Mục lục
ĐỈNH CAO PHÚ QUÝ TRÌNH UYÊN ngoại truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 285: Long Học Viễn hối hận


Đặt mông Ngồi xuống sô pha, Trình Uyên vươn tay sờ vết máu trên ngực, sau đó cho vào miệng mút một cái.


“Thật là lãng phí.” Anh thở dài “Hồi còn học đại học, tôi thích nhất ăn cái này với bánh bao. Tôi còn nhớ ăn một chai nhỏ trong năm ngày nữa chứ. Hình như hồi đó nó đắt lắm, 13,9 tệ được một chai. “


Vương Hinh Duyệt hơi xúc động khi nghe được lời này của Trình Uyên.


Tương cà, dưới cái nhìn của cô, chỉ là gia vị khi làm salad, đối với Trình Uyên mà nói, hồi học đại học đã ăn như tiết kiệm, 13. 9 tệ trong năm ngày, có đắt lắm không?


Con dao cũng được lấy ra khỏi cơ thể, đây là một con dao dài hình chữ U, nếu không nhìn kỹ sẽ khó thấy, nó thường là một dụng cụ ảo thuật.


“Xin lỗi, tôi đã làm liên lụy đến cô.” Trình Uyên xin lỗi Vương Hinh Duyệt.


Vương Hinh Duyệt hai tròng mắt đỏ lên.


Sau khi Long Học Viễn tìm thấy cô và hạ độc cô vào đêm đó, cô đã gọi vô số cuộc gọi cho Trình Uyên, nhưng Trình Uyên không những không trả lời mà còn tắt máy.


Lý Tịnh Trúc cũng chẳng biết đi đâu.


Khi đó, cô cảm thấy toàn bộ Tân Dương giống như một thành phố trống rỗng, cô là người duy nhất còn sót lại trong toàn bộ thành phố.


Cảm giác cô đơn, bất lực khiến trái tim cô lạnh lẽo, thậm chí nghĩ đến cái chết.


Cô nghĩ đến việc thả bản thân thưởng thức một lần trước khi chết.


Về phần bất bình Trình Uyên nói.


Làm sao mà không liên lụy đến được?


Tất cả đều là vì Trình Uyên, vì anh không nghe điện thoại, mặc kệ cô lúc cô bất lực nhất, mặc kệ cô lúc cô cần Làm A Làm A nhất trước khi chết.


Đương nhiên,thân là cấp dưới, cô không có quyền yêu cầu Trình Uyên làm việc gì cho mình, dù sao cô cũng là một người phụ nữ.








Long Học Viễn một đường chạy trốn trở về.


Giết chết Trình Uyên, Long Học Viễn hiện tại rất cao hứng.


Mối hận cuối cùng cũng được báo thù, cho dù Trình Uyên giả vờ mất trí nhớ, vậy thì đã làm sao, hắn cũng chưa từng nghĩ Vương Hinh Duyệt chính lại là người của Long Học Viễn của mình đây.


Cuối cùng, mình có thể đến nhà tù để thăm nhị đệ và cha của mình.


Nhưng bây giờ không phải lúc, dù sao Trình Uyên đã chết, chuyện này chắc chắn sẽ không nhỏ, nhất định sẽ khiến một số người phản công, cho nên trở về Tư Đồ Vân là an toàn nhất.


Bị kích động quá mức, khi Long Học Viễn vào tầng hầm lần này còn không có gõ cửa, liền đẩy cửa xông vào.


Tuy nhiên, sau khi xông vào, hắn ta đã bị sốc.


Quần áo sặc sỡ vứt khắp nơi, nam nữ đều có …


Một giọng nói trầm mặc không khỏi truyền vào tai hắn.


Long Học Viễn sững sờ.


Hắn chưa bao giờ nghĩ tới rằng sẽ có dạng người như vậy.


t H ắn biết mình gặp rắc rối, đứng sững sờ trong chốc lát, về sau muốn lén lui ra ngoài ” Là giày học mắt xa sao?” (cái câu này của nước ngoài e đành chịu @@) Đột nhiên, giọng nói của Tư Đồ Vân vang lên.


Long Học Viễn rùng mình, bước chân hơi ngừng lại “Đúng vậy, Tư Đồ Tiên Sinh.”


“A Ă Â!” Một giọng nữ không khỏi rên rỉ kêu lên.


Chẳng mấy chốc, cửa tầng hầm bên trong bị đẩy ra, Tư Đồ Vân trần truồng và khô khốc bước ra.


“Thế nào? Đã thấy Trình Uyên chưa?”


Long Học Viễn trên trán dần dần chảy ra mồ hôi lạnh, gật đầu nói: “Thấy rồi, hắn không có mất trí nhớ.”


“Oh.” Tư Đồ Vân không khỏi mỉm cười. “vậy sao Ngươi trốn thoát được?


Long Học Viễn vội nói, “Vương Hinh Duyệt đã đâm Trình Uyên.”


“Ồ.” Lần này lộ ra ngoài ý muốn sâu xa, Tư Đồ Vân liếc mắt nhìn Long Học Viễn, chắp tay sau lưng.


Nhìn thấy hành động này, Long Học Viễn trong lòng có hồi hộp một chút.


Đầu óc bắt đầu hoạt động hết công suất, Long Học Viễn đột nhiên nói “Tư Đồ Tiên Sinh, tôi có cách khác…”


“Oh?”


“Tôi biết, Trình Uyên có mẹ đang ở nông thôn.”


Nghe vậy, Tư Đồ Vân không khỏi đưa tay từ phía sau ra, hé miệng lộ ra một cái răng to màu vàng, cười nói: “nói nghe xem nào.”


