Tóm lại, có thể thuận lợi tấn chức Thần cảnh thật khiến cho lòng cảm thấy vui sướng!
Nhất là vào cái ngày tấn chức, Cửu Thiên Thần Kiếp buông xuống, Lôi Kiếp màu tím độc nhất vô nhị kia đã làm oanh động cả Thiên giới!
Chúng tiên sôi nổi đến vây xem hắn tấn chức Thần cảnh!
Thần Lôi hung hãn bá đạo, không chỉ nổ tung Cửu trọng thiên của Thiên giới, còn đánh chết rất nhiều Tiên nhân đứng gần đó, dẫn đến toàn bộ Thiên Tiên rơi vào một mảnh hỗn loạn.
Sau khi hắn bình yên vượt qua Cửu Thiên Thần Kiếp, một con đường màu tím ánh vàng mở ra, chiếu từ Thần giới xuống Tiên giới.
Lúc đó, tất cả chúng tiên đều ngốc rớt!
Bọn họ trợn mắt há mồm mà dõi bước hắn trên con đường đến Thần giới, chỉ biết câm nín nhìn hắn đi đến nơi mà bọn họ vẫn hằng ao ước – Thần giới.
Thời điểm hắn đến Thần giới, nhìn xuống thấy chúng tiên đứng ở Cửu trọng Thiên ngó lên hắn. Một khắc đó, hắn rất đắc ý, bởi vì hắn làm những việc mà từ trước tới nay chưa có người dám làm. Và cũng thành công trở thành Thần nhân đầu tiên của Tiên giới.
Tuy nhiên, loại cảm giác hưng phấn cao ngạo kia, khi hắn đến Thần giới liền biến thành hư ảo!
Hắn vừa tới Thần giới, đứng trên Tế Thần Thai, nhìn thấy không phải là Thần nhân cao hứng hoan nghênh hắn, mà là một đám Quang Thần Tướng mặt không đổi sắc, áp giải hắn vào Thần Quang Điện, chờ Quang Thần Vương xử lý.
Nháy mắt khi Quang Thần Vương cao cao tại thượng nhìn thấy hắn, đáy mắt lão hiện lên vẻ khiếp sợ, không thể tin cùng với khủng hoảng.
Đúng vậy!
Hắn nhìn thấy được sự sợ hãi trong mắt Quang Thần Vương, Quang Thần Vương cư nhiên sợ một tiểu nhân vật vừa mới trở thành Thần.
Lúc bấy giờ, hắn cũng không biết nguyên nhân trong đó.
Sau khi Quang Thần Vương thu hồi toàn bộ cảm xúc, tiếp đó lại bắt đầu nổi lên sát ý với hắn!
Hắn rất thông minh, trước khi Quang Thần Vương mở miệng bảo giết mình, hắn liền lập tức nói với Quang Thần Vương rằng hắn sẽ hướng Thiên Đạo thề, chỉ cần hắn còn sống một ngày, hắn sẽ nguyện trung thành với vương của mình.
Có câu nói rất hay, nhân loại là một loài giảo hoạt!
Quang Thần Vương chỉ thích quyền lợi kia không am hiểu về sự giả dối, cho nên căn bản không chú ý tới cách dùng từ của hắn. Lão tự cho rằng mình chính là vương của hắn, sau đó, thực vui mừng mà tiếp nhận lời thề ấy.
Bất quá, Quang Thần Vương vẫn không có tín nhiệm hắn. Lão vừa không muốn ban thưởng chức vị, vừa không thể không cấp chức vị cho hắn. Cuối cùng, đành phong hắn là một Thần vệ nho nhỏ, rồi phái hắn đến Tà Ma Chi Địa, trông coi một tên trọng phạm của Thần giới.
Kết quả như vậy, đối với hắn mà nói, quả thực chính là thất vọng cực độ!
Việc quay trở về hiện đại đã chẳng còn tí manh mối nào. Tuy nhiên, mỗi khi hy vọng vừa tan vỡ, ông trời lại cho hắn thêm một tí rạng đông.
Trước khi hắn đến Tà Ma Chi Địa, người trấn thủ nơi này chính là con trai lớn Đế Duật, và con trai thứ hai Đế Lân của Quang Thần Vương.
Thời điểm hắn tới, liền trở thành ba người thay phiên trấn thủ.
Vừa mới bắt đầu, Đế Duật vô cùng có trách nhiệm dẫn hắn đi làm quen với hoàn cảnh của Tà Ma Chi Địa, giới thiệu cho hắn biết trong Tà Ma Chi Địa có tà vật gì, bắt buộc phải chú ý chuyện gì.
Đế Duật còn nói, người của Thần giới có ít nhất bốn cái linh căn, hoàn toàn khác với người ở Tu Chân Giới và Tiên giới.
Ở Thần Giới, linh căn càng nhiều, đại biểu cho năng lực càng mạnh. Giống như Quang Thần Vương và Đế Duật, có tới tám cái linh căn. Còn các vị Thần nhân có chức vị cao khác, nhiều nhất cũng có bảy cái linh căn.
Nhưng mà, ở Tu Chân Giới và Tiên giới, linh căn càng ít, thì tốc độ tu luyện càng nhanh hơn người khác. Vậy nên người có linh căn phức tạp, sẽ bị xem như là không có tiềm năng tu luyện. Đó cũng là lý do vì sao người của Tu Chân giới và Tiên giới không thể tu luyện thành Thần.
Hắn cùng với Đế Duật ở chung vô cùng hòa hợp.
Sau đó, chỉ cần Đế Duật rảnh rỗi, liền sẽ chạy đến tìm hắn, dẫn hắn đi dạo chơi quanh Thần giới.
Dần dần, hắn phát hiện Đế Duật cư nhiên lại thích hắn.
Bởi vì mỗi lần y tới tìm hắn, đều sẽ mang theo một ít vật nhỏ hòng khiến hắn vui vẻ.
Hắn là thẳng, mặc dù không bài xích đồng tính luyến ái. Nhưng, cũng vô pháp tiếp nhận một người nam nhân. Bởi vậy, hắn bắt đầu tránh né Đế Duật.
Bất quá, Tà Ma Chi Địa vốn là địa bàn của Đế Duật, hắn căn bản không tìm được chỗ có thể trốn. Vậy nên mỗi lần hắn đều chạy đến nơi sâu nhất của Tà Ma Chi Địa, chính là địa phương giam giữ trọng phạm của Thần Giới. Đồng thời, cũng là nơi nguy hiểm nhất.
Nói nguy hiểm, chứ kỳ thật bên trong chỉ có một ít cô hồn dã quỷ hung thần ác sát du đãng, còn có một ít Ma nhân và Thần ma thú tà ác.
Chỉ cần không trêu chọc đến chúng nó, chúng nó cũng sẽ không vô duyên vô cớ công kích hắn.
Cho nên, mỗi lần hắn đều sẽ nghênh ngang mà chạy vào nơi sâu nhất của Tà Ma Chi Địa, thử luyện năng lực mới của mình.
Từ sau khi tấn chức Thần Cảnh, ngũ giác, lục phủ ngũ tạng, độ nhanh nhẹn, *** thần lực của hắn đã đạt tới tột đỉnh. Thành công cải tạo cơ thể phàm nhân của hắn.
Cho nên không những có thể quan sát chuyện của cả Lục giới, mà có thể nghe thấy tiếng động của cả Lục giới. Hơn nữa, còn có thể ngửi được mùi vị của cả Lục giới.
Thêm vào đó, lực lượng của hắn cũng thay đổi, chỉ cần hai ngón tay là hắn có thể dễ dàng bóp chết một con ma thú. Tốc độ của hắn, đã nhanh đến mức không người nào có thể bắt được bóng dáng hắn.
Hắn đoán rằng, năng lực của hắn đã trở nên càng ngày càng lợi hại. Từ việc chỉ có thể đơn giản đoán trước động tác của đối phương, hoặc là sẽ ngẫu nhiên nhìn thấy một ít đoạn ngắn trong tương lai. Với hắn bây giờ, bất cứ lúc nào cũng có thể xem việc mà hắn muốn.
Bất quá, lại không thể biết trước chuyện của mình.
Ngoại trừ trở nên cường đại, hắn còn có được một năng lực đặc biệt là hiện hóa đồ vật. Nếu tưởng tượng đầy đủ hình dáng của một đồ vật nào đó, hắn liền có thể tạo nên vật đó từ hư không.
Chỉ cần hắn có thể nghĩ tới, không có thứ gì là không chế ra được.
Về phần đồ vật chế tạo ra có tác dụng lớn hay nhỏ, thì phải dựa vào năng lực của hắn cao hay thấp.
Nếu như hắn có năng lực càng lợi hại, thì đồ vật chế tạo ra sẽ càng lợi hại!
Hiện, hắn cũng chỉ phát hiện có bao nhiêu năng lực đó thôi.
Để quen với năng lực mới, hắn luôn đi trêu chọc một vài Thần ma thú ở sâu trong Tà Ma Chi Địa.
Hành vi của hắn, khiến chúng nó trở nên phát điên.
