• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phương Bách Giao kinh ngạc nhìn hắn, hắn dịu dàng nhìn cô khẽ vuốt ve lọn tóc mượt mà nói "đây lần đầu tiên tôi xin lỗi phụ nữ..." giọng nói hắn nhẹ nhàng như mây trôi vậy.



Một kẻ tàn độc như hắn không ngờ lại có thể xin lỗi cô lại còn đối xử dịu dàng nữa chứ, đúng thật nói ra cũng chẳng ai dám tin.



Trong lòng cô lúc này nhẹ nhàng hơn một chút, ít nhất cũng không còn thấy buồn bã so với khi nãy. Khi ở cạnh hắn quả thật có đôi khi cô cũng không hiểu bản thân mình nghĩ gì, khi cô gặp nguy hiểm chỉ cần thấy hắn thì cô không còn thấy sợ hãi nữa ngược lại còn an tâm tin tưởng hắn. Góp cuộc đây là thứ cảm giác gì cả cô cũng chẳng biết cô muốn tự do muốn được rời khỏi hắn nhưng khi nghĩ đến việc cô sẽ không cần gặp lại hắn thì trong lòng lại nãy lên sự khó chịu.



Thấy cô im lặng không nói gì, hắn nhẹ nhàng bế bổng cô vào trong.



Để trước mặt cô một bộ váy và đôi giàu đẹp mắt "em thay đồ đi, chúng ta đến buổi đấu giá" hắn hôn nhẹ lên trán cô cưng chiều nói.



Phương Bách Giao cầm bộ váy lên nhẹ gật đầu rồi đi nhanh vào phòng thay đồ.



Khoảng mười phút sau, Phương Bách Giao cũng bước ra với bộ váy đen huyền ảo khiến hắn ngẩn người nhìn cô. Nước da trắng ngần của cô cùng với vóc dáng mê người trên bộ váy đen dài đến gối được thiết kế tỉ mỉ cổ áo hở vai tôn lên vẻ đẹp tao nhã nhưng không kém phần quyến rủ sang trọng.



Nhìn thấy Âu Duật Phong nhìn mình chằm chằm mà im lặng cô có phần lo ngại "tôi..mặc không đẹp sao".



Hắn nhếch môi cười đi đến ôm lấy cô vào lòng, hôn lên mái tóc thơm mượt dễ chịu nói "em có biết là em mê người đến mức nào không hả...thật không muốn để em đi ra ngoài một chút nào" mặc dù không biết ý tứ trong lời nói của hắn là gì nhưng mặt cô đột nhiên đỏ bừng lên hai bên má đỏ hồng như quả táo nhỏ khiến cho người ta thật muốn cắn một cái.



Buổi tiệc đấu giá tại Kim gia.



Nơi đây rộng lớn và sang trọng vô cùng, những người được mời đến dự tiệc đều là những doanh nhân quan chức cấp cao có máu mặt nhất ở Đế Đô này.



Kim Tông Nhân và Kim Trạc Quân là người chủ trì tại bữa tiệc này. Cả hai người đều đang tươi cười vui vẻ chào hỏi các vị khách mời ở đây, Kim Mỹ Hà cũng được đến đây với tư cách là cháu gái của Kim gia, mẹ của cô ta chính là em của Kim Trạc Quân con gái của Kim Tông Nhân nhưng lí do cô ta được lấy họ Kim là vì ba cô ta là người không rõ lai lịch.



Năm xưa Kim Uyên bị người ta chuốc rượu hãm hại nên vô tình sinh ra Kim Mỹ Hà, sự thật này rất ít ai có thể biết được. Suốt thời gian mang thai Kim Uyên đã chuyển sang nước ngoài dưỡng thai và sinh ra cô ta vì vậy khi trở về Kim Tông Nhân có vẻ không thích và không thừa nhận đứa cháu gái này nên đến giờ cô ta chỉ mang danh là con nuôi của Kim Uyên.



Trái ngược với tính cách của Kim Uyên hiền lành nhã nhặn thì Kim Mỹ Hà lại ngang ngược nóng nảy. Cô ta luôn bị người của Kim gia bàn tán xì xầm, có người đã đề nghị Kim Uyên nên đi làm kiểm tra ADN vì cả mặt lẫn tính cách đều khác xa như vậy sao có thể...nhưng bà đã từ chối, nếu bà làm như vậy chẳng khác nào tự công nhận đều đó là đúng sao bà là mẹ của cô ta chẳng lẽ không tin con gái mình sao.



Buổi tiệc được diễn ra khá suông sẻ, khách mời đều đi đủ cả chỉ còn thiếu một người...



Không khí càng lúc càng nhộn nhịp thì đột nhiên im lặng tất cả ánh nhìn đều chú ý vào một góc phía cổng Kim gia.



Âu Duật Phong mặc bộ âu phục màu bạc thoát ra vẻ uy quyền cao ngạo biết bao nhiêu, tất cả các cô gái ở đó cả Kim Mỹ Hà cũng phải nhìn ngớ người vì độ đẹp trai không một góc chết nào của hắn. Nhưng bên cạnh hắn, một cô gái mang vẻ đẹp yểu mị có thể giết chết bất kì một người đàn ông nào, sự chú ý càng lúc càng nhiều đỗ về phía hai người đặc biệt là Phương Bách Giao trông cô xinh đẹp đến điên đảo tâm hồn. Sự xuất hiện của hắn luôn là tâm điểm của mọi người là trung tâm của nơi đó, giờ lại thêm cô đi theo nhìn như một cặp trời sinh trai tài gái sắc thật sự.



Kim Trạc Quân đi đến mỉm cười chào Âu Duật Phong rồi nhìn sang cô gái bên cạnh nói với hắn "đây hẳn là bạn gái của Âu tiên sinh nhỉ?" Âu Duật Phong không hề phủ nhận nhanh gọn trả lời "phải, bạn gái tôi" đám người xung quanh bắt đầu nhìn Phương Bách Giao xì xầm to nhỏ. Trước giờ chưa bao giờ nghe Âu Duật Phong có bạn gái, lại còn chính miệng hắn thừa nhận nữa vậy thì không muốn tin cũng không được rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK