Mục lục
Phật Môn Ác Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thân là nam nhân của Âm Tế Thiên, sao Đế Minh lại không hiểu nụ cười của thiếu niên là có ý gì!

Đôi mắt lạnh băng thoáng hiện lên ý cười cưng chiều, giống hộ hoa sứ giả mà đứng bên cạnh, mặc cho thiếu niên đùa nghịch.

Ly Trĩ lão tổ có chút khó có thể tin Âm Tế Thiên sẽ giúp gã!

Gã đề phòng hỏi: “Ngươi muốn làm cái gì?”

Âm Tế Thiên buồn cười nhìn gã: “Chẳng phải ngươi muốn ta trợ giúp ngươi phi thăng ư? Sao giờ lại bắt đầu lo lắng ta làm gì ngươi rồi? Nếu sợ ta gian trá, vậy ngươi cần gì phải bắt ta về để ta trợ giúp ngươi một tay?”

Trên mặt Ly Trĩ lão tổ thoáng có chút chần chờ, nhưng vẫn không dám tín nhiệm Âm Tế Thiên: “Vì sao ngươi lại đột nhiên thay đổi chủ ý, muốn giúp bổn tọa phi thăng?”

Âm Tế Thiên không tính toán dong dài với gã, trực tiếp hỏi: “Một câu thôi, ngươi muốn phi thăng hay không?”

Ly Trĩ lão tổ chẳng chút nghĩ ngợi đáp: “Muốn!”

“Nếu đã thế, ngươi còn chần chờ gì nữa? Nếu bọn ta muốn giết ngươi, ngươi căn bản sẽ không có cơ hội phản kháng!”

Ly Trĩ lão tổ liếc mắt nhìn Đế Minh đang đứng bên người Âm Tế Thiên, đối với nam nhân đột nhiên cường đại này, quả thật gã không có năng lực phản kháng.

Chính là, sao thiếu gia Bắc gia lại bất ngờ mạnh lên như thế?

Ly Trĩ lão tổ không suy nghĩ chuyện của Đế Minh nữa, cũng không tự hỏi quá lâu: “Ngươi định trợ giúp ta phi thăng bằng cách nào?”

“Ngươi không cần biết! Ngươi hãy nên quan tâm xem sau khi mình phi thăng, làm sao để có thể an toàn vượt qua Cửu thiên tiên động kiếp!”

Ly Trĩ lão tổ đầy mặt đắc ý: “Bổn tọa đã sớm chuẩn bị tốt cho việc này rồi!”.

Âm Tế Thiên hừ cười: “Nhìn bộ dáng của ngươi, tựa hồ rất là nắm chắc. Bất quá, khách *** không phải là nơi thích hợp để Độ Kiếp, ngươi vẫn nên đổi chỗ khác đi!”

“Chúng ta ra ngoài thành!”

Ly Trĩ lão tổ dẫn bọn họ, ngự khí bay ra ngoài thành.

Thời điểm bọn họ rời khỏi khách ***, một tên đệ tử quỷ tu vô tình trông thấy, bèn chạy vội đến phòng của Yêu Quái lão tổ và Quỷ Quái lão tổ báo tin: “Hai vị lão tổ, đệ tử mới vừa nhìn thấy Tịch Thiên tiểu sư phụ cùng Minh thiếu gia Bắc gia bị Ly Trĩ lão tổ bắt đi!”

Hai vị lão tổ vẫn ngồi im, chẳng nói gì mà chỉ nhìn nhau. Trầm mặt một lát, hai người có chút không yên mà giật giật thân mình.

Quỷ Quái lão tổ ho nhẹ một tiếng: “Cái kia…”

Tuy ông cảm thấy Bắc Minh của hiện tại đã không phải là Phách Nhi của bọn họ nữa. Thế nhưng, tình thương yêu dành cho đồ đệ nhiều năm như vậy, không có khả năng chỉ trong ngắn ngủi một hai ngày, nói không có liền không có!

