Mục lục
Thần Tử Hoang Cổ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 374 

 

 Mà nói đến cũng kỳ quái, Khương gia đương đại lại có hơi hướng âm thịnh dương suy. 

 Khương Thánh Y, Khương Lạc Ly, Khương Sở Hàm đều là thiên chi kiêu nữ, thiên tư phi phàm. 

 Ngược lại trong số các nam tử lại không có ai quá xuất chúng 

 Duy nhất có Khương Hư Linh, cũng chỉ có thể xem như không tệ. 

 Khương gia không có nhiều người xuất chúng hiển hách như Quân gia. 

 Bởi vậy, vị trí Thiếu chủ Khương gia liền tạm thời gác lại. 

 Vốn dĩ người có khả năng có được thân phận Thiếu chủ này chính là Hoa Nguyên Tu. 

 Chỉ cần hắn ta ở rể, sau khi thành thân trở thành người nhà họ Khương, sẽ có tư cách có được thân phận Thiếu chủ. 

 Nhưng bây giờ, việc này đã được quyết định rồi. 

 Mục tiêu mà Hoa Nguyên Tu cố gắng, phấn đấu bao lâu nay,. 

 Quân Tiêu Dao lại có được dễ như trở bàn tay. 

 Trong đầu Hoa Nguyên Tu nổ vang một tiếng! 

 Huyết dịch tuôn lên não. 

 Không biết hắn ta lấy dũng khí ở đâu ra, không cam tâm mở miệng nói: "Nguyên Tu cả gan hỏi một chút, việc này phải chăng có chút qua loa rồi?" 

 Hoa Nguyên Tu cũng không biết, sao mình lại có lá gan lớn mà đi hỏi chuyện này như vậy. 

 Hắn ta vừa nói ra khỏi miệng, trong lòng liền hối hận. 

 Người nhà họ Khương đứng xung quanh, ai cũng kinh ngạc nhìn Hoa Nguyên Tu. 

 Đây chính là quyết định của Thái Thượng trưởng lão, trước tiên chưa bàn đến chuyện đúng sai, cũng tuyệt đối không đến lượt hậu bối như Hoa Nguyên Tu xen vào. 

 "Nguyên Tu, huynh đang nói gì vậy?" Sắc mặt Khương Sở Hàm cũng tái đi. 

 Đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy Hoa Nguyên Tu lỗ mãng như vậy. 

 Trước đó ở trước mặt nàng, Hoa Nguyên Tu lúc nào cũng thong dong, điềm đạm. 

 Nhưng không ngờ bây giờ lại thất thố như vậy. 

 "Ừm?" Khương Đạo Hư nhàn nhạt nhíu mày. 

 Lâu nay ông ta bế quan dưỡng thương trong thế giới nhỏ càn khôn, nên không nắm rõ về các hậu bối trong tộc. 

 "Nguyên Tu, ngươi quá làm càn rồi." Một vị tộc lão vội vàng tiến lên, sau đó chắp tay nói với Khương Đạo Hư: "Xin Thái Thượng trưởng lão lượng thứ, kẻ này chính là thiên kiêu ngoại tộc do tại hạ mời đến, phụ trách Hoàng Thể Hư Không, thiên tư phi phàm, một lòng dốc sức vì Khương gia ta." 

 "Không phải tộc ta, trong lòng ắt nghĩ khác." Ngữ khí Khương Đạo Hư nhàn nhạt. 

 Ông ta đường đường là một cường giả chí tôn, cũng sẽ không hạ thấp mình để so đo với một kẻ tiểu bối. 

 Nhưng một câu nói kia, lại khiến sắc mặt Hoa Nguyên Tu khó coi tới cực điểm. 

 Hoàn toàn chính xác. 

 Cho dù hắn ta có thiên phú cường đại như thế nào, thậm chí cho dù là Hoàng Thể Hư Không . 


 Nhưng chỉ cần không phải người nhà họ Khương, hắn ta sẽ vĩnh viễn không chiếm được sự tín nhiệm của Khương gia. 

 Còn Quân Tiêu Dao thì sao? 

 Cho dù hắn họ Quân, nhưng trong cơ thể hắn, có chảy một nửa huyết mạch Khương gia. 

 Thêm vào đó là sức ảnh hưởng và thực lực thiên phú của hắn, dù trực tiếp trở thành Thiếu chủ Khương gia, cũng sẽ không có ai nói gì cả. 

 "Thật ghê tởm..." Hoa Nguyên Tu nắm chặt tay, trong lòng khó mà bình tĩnh trở lại. 

 Thứ mà hắn ta cố gắng phấn đấu thế nào cũng không có được. 

 Nhưng Quân Tiêu Dao lại có thể dễ dàng có được. 

 Ông trời quá bất công với hắn ta rồi! 

 Lãnh ý trong mắt Hoa Nguyên Tu đã lọt vào mắt Quân Tiêu Dao. 

