• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tập đoàn Âu Hoàng - Âu Thị.



Trước cửa phòng tổng tài ồn ào nhức tai, ba người phụ nữ thay nhau ngồi chờ Âu Duật Phong không ngừng miệng mỉa mai nhau.



Những nhân viên muốn cản nhưng cũng không thể vì họ đều nói bọn họ là người phụ nữ của Âu Duật Phong không ai được phép đuổi họ ra ngoài, đành phải đứng chờ sếp họ đến giải quyết thôi.



Kim Mỹ Hà ngồi im lặng hơn so với Ngô Ái Ngọc và cô minh tinh Hứa Uyển Ty kia, bọn họ ai cũng không nhường ai liên tục xỉa xói nhau không biết mệt.



Ngô Ái Ngọc tự tin nhìn Hứa Uyển Ty và Kim Mỹ Hà nói "tôi mới chính là vợ sắp cưới của anh ấy..các cô dù có thể ngủ với Duật Phong nhưng cũng đừng có mơ sẽ bước vào nhà họ Âu nữa bước". Hứa Uyển Ty không hề tức giận ngược lại còn cười ngạo cô ta "haha..Ngô tiểu thư cô bị ảo tưởng giai đoạn cuối rồi à, thậm chí một cái nhìn Duật Phong còn không muốn với cô thì cô nghĩ anh ấy đồng ý cưới cô thật sao.." "cô..".



Âu Duật Phong vừa đến thì bị Hứa Uyển Ty bám dính lấy tay "Duật Phong..người ta rất là nhớ anh" hắn đưa mắt nhìn sang thì thấy Kim Mỹ Hà còn có Ngô Ái Ngọc thì bắt đầu trầm đen mặt xuống. Mấy người đàn bà này nghĩ ở đây là khách sạn công cộng hay sao mà dám kéo nhau đến đây, lại còn gây ồn ào đến mức Giản Huân phải gọi điện cho hắn về gấp như vậy.



Hắn hất mạnh tay khiến Hứa Uyển Ty suýt nữa thì ngã xuống đất. Ngô Ái Ngọc thầm cười không ngớt mỉa mai nhìn Hứa Uyển Ty.



"Làm loạn sao?" Giọng hắn vô cùng bình tĩnh nhưng lại chứa đựng sự lạnh lùng đến thấu xương khiến mọi người đều sựng lại, xúc cả mồ hôi lạnh.



Ngô Ái Ngọc dịu dàng đi đến ngồi cạnh hắn "Phong em đến thăm anh...bác Âu có dặn em phải.." chưa hết câu thì cô ta bị ánh mắt sắt lạnh của Âu Duật Phong làm cứng họng không dám nói thêm tiếng nào nữa.



Hứa Uyển Ty buồn bã ngồi xuống nũng nịu "em xin lỗi..Phong vì em nhớ anh quá nên mới mạo muội đến đây mà không báo cho anh.." hắn không quan tâm đến mấy lời giả tạo này cho lắm. Kim Mỹ Hà lợi dụng hắn tâm trạng đỡ hơn lúc đầu nhanh chóng đứng lên "Âu thiếu..chuyện tối hôm qua tôi thật sự xin lỗi do tôi hơi say nên mới hành động lỗ mãng như vậy.." lúc này hắn mới để ý đến cô ta, người phụ nữ im lặng nhất từ nãy đến giờ...trông thật giả tạo.



Âu Duật Phong ngay từ đầu vốn không có thiện cảm với Kim Mỹ Hà huống chi cô ta còn tát nước sỉ nhục người phụ nữ của anh như vậy, một câu xin lỗi là xong sao...đừng có hòng.



Không khí vô cùng căng thẳng, Giản Huân từ xa đi đến sắc mặt vô cùng nghiêm túc và còn đi vào cùng với Phương Bách Giao.



Tất cả mọi người đều há hóc mồm kinh ngạc, sếp của bọn họ tiếng tâm lừng lẫy thế nào giờ mới được chứng kiến tận mắt thế này, phụ nữ ai nấy đều xinh đẹp dáng người quyến rủ nhưng chỉ riêng cô gái này, Phương Bách Giao khiến ai nấy đều đứng hình nhìn không chớp mắt vì nét đẹp mê người...đây là cực phẩm mỹ nhân sao, đẹp đến mức động lòng người ta.



Âu Duật Phong cũng không khỏi bất ngờ khi Phương Bách Giao cũng xuất hiện ở đây, nhưng hắn lại cảm thấy vui thế nào ấy nhỉ. Khi nhìn thấy cô đích thân đến công ty tìm hắn, tim hắn như muốn nhảy loạn lên hết không thể kiểm soát mà bước lại quan tâm nói "ở bên phim trường có chuyện gì sao" giọng điệu hắn nói với Phương Bách Giao vô cùng nâng niu khác hoàn toàn với sự lạnh lùng giết người khi nãy.



Phương Bách Giao ngớ người không biết chuyện gì đang xảy ra ở đây, có vẻ cô đến không đúng lúc rồi lại còn thấy Hứa Uyển Ty cũng ở đây thêm cả hai cô gái xinh đẹp kia nữa...hắn đúng thật là một dân chơi háo sắc thật ấy chứ.



"Tôi..xin lỗi vì đã quấy rầy anh, nhưng mà do tôi mới nhận được một cuộc gọi nên mới đến đây" cô cẩn thận móc từ trong túi xách ra một loại thuốc tây trông nó khá cũ kĩ đưa cho Âu Duật Phong "Mạt Nhi gọi cho tôi bảo cứ đưa cho anh...vì tôi không tiện đến Âu gia để tiếp xúc với cô ấy".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK