Nguyễn Manh Manh không hiểu tại sao Lệ Quân Ngự và Lệ Quân Đình lại so chiêu, ngọn lửa chiến tranh sao tự nhiên lại bùng cháy.Việc này có được coi là trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết?Cô nhíu mày, ngẩng đầu lên.Đúng lúc nhìn thấy Lệ Quân Đình cong môi, nhìn cô chớp mắt cười: "Mật đào nhỏ nghĩ xong chưa? Thừa dịp phòng anh có mối, chúng ta thử ở chung xem.
Nếu thử ở chung mà cảm thấy được chúng ta liền ở chung luôn.
Nói không chừng qua mấy tháng nữa chúng ta lại có giấy chứng nhận kết hôn."Muốn đòi mạng mà...Lệ Quân Đình không chỉ nhấn mạnh ba chữ có mối, mà còn nói ra bốn chữ chứng nhận kết hôn vô cùng rành mạch.Nguyễn Manh Manh nghe anh nói được ở chung với anh, chứng nhận kết hôn...!Đuôi mắt ngấn lệ.Cô nghe hiểu ý của Lệ Quân Đình, anh muốn nhắc cô, qua mấy tháng nữa cái bụng cô sẽ to lên.Cô cần một ngôi nhà, tìm ba cho đứa bé, mà tất cả những điều đó cô đã cùng Lệ Quân Đình bàn bạc.
Bọn họ đã thỏa thuận với nhau sẽ kết hôn.Nguyễn Manh Manh cắn môi dưới, được rồi, chết thì chết...!Ai bảo bây giờ cô và Lệ Quân Đình như châu chấu trên một sợi dây.Bất đắc dĩ, Nguyễn Manh Manh chỉ có thể để Lệ Quân Ngự trừng mắt, đem mặt cô bắn thủng, nhắm mắt nói: "Em...!Em sẽ đi cùng Quân Đình ra ngoài ở khách sạn...""Không được!"Lời vừa nói ra khỏi miệng, liền bị Lệ Quân Ngự lạnh lùng cắt ngang."Tại sao lại không được vậy anh...!Em và mật đào nhỏ hẹn hò, ngay cả ba cũng đã đồng ý.
Bây giờ bọn em đang là người yêu chẳng mấy chốc sẽ là hôn thê, tương lai có thể sẽ kết hôn.
Chuyện ở chung cũng là điều dễ hiểu."Lệ Quân Đình nhướng mày, từ trên người Lệ Quân Ngự toát lên sự nguy hiểm chết chóc, khiêu khích hỏi.Anh không tin chuyện đến nước này mà anh trai tủ lạnh vẫn giữ cái sĩ diện ấy mà có thể mạnh miệng.Thích mật đào nhỏ thì cứ thừa nhận...Con gái chỉ cần nghe lời ngon tiếng ngọt thì đều không ngăn cản được.
Không có cô gái nào có thể từ chối sự theo đuổi lãng mạn của người đàn ông.Như anh trai anh vậy, thích lại không thừa nhận, lại đi hung dữ với người ta làm sao có thể khiến cô rung động được.Đáng tiếc, Lệ Quân Đình đã đánh giá quá cao tình cảm của khối băng nhà anh.Anh đã nói đến mức này, Lệ Quân Ngự chỉ làm mặt lạnh, nhíu mày lãnh đạm nói: "Ba không có ở đây, anh là người được toàn quyền quyết định.
Mặc kệ trước kia thế nào, bây giờ anh không cho hai đứa hẹn hò.
Nguyễn Manh Manh còn chưa tới một năm là sẽ thi đại học, cô cần phải chăm chỉ ôn tập, không thể phân tâm...!Yêu sớm, ở chung đều sẽ ảnh hưởng đến học tập, tất cả đều dừng lại."Anh..." Lệ Quân Đình hít vào một hơi, không ngờ anh cả nhà mình có thể độc ác như vậy.Lý do này cũng thật hay!Con gái ở nước S được kết hôn khi đủ 18 tuổi.
Vậy mà anh trai anh lại lấy lý do học tập để ra lệnh cưỡng chế một cô gái 19 tuổi không được yêu sớm!Sớm cái rắm a!Anh thích người ta sao lại không nói.
Lệ Quân Đình còn muốn cãi tiếp, nhưng Lệ Quân Ngự lại xoay người đi.Anh chếch mắt, liếc nhìn về phía Nguyễn Manh Manh."Cô...!Ở lại, không đi đâu cả." Anh nói với Nguyễn Manh Manh.Lại quay lại, nhìn Lệ Quân Đình, lời ít ý nhiều nói: "Chú...!Cút""Em...!cút?" Lệ nhị thiếu dùng tay tự chỉ vào mình, không dám tin.Đáng tiếc, Lệ Quân Ngự không cho em trai mình một cơ hội giải thích, tiến lên nắm lấy bàn tay nhỏ của Nguyễn Manh Manh dắt cô vào trong biệt thự.Lăng Đông đứng ở một bên đã được dặn dò từ trước, lập tức chặn Lệ Quân Đình ngoài cửa.Lúc này, không chờ nhị thiếu tự tìm đường chết, chú Triệu và Lăng Đông ở phía sau, cầm hành lý kéo nhị thiếu ra ngoài."Nhị thiếu, đừng làm loạn, đi nhanh đi...!Vì cậu và tiểu thư Manh Manh, vì cuộc sông yên bình của chúng ta...!Cậu vẫn là nên đến khách sạn ở đi, đừng chọc đại thiếu gia tức giận!"Lời nói của chú Triệu ý vị thâm sâu, nhưng tay lại không dừng lại, bất đắc dĩ đưa Lệ Quân Đình nhét lên xe, hành lý nhét sau xe, vừa đóng cửa liền để tài xế và Lăng Đông đưa nhị thiếu đi..
Danh Sách Chương: