Chương 357
Có vài thứ gọi là nữ thần đều thiếu giáo huấn, tát nàng ta hai bạt tay rồi mới biết được rốt cuộc mình là mặt hàng gì!
“Quân Tiêu Dao, ngươi tránh ra!” Long Cát công chúa cắn chặt môi đỏ đến mức sắp ứa máu, đã cảm thấy xấu hổ rồi lại phẫn nộ.
“Ngươi còn đang nằm mơ đâu?” Quân Tiêu Dao hơi nghiêng đầu, lộ ra biểu cảm không biết nói gì.
Hắn ầm ầm một tiếng, bàn chân lại phát ra thần lực, dẫm Long Cát công chúa vào hố đất.
Long Cát công chúa lại phun máu tươi, cảm thấy thẹn muốn chết!
“Làm càn!”
Tất nhiên bốn long tướng không có khả năng trơ mắt nhìn công chúa nhà mình chịu nhục.
Bọn họ phát ra khí tức, bốn khí tức cấp bậc thánh chủ khủng bố khuếch tán ra, đàn áp về hướng Quân Tiêu Dao.
Bốn uy áp thánh chủ cùng khuếch tán, có thể đoán được lực áp bách đó khủng bố đến mức nào.
Mà đúng lúc này, một tiếng đàn cao vút bỗng vang lên.
Trong hư không, rất nhiều tiếng đàn sát nhận phá không lao đến, chém vào bốn long tướng.
Bốn long tướng biến sắc, giơ tay ngăn cản, lại cùng bị đẩy lui, trong mắt bốn người đều toát ra kinh hãi.
Một bóng hình xinh đẹp phong hoa tuyệt đại hiện thân từ sâu trong hư không.
Nàng mặc một bộ áo bào tro mộc mạc to rộng, che lấp dáng người ngạo nhân, lại không cách nào che giấu dung nhan tuyệt lệ của nàng.
Nàng ngồi xếp bằng sâu trong hư không, Tiêu Vĩ cầm còn nằm trước đầu gối, ba ngàn sợi tóc đen phiêu phiêu theo gió.
Dung nhan tuyệt mỹ đều là bị tóc đen che lấp hơn phân nửa, chỉ lộ ra non nửa tiên nhan trong trẻo.
Một đôi mắt xinh đẹp thâm thúy mang theo chút tang thương nhàn nhạt, trong mắt cứ như có cảnh tượng khủng bố hỗn độn trọng khai, thiên hủy tinh trầm hiện ra.
Đó là hộ đạo nhân của Quân Tiêu Dao, A Cửu!
“Là nàng! Người theo đuổi của Bạch Y Thần Vương, một trong những Thần Vương Bát Bộ Chúng, hiện tại trở thành hộ đạo nhân của Thần Tử Quân Gia!” Một vài người hô nhỏ lên.
Hiện tại thân phận của A Cửu cũng có thể để người ta biết.
Dù sao trước đó ở thần triều hoàng đô, A Cửu đã làm thịt Tam hoàng tử ngay trước mặt Bàn Võ thần chủ.
“Dám cưỡng bức thiếu chủ, các ngươi tìm đường chết sao?”
Ngày thường A Cửu ẩn trong chỗ tối, vô cùng trầm mặc, gần như không nói lời nào, cũng hiếm khi lộ mặt.
Nhưng hiện tại, bởi vì Quân Tiêu Dao chịu một chút áp bách, nàng lập tức hiện thân và quát lớn như thế.
Quả thực bênh vực người mình tới cực điểm.
“Ngươi...”
Bọn họ lại nghĩ đến, Quân Tiêu Dao phát rồ đến mức nào cũng không đến mức giết chết Long Cát công chúa ngay đương trường.
Nghĩ đến đây, cuối cùng bốn long tướng vẫn không lên tiếng.
Nhìn thấy một mình A Cửu đã làm bốn vị long tướng cấp bậc thánh chủ không dám làm càn, mọi người ở đây đều líu lưỡi.
Không hổ là người theo đuổi ngày xưa của Bạch Y Thần Vương Quân Vô Hối, thực lực khí phách đều không bình thường.
Mà phía Quân gia, Quân Lăng Thương thấy tình cảnh này thì chỉ lộ ra một nụ cười khổ, trong miệng chua xót.
Trước đó hắn bị thánh kiếm của Long Cát công chúa làm bị thương nặng, A Cửu cũng chưa từng hiện thân, càng không nói một câu quan tâm hắn.