Long Học Viễn nhanh chóng nói: “Chúng ta có thể lợi dụng mẹ hắn để khống chế hắn. Hắn là một đứa con rất có hiếu, chỉ cần chúng ta bắt được mẹ hắn, hắn nhất định sẽ nghe theo lời chúng ta.”


“Mẹ hắn đang ở nơi nào?” Tư Đồ Vân hỏi.


Long Học Viễn cau mày suy nghĩ một chút,rồi mới nói: “tôi Không biết tên thôn đó là gì, nhưng mà tôi biết đường.”


Tư Đồ Vân mỉm cười, mặc kệ Long Học Viễn, xoay người trở lại trong phòng.


Long Học Viễn đứng ở nơi đó, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.


Sau khi nghe Tư Đồ Vân sắp xếp, Nữ Phượng tỏ ra hứng thú với hắn, Long Học Viễn còn tưởng lầm nữ phượng thích hắn.


Nhưng bây giờ có vẻ như …


Suy cho cùng, hắn cũng chỉ là một công cụ được sử dụng bởi đôi thầy trò này.


Hắn thấy qua loại này làm trái với đạo đức của con người, Long Học Viễn cũng chưa từng dám nói cho Tư Đồ Vân biết về cái chết Trình Uyên.


Bởi vì khi đó nói ra hắn ta nhất định không còn giá trị sử dụng.


Không có giá trị, thì đành sẽ diệt khẩu, hắn đương nhiên biết Tư Đồ Vân sẽ làm gì hắn.


Nhưng hắn ta có thể làm gì bây giờ?


Trong cơ thể hắn toàn là trùng độc, cho dù khéo léo, Tư Đồ Vân sớm muộn gì cũng biết sẽ không bao giờ thoát khỏi cái chết.


Cho nên việc cấp bách phải. . .


Sau đó, nữ phượng quấn chăn đi ra từ phòng trong, ngượng ngùng cười với Long Học Viễn, sau đó cúi người nhặt quần lót trên sàn lên.


Đi đến trước mặt Long Học Viễn, vuốt ve quần lót trước mặt Long Học Viễn, cười nói: “Long ca ca, sư phụ nói ngươi dẫn người ta đi một chuyến đến thôn đó.”


Nghĩ đến nữ nhân này loay hoay Làm A Làm A với lão già đó, và đồng thời Long Học Viễn ngửi thấy được mùi quần lót liền cảm thấy không khỏi buồn nôn từng đợt.





Nhưng mà, hắn vẫn là nhịn xuống không có biểu hiện ra ngoài, cười một cái nói: “điều Đó là đương nhiên, nhưng…”


“Nhưng nếu lần này tôi bắt được mẹ Trình Uyên, vậy thì đồng nghĩa với là thành công rồi.nên Tôi cũng muốn hi vọng Tư Đồ Tiên Sinh có thể giữ lời hứa, loại bỏ các trùng độc trên người tôi ra.”


Nghe vậy, nữ phượng cười khúc khích nói: ” Long ca ca là đang cùng người ta ra điều kiện sao?”


Long Học Viễn cười khổ nói: “Đương nhiên không phải.


Chủ yếu là ta chưa từng tới thôn đó. Ta chỉ biết nơi đó là nơi nào mà thôi. Cái này Trong cơ thể có trùng độc, tôi không muốn nó,làm cho tôi sợ hãi mà ảnh hưởng đến trí nhớ, mà nhất thời không nhớ ra thì sao.”


Vừa mới dứt lời, sau lưng hắn liền cảm thấy một cái gì đó mềm mại.


Nữ Phượng từ phía sau ôm lấy eo của hắn, buồn bực nói: ” Làm sao bây giờ đây, ta rất muốn báo thù cho sư đệ, ta thật sự cũng không muốn ngươi chết, nhưng sư phụ không thích thương lượng với những người khác. “


Nghe vậy, Long Học Viễn đột nhiên run lên.


“Thật ra nếu ngươi không nói cho ta biết thì người khác cũng biết .” Nữ Phượng thì thầm vào tai hắn.


“Vụt!”


Ngay khi giọng nói vừa rơi xuống, một con liên đâm vào sau lưng Long Học Viễn.


Long Học Viễn hai mắt đột nhiên trợn to, thẳng tắp ngã xuống đất.


Hắn ta hối hận về cái chết của mình bây giờ, hắn đã xem nhẹ người đó?


Hắn cũng hận Tư Đồ Vân và Nữ Phượng, sau khi bọn khốn kiếp này lợi dụng hắn liền giết chết hắn.


Hắn ất không cam tâm và không muốn chết.


Trơ mắt nhìn Tư Đồ Vân từ trong phòng mặc quần áo đi ra, sau đó đối với bóng tối nói: ” tôm giết hắn.”


Sau đó, hắn ta dắt Nữ phượng rời đi.


Long Học Viễn biết bọn hắn đi tìm mẹ Trình Uyên.


Cùng lúc đó, trong gian phòng đột nhiên có rất nhiều người, rất nhiều người ăn mặc kz quái.


Những người này không biết từ đâu tới, nhưng Long Học Viễn biết những người này đều là của Tư Đồ Vân, bởi vì Tư Đồ Vân vừa rồi để bọn hắn giết mình.


Một tên mập mạp nặng hơn ba trăm cân dùng chân đá vào Long Học Viễn một phát, sau đó cầm rìu lên, cười híp mắt nhìn Long Học Viễn.


Long Học Viễn kinh ngạc khi nhìn thấy hắn giơ rìu lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK