Chương 345
Giờ phút này, trên ngực Quân Lăng Thương, xuất hiện một miệng vết thương thật sâu, máu tươi giàn giụa.
Vẻ mặt Quân Lăng Thương thật lạnh nhạt, khóe miệng có máu tươi chảy xuống.
Trọng đồng mắt trái của hắn có bạch mang kích động, vết thương trên người bắt đầu được cầm máu.
“Ngươi đã thua, không nghi ngờ gì nữa.” Long Cát công chúa lãnh đạm nói.
Nàng ta làm như không thấy những lời tức giận mắng chửi và kêu gào của tộc nhân của trẻ tuổi Quân gia.
Thế gian này vốn không có công bằng gì đáng nói.
Ngày sau nếu đế lộ mở ra, ai lại để ý đến chuyện đánh một trận công bằng, có thể đoạt được cơ duyên, sống sót mới là đạo lý.
Long Cát công chúa thân là quái thai cổ đại, tất nhiên sẽ không ngây thơ như vậy, rất sớm đã nhận thức rõ chân tướng.
“Ta còn chưa thua!” Quân Lăng Thương khẽ quát một tiếng.
Hắn còn có sức chiến đấu, chưa từng hết gạo cạn đạn, không muốn từ bỏ như vậy.
Sở dĩ hắn kiên trì như vậy, chủ yếu là vì danh dự của Quân gia.
Đương nhiên còn có một lý do khác.
Quân Lăng Thương biết, sâu trong hư không có một ánh mắt đang chú ý đến hắn.
Là A Cửu!
A Cửu cũng không theo Quân Tiêu Dao hạ giới, cho nên hiện tại nàng đang ẩn trong chỗ tối, quan sát trận chiến đấu này.
Quân Lăng Thương không muốn bị thua trước mặt A Cửu!
“Không cần, tiếp tục như vậy cũng không có ý nghĩa.” Long Cát công chúa khẽ lắc đầu.
Nàng đã mất đi hứng thú đánh nhau với Quân Lăng Thương.
Trọng Đồng Giả rất mạnh, cũng khiến nàng ta dùng ra rất nhiều thủ đoạn.
Nhưng hiện tại, Quân Lăng Thương còn chưa thể hoàn toàn uy hiếp đến nàng.
“Ngươi...” Ánh mắt Quân Lăng Thương thật lãnh khốc.
“Đủ rồi, Lăng Thương.”
Phía Quân gia có tộc lão thở dài.
Bọn họ cũng đã nhìn ra, Quân Lăng Thương thật sự có thể tiếp tục chiến đấu.
Nhưng vậy đã sao.
Quân Lăng Thương thật sự khó có thể chiến thắng Long Cát công chúa.
Nhiều nhất cũng chỉ miễn cưỡng đánh ngang tay, nhưng có khả năng Quân Lăng Thương sẽ trả giá đắc là bị thương nặng.
Đây là điều Quân gia không thể chấp nhận.
Bởi vì kế tiếp, có khả năng Tiên Vực còn có đại sự phát sinh, có đại cơ duyên hiện thế.
Bọn họ không muốn Quân Lăng Thương bị thương nặng.
Nghe được Quân gia tộc lão nói thế, Quân Lăng Thương siết chặt nắm tay, trọng đồng lộ ra chút không cam lòng.
Đó là tiếng thở dài của A Cửu.
Điều này càng làm Quân Lăng Thương khó có thể chấp nhận.
Trận chiến này đến đây đã trần ai lạc định.
Long Cát công chúa thắng.
Đối với kết quả này, đại số người đều không cảm thấy đặc biệt bất ngờ.
Dù sao Long Cát công chúa tích lũy rất sâu, vốn là thiên kiêu của rất nhiều kỷ nguyên trước.
Quân Lăng Thương có thể đánh tới mức này với nàng ta đã đủ để đại biểu năng lực của hắn không thẹn với Đệ Nhất Tự Liệt của Quân gia.
“Ai...” Khương Thánh Y thở dài khe khẽ.
Tất nhiên Khương gia cũng không muốn nhìn thấy Quân gia thua trận.
Đám người đại trưởng lão Thánh Linh Thư Viện cũng không nói gì.
Ngược lại là các thế lực như Tổ Long Sào, Vạn Hoàng Linh Sơn, Kỳ Lân Cổ Động, và Đọa Thần Cung, bắt đầu khoác lác, một đám hưng phấn không thôi.
“Ta Tổ Long Sào vô địch!”