Kết quả hiện tại, Quân Tiêu Dao chỉ hơi chịu chút áp bách thì A Cửu đã nhịn không được đứng ra bênh vực người mình.
Loại đối lập này quá rõ ràng.
Trong lòng A Cửu, chỉ sợ chỉ có an nguy của Quân Tiêu Dao là quan trọng nhất.
Tất cả những chuyện khác, A Cửu đều không để bụng.
“Ai, thôi, Tiêu Dao đường đệ, ngươi đừng cô phụ A Cửu.” Quân Lăng Thương thầm thở dài trong lòng.
Hắn hoàn toàn buông xuống chấp niệm này.
Kết quả trận quyết đấu trước mắt đã không còn gì bất ngờ nữa.
Nếu Quân Tiêu Dao không kịp thời hiện thân thì chắc chắn sẽ là Long Cát công chúa dẫm lên Quân Lăng Thương thượng vị.
Thanh danh của Quân gia cũng sẽ bị tổn hại.
Nhưng hiện tại, có thể nói biểu hiện của Quân Tiêu Dao khiến mọi người líu lưỡi, vượt qua dự đoán của mọi người.
Bọn họ biết, tốc độ Quân Tiêu Dao trưởng thành không chậm.
Nhưng cũng không ngờ, Quân Tiêu Dao có thể mạnh đến mức này chỉ trong khoảng thời gian ngắn như thế, hắn còn đè ép được cả quái thai cổ đại.
Trải qua chuyện này, sợ là uy danh của Quân Tiêu Dao sẽ đạt tới đỉnh cao.
Phỏng chừng vô địch chi thế trong thế hệ trẻ của hắn cũng sẽ tiếp tục được kéo dài.
“Quân Tiêu Dao, rốt cuộc tiên chủng của ngươi là cái gì?”
Long Cát công chúa bị Quân Tiêu Dao đạp dưới chân, trong lòng cực kỳ không cam lòng, nhưng vẫn không nén được tò mò mà mở miệng hỏi.
Tiên chủng của nàng ta là nghịch lân của cổ hoàng, đã cực kỳ cao cấp, còn cường đại hơn cả tiên chủng vô thượng.
Kết quả hiện tại, Quân Tiêu Dao vẫn áp được nàng.
Trừ bỏ hai Đại Thánh Thể dị tượng ra, sức mạnh gia trì mơ hồ triển lộ ra của Quân Tiêu Dao cũng khiến Long Cát công chúa có chút kinh hãi.
Quân Tiêu Dao cười cười, không nói lời nào.
Tuy hắn sẽ không cố tình đi che giấu Thần chi Nguyên Điểm của mình, nhưng cũng sẽ không cố tình tuyên dương.
“Ngươi không cần biết quá nhiều, ngươi chỉ cần biết rằng, Long Cát công chúa ngươi vĩnh viễn chỉ xứng thần phục dưới thân Quân Tiêu Dao ta!”
Lời Quân Tiêu Dao nói khiến ngọc nhan tuyệt mỹ của Long Cát công chúa đỏ lên, trong lòng đã phẫn uất lại vô lực.
Quân Tiêu Dao thấy thế thì đáy mắt hiện lên một tia ám mang.
Hắn làm vậy là muốn chém ra một đao thật sâu trong lòng Long Cát công chúa.
Vị cổ Hoàng Hậu duệ Tổ Long Sào này còn có giá trị lợi dụng rất lớn.
Quân Tiêu Dao cũng không tính giết hoặc là phế bỏ Long Cát công chúa.
Cũng không phải do nhân từ, mà là muốn lợi dụng nàng ta để đối phó một người khác.
Là Long Ngạo Thiên!
Quân Tiêu Dao thân là người xuyên qua, tất nhiên cũng biết ba chữ Long Ngạo Thiên này đại diện cho cái gì.
Đại diện cho cuồng duệ khốc huyễn điếu tạc thiên (1).
Cũng không phải Quân Tiêu Dao kiêng kỵ Long Ngạo Thiên.
Đơn thuần so về thực lực, Quân Tiêu Dao có tự tin có thể luôn nghiền áp Long Ngạo Thiên.
Nhưng trong mắt hắn, Long Ngạo Thiên là một cây rau hẹ còn màu mỡ hơn cả bọn người Tiêu Trần và Dương Bàn.
Hết chương 357.