Có một lần, Thần ma thú không chịu được nữa mà phát cuồng tập thể, rượt hắn chạy vòng vòng. Vô tình chọc cho một người bị áp nhốt trong sơn động, nhịn không được bật cười ra tiếng.
Tiếng cười của người nọ rất khàn đặc, cứ như ngàn vạn năm qua rất ít mở miệng nói chuyện.
Đây là lần đầu tiên sau khi hắn đi vào Tà Ma Chi Địa, nghe được âm thanh phát ra từ trong sơn động.
Hắn không biết là ai bị áp nhốt bên trong Tà Ma Chi Địa!
Mỗi lần đi vào nơi sâu nhất trong Tà Ma Chi Địa, trừ bỏ nhìn thấy một cái sơn động tối đen như mực bị phong ấn ra, hắn căn bản không phát hiện người nào nữa cả.
Mãi đến khi tiếng cười kia truyền ra, hắn mới biết bên trong là nhốt một nam tử áo đen trẻ tuổi, khuôn mặt tuấn mỹ, cả người tản ra khí tức tà ác. Y căn bản không giống trọng phạm của Thần Giới, ngược lại tựa như một quý công tử ở trên cao cao, cao đến mức không thể với tới.
Cho nên cuộc sống về sau của hắn là, chỉ cần hắn đi vào nơi sâu nhất trong Tà Ma Chi Địa, đối phương liền sẽ bước tới cửa, lẳng lặng nhìn hắn trêu chọc Thần ma thú.
Có đôi khi, còn lên tiếng trêu cợt hắn vài câu.
Ngày lại ngày qua, vị nam tử mặc áo đen kia nói cũng càng ngày càng nhiều hơn. Hai người gần như trở thành bằng hữu, không giấu nhau cái gì.
Có một ngày, giữa lúc nói chuyện, hắn mới vô tình biết được nam tử mặc áo đen bị áp nhốt trong sơn động chính là con trai của Ám Thần Vương, Đế Minh.
Vào mấy ngàn năm trước, Lục giới là do Quang Thần Vương và Ám Thần Vương cùng thống trị. Bởi vì Quang Thần Vương sợ hãi một ngày nào đó, quyền lợi của Ám Thần Vương sẽ vượt qua chính mình, liền âm thầm bày mưu, sát hại Ám Thần Vương và Vương hậu của Ám Thần Vương.
Sau khi Ám Thần Vương chết, truyền thừa của ba giới: Yêu, Minh, Ma trực tiếp rơi xuống tay của Đế Minh, tức khắc y trở thành một Tân Ám Thần Vương.
Lúc ấy, tuổi Đế Minh còn rất nhỏ, cũng chỉ là một đứa trẻ mới hơn mười.
Quang Thần Vương muốn giải quyết cả Đế Minh, nhưng lại sợ ba giới tạo phản, đành phải đem người giam lỏng. Cứ như vậy, thời gian đã qua mấy ngàn năm.
Đế Minh còn nói với hắn, Quang Thần Vương có năng lực tiên đoán. Bởi vì lão tiên đoán được Ám Thần Vương đời trước sẽ thống nhất Lục giới, cho nên mới ra tay sát hại ngài ấy.
Thời điểm hắn nghe được Ám Thần Vương có năng lực tiên đoán, liền đột nhiên muốn nhìn một chút tương lai sau này của Đế Minh.
Nào ngờ, hắn lại trông thấy quang cảnh hắn và Đế Minh hoan ái trên giường. Lập tức, trái tim thẳng nam của hắn sợ tới mức hắn phải co giò bỏ chạy.
Trở lại động phủ của mình, hắn liền bắt gặp Đế Duật đang ngồi bên trong, chờ hắn trở về.
Đế Duật vừa thấy hắn, liền mở miệng cầu hôn ngay.
Hắn không chút nghĩ ngợi, trực tiếp cự tuyệt.
Đế Duật vẫn chưa từ bỏ ý định, bèn hỏi hắn muốn như thế nào, mới có thể đáp ứng y.
Lúc đó, tâm tình của hắn rất rối rắm, không muốn dây dưa cùng Đế Duật nhiều, liền thuận miệng nói một câu ‘Nếu ngươi có thể luyện chế ra thần khí xuyên qua thời không, ta sẽ gả cho ngươi’
Đế Duật đồng ý!
Một khoảng thời gian dài sau đó, hắn không có gặp lại Đế Duật, và cũng không đi vào nơi sâu nhất trong Tà Ma Chi Địa nữa.
Bất quá cuối cùng, hắn vẫn không nhịn được, chạy đến đó nhìn trộm Đế Minh. Không ngờ, lại trông thấy Nhị hoàng tử Đế Lân, đang đứng trước động khẩu gọi Đế Minh. Hắn ta còn không hề cố kỵ mà nói thích Đế Minh.
Đáng tiếc, Đế Minh căn bản chẳng để ý đến hắn ta.
Đế Lân không nhận được sự đáp lại của Đế Minh, đành phải ủ rũ rời khỏi.
Chờ Đế Lân đi xa, hắn mới lặng lẽ từ sau gốc đại thụ bước ra, tiến đến gần sơn động.
Người mới vừa tới trước sơn động, Đế Minh liền lập tức chạy ra, cái gì cũng chẳng nói, nhưng trong mắt y lại ngập tràn lo lắng và vui sướng, cả người thoạt nhìn rất cao hứng.
Đế Minh không hỏi hắn vì sao mấy ngày nay chẳng tới, mà hắn cũng không nói cho y, hai người vẫn trò chuyện bình thản như trước kia.
Cứ như vậy qua năm năm, tình cảm của hai người càng ngày càng sâu đậm, cũng rất hưởng thụ cuộc sống thế này.
Thẳng đến một ngày kia, Đế Duật cầm thần khí xuyên qua thời không đi tới trước mặt hắn.
Ngay lúc đó, hắn vẫn chưa biết mình đã thích Đế Minh.
Hắn một lòng nghĩ phải quay về hiện đại, cho nên, liền đồng ý kết hôn với Đế Duật.
Đế Duật nhận được sự đồng ý, liền cao hứng mà đưa thần khí xuyên thời không cho hắn. Bất quá, y lại không chỉ dẫn cách sử dụng, mà bảo chờ đến đêm động phòng, mới đem phương pháp nói ra.
Hắn biết Đế Duật làm như vậy, chính là sợ hắn sẽ chạy trốn, nên cũng không phản đối y.
Ngày thứ hai sau khi hắn đáp ứng Đế Duật, Quang Thần Vương cũng biết chuyện này.
Quang Thần Vương không chỉ không phản đối, mà còn sai người tạo ra Thần tượng. Đợi đến khi Thần tượng hoàn thành, sẽ cử hành đại điển Thành Thân, để cho toàn bộ Thần dân trên Thần giới cùng ăn mừng.
Âm Tế Thiên vừa nghe tin Quang Thần Vương muốn tạo Thần tượng cho mình, không khỏi cao hứng cực kỳ, đây chính là tượng trưng của Vương tộc.
Tuy nhiên, hắn lại có phần rầu rĩ không vui!
Thời điểm hắn nhận được thần khí xuyên qua thời không, cũng chẳng cao hứng như hắn vẫn tưởng, trong lòng chỉ mãi mong nhớ đến nam tử bị nhốt sâu trong Tà Ma Chi Địa kia.
Lúc Đế Duật đi chuẩn bị cho hôn lễ của bọn họ, hắn bèn lén đi gặp Đế Minh.
Nháy mắt khi nhìn thấy Đế Minh, toàn bộ những việc không thoải mải, giống như bị lũ lụt kéo đi, biến mất vô tung vô ảnh.
Cũng chính thời điểm đó, hắn mới biết mình thích Đế Minh.
Lúc hắn gần đi, chính miệng hắn nói với Đế Minh việc mình sắp thành thân, đồng thời, còn nói về sau sẽ không lại đến nơi này nữa.
Đế Minh nghe thế, đầu tiên là ngẩn ra, ngay sau đó, bên trong con ngươi đen như nảy lên một trận hồng quang.
Đột nhiên, cả người y điên cuồng vọt tới chỗ hắn, bất quá, lại bị phong ấn ở cửa động bắn ngược trở về.
Đế Minh cực kỳ không cam lòng, không ngừng gào thét không cho phép hắn gả cho Đế Duật.
Giờ khắc này, hắn biết Đế Minh cũng thích mình.
Nhìn Đế Minh một lần rồi một lần muốn phá hủy phong ấn ở cửa động, nhưng mà, một lần lại một lần bị bắn ngược trở về, trong lòng hắn thật vô cùng khó chịu!
Lúc đó, suy nghĩ duy nhất của hắn, chính là muốn cứu Đế Minh ra.
Động tác phá hư phong ấn của Đế Minh rất nhanh đã dẫn Quang Thần Tướng của Quang Thần Vương lại đây, tu sửa phong ấn thêm lần nữa.
Nếu không có phù ấn của Quang Thần Vương, Đế Minh căn bản ra không được.
Sau khi hắn biết chuyện này, liền bắt đầu âm thầm nghĩ cách trộm phù ấn của Quang Thần Vương. Và, cách hay nhất chính là lợi dụng Nhị hoàng tử Đế Lân.