhìn thấy đại chung đen nhánh kia, tất cả sinh linh Táng thổ đều vô cùng kinh ngạc.
Bọn họ không nghĩ tới, Minh Vương điện sẽ giao chuẩn đế binh này cho Sở Thiên Bá.
Hơn nữa Sở Thiên Bá còn không có hứng thú với những cơ duyên ngoài rìa Táng Giới, mà lập tức đi vào sâu trong Táng Giới.
“Chẳng lẽ... Sở Thiên Bá là muốn tìm kiếm ao Chúng Sinh Luân Hồi của mộ địa Vạn Linh nằm ở khu vực bên trong Táng Giới như lời đồn đãi?”
“Thì ra Minh Vương điện lại có tính toán này, chỉ là nơi đó cực kỳ nguy hiểm, cho dù có chuẩn đế binh hộ đạo thì không cẩn thận một chút cũng có khả năng ngã xuống.”
“Phú quý hiểm trung cầu, nhưng ta cũng nghe nói, hình như sâu trong mộ địa Vạn Linh có một người giữ mộ...”
Có thể nói, hành động của Sở Thiên Bá hoàn toàn vượt qua dự đoán của mọi người.
Hơn nữa thực hiển nhiên, đó không phải là hành vi của một mình Sở Thiên Bá, là Minh Vương điện đứng tính toán sau lưng.
“Mục đích của ngươi, chẳng lẽ là...” Ánh mắt Nữ Táng Hoàng quỷ diện trở nên sâu thẳm, nhìn về phía Thiên Minh Táng Hoàng.
“Ha hả...” Thiên Minh Táng Hoàng cười cười, chưa nói cái gì.
Táng Giới bị phong ấn lâu như vậy, cũng nên thấy lại ánh mặt trời.
Ngay vào lúc Sở Thiên Bá dần dần thâm nhập Táng Giới.
Trong động phủ, Quân Tiêu Dao vẫn đang lĩnh ngộ.
Từ lúc hắn bắt đầu lĩnh ngộ đã trôi qua thời gian một ngày.
Vào thời khắc nào đó, Quân Tiêu Dao mở hai mắt ra, trong mắt có lôi quang nhè nhẹ hiện lên.
Lang Huyên bên cạnh nghe thấy thì cũng mở đôi mắt xinh đẹp ra.
Nàng cũng không có thu hoạch quá lớn, đại thần thông Lôi Đế quá phức tạp, không phải một ngày hai ngày có thể nhớ kỹ.
Nhìn thấy biểu cảm của Quân Tiêu Dao, Lang Huyên mở miệng an ủi: “Quân công tử đừng nhụt chí, muốn ghi nhớ đại thần thông Lôi Đế gần như là không có khả năng, càng đừng nói lĩnh ngộ.”
“Qủa thật, QQuân mỗ cũng xem thường mức độ phức tạp của đại thần thông Lôi Đế.” Quân Tiêu Dao nói đúng sự thật.
“Nhưng lấy thiên tư của Quân công tử, nếu nán lại một hai tháng thì có lẽ sẽ có thu hoạch.” Lang Huyên nói.
Quân Tiêu Dao chậm rãi nâng tay lên, trong năm ngón tay có lôi quang quấn quanh.
Sau đó, ngưng tụ thành từng viên sao trời hơi co lại, bên người Quân Tiêu Dao cũng có từng ngôi sao trời hóa thành từ lôi đình đang chìm nổi bất định.
Lang Huyên: “???”
Bàn tay Quân Tiêu Dao vừa động, sao trời trong tay phát ra lôi đình, lôi quang khuếch tán, hư không vang lên tiếng sấm.
Hắn lại lật bàn tay qua, lôi quang hội tụ trong lòng bàn tay, hóa thành một lôi quang mãnh liệt, phun ra nuốt vào năng lượng lôi đình khủng bố khiến lòng người kinh sợ.
“Quân công tử, ngươi là...” Lang Huyên lập tức ngơ ngác.