Giờ bọn Bắc Minh bị mang đi, trong lòng hai vị lão tổ vẫn có phần lo lắng không yên!

Yêu Quái lão tổ hiểu được ý tứ của ông: “Đi! Chúng ta theo nhìn xem!”

Hai vị lão tổ dẫn đám đệ tử danh gia vọng tộc, bay theo phương hướng Ly Trĩ lão tổ đã rời đi.

U Vực lão tổ đang cùng với Tà Hàng lão tổ bước vào khách ***, trông thấy bọn họ vội vàng như thế, bèn gọi giật lại: “Hai vị lão tổ, các ngươi định đi đâu đó?”

Yêu Quái lão tổ và Quỷ Quái lão tổ chỉ lo nhớ đến chuyện của đồ nhi nhà mình, chỗ nào chú ý tới tiếng kêu của Tà Hàng lão tổ, cấp cấp bách bách bay ra ngoài thành.

U Vực lão tổ và Tà Hàng lão tổ liếc nhìn nhau: “Bản tôn cảm thấy, nhất định đã xảy ra chuyện gì đó rồi!”

Tà Hàng gật gật đầu: “Chúng ta theo sau xem xem!”

U Vực lão tổ đồng ý, ra lệnh cho một đệ tử ở lại an bài chỗ nghỉ trọ, xong mang các đệ tử khác đuổi theo.



Ly Trĩ lão tổ dẫn hai người Âm Tế Thiên đi vào một khu rừng hẻo lánh ở ngoài thành, rồi sai đám đệ tử xúc bớt tuyết đi cho trống chỗ, kế đó bố trí đủ loại trận pháp hòng làm giảm độ hung mãnh của Lôi kiếp.

Đợi đến khi xong xuôi mọi chuyện, Ly Trĩ lão tổ liền nói với Âm Tế Thiên: “Bổn tọa đều đã chuẩn bị tốt! Kế tiếp ngươi định làm như thế nào để bổn tọa có thể phi thăng chỉ trong một thời gian ngắn!”

Âm Tế Thiên cười cười, giơ tay đặt lên trên ót hắn.

Ly Trĩ lão tổ vừa thấy Âm Tế Thiên đem tay đặt trên cửa tính mạng của mình, mắt nghiêm lại, trầm giọng quát: “Ngươi muốn làm gì!?’

“Chớ khẩn trương! Ta là đang chúc phúc cho ngươi, sẽ khiến tu vi của ngươi nháy mắt đề cao lên đến cảnh giới phi thăng!”

Sắc mặt Ly Trĩ lão tổ khẽ buông lỏng một chút, nhưng mắt vẫn gắt gao nhìn chằm chằm Âm Tế Thiên, chỉ cần hắn có động tác gì, gã nhất định sẽ xé nát người này ngay.

Đồng thời khi Âm Tế Thiên chúc phúc cho Ly Trĩ lão tổ, trên người Ly Trĩ lão tổ thoáng hiện lên vầng sáng màu vàng kim, nhóm Yêu tu nhao nhao mở to hai mắt nhìn.

“Vừa rồi các ngươi có nhìn thấy trên người Ly Trĩ lão tổ xuất hiện vầng sáng không?”

“Thấy! Nhưng nó là cái gì?”

“Không biết!”

Ngay tại thời điểm nhóm Yêu tu bàn luận sôi nổi, Ly Trĩ lão tổ bên này rõ ràng cảm giác được, tầng tầng cảnh giới của mình đang từng chút từng chút đề cao lên.

Không quá một khắc, tu vi của hắn đã đạt tới kỳ đỉnh cao của cảnh giới Đại Thừa, kế đó cảnh giới nới rộng ra, có dấu hiệu muốn đột phá.

Ly Trĩ lão tổ sửng sốt, đồng thời cũng đối với năng lực quỷ dị của Âm Tế Thiên cảm thấy vô cùng kinh ngạc, không nghĩ tới đối phương thật có năng lực trong khoảng thời gian ngắn khiến gã phi thăng được.

“Bổn… bổn tọa hình muốn đột phá đến phi thăng!”

Nhóm Yêu tu ngốc rớt, rối rít chúc mừng!

Ly Trĩ lão tổ vội vàng ngồi xuống đất đả tọa, ăn hơn mười viên đan dược đề cao khả năng đột phá cảnh giới, kế đó bắt đầu chậm rãi lặng lẽ đợi đột phá.

Ngàn Đạo lệnh chúng đệ tử canh chừng cho lão tổ, sợ có người tập kích bất ngờ.

Âm Tế Thiên đi đến cạnh Đế Minh: “Minh. Ngươi nói xem gã có thể đột phá thành công không?”

Đế Minh nhàn nhạt liếc mắt nhìn Ly Trĩ lão tổ đã chuẩn bị đầy đủ hết: “Có thể!”

Âm Tế Thiên thâm ý mỉm cười: “Vậy là tốt rồi!”

Đế Minh lấy ra chiếc ô mà Âm Tế Thiên mua lúc trước, che hai người bọn họ lại, rồi ôm siết hắn, cúi đầu hôn lên đôi môi lành lạnh của thiếu niên.

Âm Tế Thiên mỉm cười, hôn trả lại nam nhân phát tình mọi lúc mọi nơi này.

“Khụ!” Đột nhiên có một thanh âm bất ngờ chen vào, đánh gãy thân mật của hai người!

Nghe tiếng, Âm Tế Thiên lập tức đẩy Đế Minh ra.

Đế Minh còn chưa kịp nếm đến, đã bị đẩy ra, khuôn mặt tức khắc đen đến không thể đen hơn, không vui mà mím mím đôi môi lạnh băng!

Âm Tế Thiên quay đầu, liền trông thấy Yêu Quái lão tổ và Quỷ Quái lão tổ dẫn theo một đám đệ tử đi tới.

“Hai vị lão tổ, sao lại có mặt chỗ này?”

Quỷ Quái lão tổ không muốn thừa nhận mình lo lắng cho bọn họ, có chút mất tự nhiên: “Chúng ta đi ngang qua!”

Âm Tế Thiên bĩu môi, tất nhiên là không tin lời ông nói.

Nơi đây là một khu rừng hẻo lánh phía ngoài thành, sao ông có thể trùng hợp đi ngang qua đây chứ.

Quỷ Quái lão tổ nhìn về phía Ly Trĩ lão tổ, mắt đột nhiên nhíu lại, có chút khó có thể tin hỏi: “Ly Trĩ lão tổ đang đột phá cảnh giới?”

Yêu Quái lão tổ ngẩn người: “Sao có thể!?”

Tu vi của Ly Trĩ lão tổ so với phu quân nhà bà còn thấp hơn, sao có thể nhanh như vậy đã muốn đột phá?

Âm Tế Thiên hỏi lại: “Sao không thể?”

Hắn liếc sang Đế Minh bên cạnh, thâm ý nói: “Nếu các ngươi muốn, cũng có thể đột phá phi thăng!”

Hắn có được truyền thừa, nên mới có thể chúc phúc đề cao tu vi cho Yêu tu và Yêu thú, khiến bọn họ mau chóng thăng cấp.

Đế Minh thân là Ám Thần Vương, đồng dạng có cũng được năng lực như vậy. Hơn nữa, y còn có thể đề cao năng lực của mọi người trong quy mô lớn. Đó cũng là lý do vì sao vạn năm trước, sau cuộc đại chiến, mất đi Ám Thần Vương, ba giới Yêu, Minh, Ma lại chịu bại trận.

Quang Thần Vương cũng thế. Bất quá, lại không thể thường xuyên dùng tới, phá hư sự cân bằng của Thiên Đạo.

“Ý của bổn tọa là, vài ngày trước, Ly Trĩ lão tổ mới thăng lên tầng thứ ba của cảnh giới Đại Thừa. Sao chỉ trong một thời gian ngắn đã sắp phi thăng rồi?”

Âm Tế Thiên không giải thích.

Quỷ Quái lão tổ nói: “Ly Trĩ lão tổ đột phá cực kỳ thông thuận, hẳn sau hai canh giờ, là có thể đột phá cảnh giới Đại Thần, nghênh đón Cửu thiên tiên động kiếp.”

Đáy mắt Âm Tế Thiên hiện lên ý cười xấu xa: “Nếu Quỷ Quái lão tổ không muốn gã đột phá cảnh giới, thì có thể thừa dịp Ly Trĩ lão tổ không thể trở tay này, cho gã một kích thật mạnh. Tin chắc nhất định tu vi của Ly Trĩ lão tổ sẽ rớt xuống Độ Kiếp kỳ ngay.”

Quỷ Quái lão tổ khinh thường hừ lạnh: “Bổn tọa là người vô sỉ như vậy sao? Nếu bổn tọa làm thế, còn có thể sống yên ổn ở Đông Bộ ư?”

Âm Tế Thiên bĩu môi: “Lão tổ đã lên đến cảnh giới Đại Thừa, đặt ở Đông Bộ, thì có mấy ai dám đụng tới ngài?”

Yêu Quái lão tổ chậc chậc hai tiếng: “Bổn tọa phát hiện Tịch Thiên so với tà tu bọn ta còn hư hỏng hơn! Không hổ là bảo bối ngoan của con lừa ngốc Hư Không, không có chút từ bi mà hòa thượng nên có nào!”

“Quá khen!”

Quỷ Quái lão tổ đột nhiên nhíu mày, trừng mắt nhìn về phía bên phải cánh rừng, trầm giọng quát: “Ai lén lút trốn ở đó, cút ra đây cho bổn tọa!”

Mọi người trông theo hướng ấy, liền bắt gặp U Vực lão tổ và Tà Hàng lão tổ cùng một đám đệ tử đi ra từ phía sau một gốc đại thụ.

U Vực lão tổ cười nói: “Yêu Quái lão tổ, Quỷ Quái lão tổ,thật tình cờ!”

Quỷ Quái lão tổ hừ lạnh: “Chỗ nào tình cờ? U Vực lão tổ, ngươi cứ thành thật nói rằng ngươi theo chân ta tới cho rồi đi!”

Tà Hàng lão tổ cười nói: “Nếu đã bị Quỷ Quái lão tổ phát hiện, bọn ta đây cũng không cần trốn trốn tránh tránh nữa. Chẳng qua, bổn tọa có một chuyện không rõ.”

Hắn liếc sang Ly Trĩ lão tổ, híp híp mắt nói: “Sao Ly Trĩ lão tổ lại thăng cấp nhanh như vậy?”

Quỷ Quái lão tổ tức giận đáp: “Ngươi hỏi bổn tọa, bổn tọa hỏi ai đây!”

U Vực lão tổ hừ lạnh: “Đừng nói gã ăn trúng linh đan diệu dược gì đó, cho nên khiến tu vi của mình chỉ nháy mắt đã leo lên kỳ đỉnh cao của cảnh giới Đại Thừa nha?”

Tà Hàng cười cười: “Không nghĩ tới trong năm người chúng ta, Ly Trĩ lão tổ có tu vi thấp nhất, lại là người đột phá phi thăng trước tiên!”

Âm Tế Thiên hừ nhạt một tiếng, cái gì cũng chưa nói, cứ như vậy nghe bọn họ đông xả một câu, tây xả một câu.

Không biết đã qua bao lâu, sắc trời đột nhiên sầm xuống!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK