Chương 388
Với khí huyết Thái Cổ Thánh Thể cường hãn của hắn mà còn cảm thấy hơi khó chịu, chớ đừng nói chi là người bình thường.
Những thiên kiêu kia, e là chỉ đứng ở chỗ này thôi cũng sẽ lập tức cảm thấy khó chịu, tiếp theo trở nên suy yếu.
Cũn chỉ có loại Thái Cổ Thánh Thể này của Quân Tiêu Dao mới có thể kháng trụ lại cỗ tử khí bên trong thiên địa này.
“Nên đi đâu đây, không có đầu mối.” Quân Tiêu Dao thầm than.
Vạn Cổ Táng Thổ, đối với ngoại giới mà nói vô cùng thần bí, cho nên cũng không có quá nhiều ghi chép, chớ nói chi là tài liệu cặn kẽ.
Quân Tiêu Dao cũng chỉ có thể đi được tới đâu hay tới đó.
Mà ngay tại lúc Quân Tiêu Dao hoàn toàn không có mục đích đi tới, ở trên bầu trời bên ngoài chỗ cách Quân Tiêu Dao mấy trăm dặm, một con Khô Lâu Cự Điểu cực lớn bay qua vòm trời.
Phía trên Khô Lâu Cự Điểu có một đám sinh linh tương tự nhân loại đang đứng.
Ở chính giữa là một cặp hoa tỷ muội dáng vẻ giống nhau đến tám phần.
Trên người hai nàng đều mặc váy dài màu xanh nhạt, ngũ quan tinh xảo, xinh đẹp dị thường.
Liếc mắt nhìn thoáng qua không khác gì thiếu nữ Nhân tộc bình thường, nhưng nếu cẩn thận quan sát thì sẽ phát hiện ra, da thịt của đôi hoa tỷ muội này tái nhợt khác thường, quả thực trắng đến kỳ lạ, cơ bản không có một chút màu sắc hồng nhuận của da người sống.
Bên trong cơ thể của các nàng cũng có một luồng tử khí dày đặc bao phủ.
Đặc biệt là muội muội, luồng tử khí bên trong cơ thể lại càng mạnh mẽ không gì sánh được, đều đã sắp sửa tràn ra đến.
“Tiểu Tuyết, chờ qua hai ngày nữa, chúng ta lập tức có thể đến Âm Dương Hồn Đàm rồi, đến lúc đó cộng thêm viện trợ của Cổ Xi đại ca, giúp ngươi đoạt được một quả Âm Dương Thần Quả, không thành vấn đề.”
Tỷ tỷ nhìn muội muội một cách ân cần.
Muội muội khẽ cười, sắc mặt lại càng trắng hơn.
Ở bên cạnh, vị kia là sinh linh tên Cổ Xi, chính là một vị nam tử trẻ tuổi, dung mạo chỉ có thể miễn cưỡng nói tạm ổn, một cái mũi ưng dài, thoạt nhìn có vẻ hơi âm u.
Hắn nhìn sang đôi hoa tỷ muội này, cười nói: “Thương Nguyệt, muội yên tâm, có ta trợ giúp, nhất định sẽ giúp Thương Tuyết có được Âm Dương Thần Quả.”
Nghe được lời Cổ Xi nói, tỷ tỷ Thương Nguyệt lộ ra một chút ý cười nhẹ.
Thực lực của Cổ Xi, ở thế hệ trẻ tuổi Âm Minh Vực đủ để xếp vào trước mười.
Lần này có Cổ Xi tương trợ, đoạt được một quả Âm Dương Thần Quả có lẽ không có vấn đề quá lớn.
Ở bên cạnh còn có mấy vị lão giả, đều đến từ cùng một thế lực gia tộc với đôi hoa tỷ muội Thương Nguyệt và Thương Tuyết này. Trên mặt bọn họ lại có vẻ hơi lo lắng.
Cạnh tranh ở Âm Dương Hồn Đàm lần này có vẻ như hơi khốc liệt.
Mà đúng lúc này, một đám sinh linh phía trên Khô Lâu Cự Điểu đều cảm giác được ở nơi xa có một lực lượng khí huyết sinh cơ dồi dào.