“Quả nhiên Quân gia không được, cái gì mà Đệ Nhất Tự Liệt, ở trước mặt Long Cát công chúa thì chẳng bằng cái rắm!”
“Đừng nói là Đệ Nhất Tự Liệt, phỏng chừng dù là Linh Hào Tự Liệt, tên Thần Tử Quân Gia kia đến đây, cũng y như vậy thôi!”
“Đúng thế, cái gì mà Thần Tử Quân Gia vô địch, ta thấy chỉ là thổi phồng!”
Các Thái Cổ hoàng tộc của Tổ Long Sào hết sức trào phúng, cười sang sảng càn rỡ.
Điều này làm sắc mặt các Tự Liệt Quân gia đều không quá đẹp.
Những tộc lão Quân Chiến Thiên thì mặt đen như đáy nồi.
Cuộc chiến lần này là một đả kích to lớn đối với danh vọng của Quân gia.
Dù sao thế hệ trẻ tuổi mới là tương lai.
Ở phương diện này, Tổ Long Sào đã đè ép Quân gia một đầu.
“Long Cát công chúa này mạnh như thế, cả Trọng Đồng Giả cũng phải thua một bậc, nhưng kiếm ma chuyển thế Diệp gia ta hẳn sẽ không sợ.” Có Diệp gia trưởng lão suy tư mà nói.
“Ca ca ta cũng không sợ Long Cát công chúa.” Phía Bắc Địa Vương gia, Vương Cương tự tin nói.
Ca ca mà gã nói tất nhiên chính là vị Vương gia Thiếu Đế kia, Vương Đằng.
Giờ phút này, Long Cát công chúa điểm chân ngọc lên hư không, khí chất cả người siêu nhiên, cao cao tại thượng, có phong hoa tuyệt đại.
Quân Lăng Thương bị thua, càng đẩy uy danh của Long Cát công chúa lên đỉnh cao.
Trong mắt rất nhiều sinh linh Thái Cổ hoàng tộc đều lộ ra sùng bái cuồng nhiệt, họ đều nhìn về phía Long Cát công chúa.
Đặc biệt là sinh linh của Tổ Long Sào.
Trước đó Tổ Long Sào vẫn luôn bị Quân gia áp chế, mất hết thể diện.
Hiện giờ, rốt cuộc Long Cát công chúa cũng đã giúp Tổ Long Sào hòa một ván.
“Nếu bổn cung xuất thế ở thời đại này, tất nhiên phải tranh giành Tiên Vực, đẩy ngang đế lộ, thành tựu bá nghiệp vô địch bất bại!” Long Cát công chúa mở miệng, tiếng nói mênh mông cuồn cuộn, truyền khắp trên trời dưới đất.
Nàng như một nữ hoàng vạn cổ, thi triển hết uy nghiêm thanh thế!
Mọi người trên toàn bộ Vấn Đạo Sơn đều bị lời nói hùng hồn của Long Cát công chúa này làm kinh sợ.
Đây là khí phách thuộc về quái thai cổ đại sao?
Càng có nhiều thiên kiêu đương đại lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng.
Có quái thai cổ đại như vậy tồn tại, khi nào thiên kiêu đương đại bọn họ mới có thể xuất đầu?
Chẳng lẽ phải thần phục cả đời?
“Đáng giận!” phía Quân gia, tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng nghẹn khuất.
Long Cát công chúa nói ra lời này, vừa đang phô bày uy danh của mình, cũng đang đả kích những thiên kiêu còn lại, tất nhiên trong đó cũng bao gồm Quân gia.
Mà ngay vào lúc Long Cát công chúa đang kích tình khí phách, một giọng nói lạnh nhạt bỗng nổ vang bên tai mọi người!
“Người nào xưng vô địch, kẻ nào nhận bất bại?”
“Trừ ta ra thì ai dám xưng vương xưng bá?!”
Đi kèm với giọng nói lạnh nhạt bá đạo kia.
Mọi người đột nhiên nhìn thấy, phía trên trời xanh, một bàn tay khổng lồ che trời lạc ấn phù văn vô tận giáng thẳng xuống từ vòm trời.
Long Cát công chúa nhướng mày, nâng bàn tay ngọc lên, pháp lực mênh mông, muốn chống cự uy thế của trời xanh!
Nhưng mà vừa tiếp xúc, một thần năng chục tỷ cân khủng bố tới cực điểm đang cuộn trào mãnh liệt!
Vẻ mặt luôn bình tĩnh của Long Cát công chúa cuối cùng cũng hoàn toàn biến hóa.
Hết chương 345.