“Đại thần thông Lôi Đế này thật sự phức tạp, hao phí của Quân mỗ thời gian một ngày mà vẫn không thể hoàn toàn lĩnh ngộ, chỉ mới được một bộ phận chiêu thức.” Quân Tiêu Dao thưởng thức lôi quang trong bàn tay, bình đạm mà nói.
Lang Huyên nghe vậy thì cả người đều cứng lại không nói gì, bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
“Chẳng lẽ bản công chúa lĩnh ngộ thần thông giả sao?” Lang Huyên lại quét nhìn về phía phù văn lôi đình trên vách tường, sau đó phát hiện vẫn phức tạp nan giải như vậy.
Xem ra không phải đôi mắt mình xảy ra vấn đề, mà là Quân Tiêu Dao quá mức yêu nghiệt.
Chỉ trong thời gian một ngày, Quân Tiêu Dao không chỉ nhớ kỹ đại thần thông Lôi Đế hoàn chỉnh, mà còn có lĩnh ngộ ra một bộ phận chiêu thức.
Đây đã không thể dùng từ yêu nghiệt để hình dung.
Quả thực chính là... Quái vật!
Quân Tiêu Dao không để ý đến Lang Huyên khiếp sợ, hắn đã nhớ kỹ toàn bộ đại thần thông Lôi Đế, uy lực của nó cũng không làm hắn thất vọng.
Chờ Quân Tiêu Dao hoàn toàn lĩnh ngộ xong, đại thần thông Lôi Đế sẽ trở thành một át chủ bài của hắn.
Còn về hiện tại, Quân Tiêu Dao không thể lãng phí thời gian để lĩnh ngộ thần thông được.
Mục đích chủ yếu hắn tới Táng thổ còn chưa hoàn thành.
“Ở khu vực ngoài của Táng Giới cũng không tìm thấy tung tích Cửu Diệu Luân Hồi Bất Tử Thảo, xem ra là nằm sâu trong Táng Giới.” Quân Tiêu Dao nói.
“Quân công tử, không thể tùy tiện đi vào sâu trong Táng Giới, cho dù là cường giả từ Thánh Nhân trở lên, không cẩn thận một chút cũng có nguy cơ ngã xuống.” Lang Huyên nghe vậy thì sắc mặt biến đổi.
Nàng không nghĩ tới Quân Tiêu Dao còn muốn thâm nhập Táng Giới, vậy không khác gì tự tìm đường chết.
“Ta có khả năng tự bảo vệ mình, không cần lo, ngươi cứ ở lại nơi đây tiếp tục lĩnh ngộ đi.” Quân Tiêu Dao nói.
Nhìn thấy thái độ Quân Tiêu Dao kiên quyết như thế, Lang Huyên cũng không khuyên nữa, chỉ dặn dò Quân Tiêu Dao phải thật cẩn thận.
Quân Tiêu Dao gật đầu, trực tiếp rời đi.
Càng đi sâu vào Táng Giới thì nguy hiểm cũng càng nhiều.
Tỷ như một vũng bùn bất kỳ trên mặt đất cũng có khả năng cất giấu nguy cơ đủ để khiến Thánh Nhân ngã xuống.
Tuy Quân Tiêu Dao yêu nghiệt, nhưng cũng không có khả năng mạnh đến mức có thể một mình thâm nhập Táng thổ.
Hắn tung ra một bộ áo giáp cổ xưa, phủ kín vết rạn như những hoa văn, tràn ngập khí tức cổ xưa tang thương.
Cổ giáp này là vật hộ thân mà Khương Đạo Hư ban cho Quân Tiêu Dao, xu lợi tị hại, không gì kiêng kỵ.
Các loại sát trận tàn khuyết, nguyền rủa di lưu đều bị cổ giáp này ngăn cách, không thể mang đến chút thương tổn nào cho Quân Tiêu Dao.
Cũng nhờ vậy mà Quân Tiêu Dao lấy tốc độ cực nhanh để thâm nhập Táng thổ.
Mà cũng vào lúc này, trong đầu Quân Tiêu Dao vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.
“Đinh, chúc mừng ký chủ, đã tới địa điểm đánh dấu, có đánh dấu hay không?”
“Đánh dấu!”
Hết chương 439.