Mắt một vị lão giả lộ ra sắc thái khác thường.
Bên trong đôi mắt màu u lam xinh đẹp của Thương Nguyệt hiện một tia mừng rỡ.
Nếu như có thể đạt được thiên tại địa bảo ẩn chứa sinh cơ, nói không chừng có thể làm cho triệu chứng bệnh của Thương Tuyết chậm lại.
“Đi xem một chút!”
Khô Lâu Cự Điểu vỗ cánh, bay vút về phía trước.
Mà cùng lúc đó, bước chân của Quân Tiêu Dao đột nhiên dừng lại.
Hắn cảm giác được ở khoảng không nơi xa có tử khí hùng hậu đang di chuyển đến.
“Hả? Chẳng lẽ là… sinh linh bên trong Táng Thổ sao?” Quân Tiêu Dao nhìn ra xa xa.
Trên bầu trời đen tối của Táng Thổ, một đầu cốt lâu cự điểu to lớn đang vung cánh bay, để lại một phiến âm ảnh.
Quân Tiêu Dao khoanh tay đứng nguyên tại chỗ, nhìn về phía đầu cốt lâu cự điểu đó
Người bình thường nhìn thấy cảnh này, sợ là sẽ hoảng sợ mất hồn.
Nhưng thần sắc của Quân Tiêu Dao chìm xuống, vẻ mặt không thay đổi.
Dù sớm hay muộn hắn cũng sẽ gặp được Táng Thổ sinh linh, chi bằng tiếp xúc trước một chút, cũng có cái hiểu đại khái đối với Vạn Cổ Táng Thổ.
Cốt lâu cự điểu hạ xuống, bên trên có đứng một đạo sinh linh hình người.
Khi đám người Thương Nguyệt nhìn thấy Quân Tiêu Dao, trên mặt cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
“Là người… là người sống?”
Đám người Thương Nguyệt và Cổ Trùng kinh ngạc không thôi.
Bọn họ còn cho rằng là thiên tài địa bảo có bao hàm sinh mệnh tinh khí xuất thế.
Bởi vì cỗ sinh cơ mạnh mẽ đó, quá hùng hồn rồi.
Thương Nguyệt cũng không thể ngời, cỗ sinh cơ mạnh mẽ này lại là một người.
“Ngoại giới sinh linh?” Một vị lão giả đánh giá Quân Tiêu Dao.
Tên mặt mỗi người bọn họ đều lộ ra vẻ ngạc nhiên vô cùng, giống như đang xem động vật ở sở thú vậy.
Mà Quân Tiêu Dao cũng đang đánh giá bọn họ.
Đám sinh linh hình người này, mỗi một người đều là da tái nhợt, không giống da người sống, toàn thân bám đầy tử khí.
Nếu như Quân Tiêu Dao nhắm mắt lại, thận chí không thể cảm nhận được hô hấp hoặc sự ấm áp của bọn họ.
Giống như một cỗ thi thể lạnh như băng.
Nhưng bọn họ cũng giống như những sinh linh bình thường, có thể di chuyển, có sự sống và có thể tu luyện.
Điều này làm cho Quân Tiêu Dao cảm thấy hiếu kỳ.
Thế giới này đích thực không thiếu cái lạ.
Song liên tưởng đến thiên địa quy tắc của Vạn Cổ Táng Thổ.
Sinh ra Táng Thổ sinh linh như thế này dường như cũng không phải là điều khó hiểu.
“Ngươi đến từ ngoại giới?” Thương Nguyệt mở miệng hỏi dò.
Khuôn mặt nàng ta nhìn Quân Tiêu Dao cũng có chút ngạc nhiên.
Do gặp được dung mạo của Quân Tiêu Dao mang đến cho đám người Thương Nguyệt sự chấn kinh và ngoài ý muốn.
Người chưa nhìn thấy biển lớn, không biết biển lớn bao nhiêu.
Người chưa từng gặp Quân Tiêu Dao, không biết đẹp trai là gì.
Hết chương 388.