 "Ngươi không phục sao?" 

 Quân Tiêu Dao rất thẳng thắn, trực tiếp hỏi hắn ta. 

 Hoa Nguyên Tu hít sâu một hơi, cố gắng lấy lại bình tĩnh nói: "Hoa mỗ sao dám không phục Thần tử chứ?" 

 Tuy nói như thế, nhưng ai cũng có thể nghe ra được, ngữ khí ai oán trong lời nói của Hoa Nguyên Tu. 

 "Ra tay đi, đừng nói bản Thần tử không cho ngươi cơ hội." Quân Tiêu Dao cũng rất thẳng thắn. 

 Nắm đấm lớn mới là đạo lí quyết định. 

 "Ừm?" Đôi mắt Hoa Nguyên Tu thay đổi, trong lúc nhất thời hắn ta chưa hiểu rõ ý đồ của Quân Tiêu Dao. 


 Nếu như hắn ta ra tay với Quân Tiêu Dao, chẳng phải là càng thêm mạo phạm, đến lúc đó sợ là sẽ khiến người nhà họ Khương càng phản cảm hơn. 

 "Ngươi không cần phải lo lắng, nếu như ngươi có thể thắng được bản thần tử, thì vị trí thiếu chủ Khương gia này sẽ giao cho ngươi, được chứ?" Quân Tiêu Dao đứng chắp tay, ngữ khí đạm mạc. 

 "Lời này là thật chứ!" Đáy mắt Hoa Nguyên Tu hiện lên một tia sáng. 

 "Đúng vậy, nhưng có một điều kiện." Quân Tiêu Dao cười nhạt nói. 

 "A... Thì ra còn có điều kiện." Hoa Nguyên Tu cười một tiếng, điều này cũng không nằm ngoài dự liệu của hắn ta. 

 Quân Tiêu Dao lại không phải người ngu, sao có thể tặng vị trí thiếu chủ này cho hắn một cách dễ dàng như vậy được. 

 Hơn nữa Hoa Nguyên Tu là Hoàng Thể Hư Không, luận thực lực, cũng đứng trong hàng ngũ thiêu kiêu xuất chúng. 

 Quân Tiêu Dao muốn ứng phó với hắn ta, thiết nghĩ cũng không đơn giản như vậy. 

 "Một chiêu phân thắng bại, nếu bản thần tử ta một chiêu không đánh bại được ngươi, coi như ta thua!" 

 Quân Tiêu Dao đã không nói thì thôi. 

 Một khi đã nói, tất cả người nhà họ Khương ở đây sắc mặt đều ngưng đọng! 

 Một chiêu không đánh bại được Hoa Nguyên Tu, coi như Quân Tiêu Dao thua! 

 Khí phách phải lớn cỡ nào chứ? 

 "Khẩu khí Thần tử cũng quá lớn rồi!" 

 "Đây chính là tâm thái của cường giả sao?" 

 "A a a... Đẹp trai quá đi, càng ngày càng thích thần tử rồi, phải làm sao bây giờ!" 

 Rất nhiều người trẻ tuổi Khương gia đứng xung quanh đều kinh hô rung động. 

 Còn thiếu nữ Khương gia, từng người một la hét, ánh mắt tràn đầy sự hâm mộ và sùng bái. 

 Người nhà họ Khương là những người hiểu rõ nhất thực lực của Hoa Nguyên Tu 

 Thậm chí ngay cả Khương Hư Linh cũng không so được với Hoa Nguyên Tu. 

 Mà quan trọng nhất là Hoa Nguyên Tu chính là Hoàng Thể Hư Không . 

 Suy cho cùng thì cho dù hắn ta không bằng được Quân Tiêu Dao, nhưng dựa vào sức mạnh của Hoàng Thể Hư Không cũng có thể đỡ được một chiêu. 

 Trừ phi là Quân Tiêu Dao, có thể hoàn toàn nghiền ép Hoa Nguyên Tu, bằng không tuyệt đối khó có thể một chiêu đánh bại được. 

 "Sao cơ, thần tử không nói giỡn chứ?" 

 Chính bản thân Hoa Nguyên Tu, cũng cảm thấy không tin tưởng được, hắn ta còn cho rằng là mình nghe nhầm. 

 Hắn ta chính là Hoàng Thể Hư Không vạn cổ duy nhất , có thể kiểm soát được sức mạnh của hư không. 

 Cho dù thế nào đi nữa, chẳng lẽ lại không chịu nổi một chiêu à? 

 Tâm tính kín đáo như vậy, không giống với tâm tính mà một thiếu niên mười bốn tuổi nên có. 

 "Được, nếu như vậy thì tại hạ xin lĩnh giáo!" Hoa Nguyên Tu hăng hái, ánh mắt loé sáng. 

 Quân Tiêu Dao không nhiều lời, trực tiếp ra một chưởng. 

 Hết chương 374. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK