Nhưng Sở Phong phát hiện tai cậu bé đỏ như máu.
Tuy nhiên Sở Phong lại không có suy nghĩ gì, Diệp Quân Chi chín tuổi, cô bảy tuổi... Cô cũng không phải Sở Học Văn và Sở Học Võ, không đến mức liếc mắt nhìn sau lưng đứa trẻ chín tuổi cũng có thể nghĩ đến gì đó.
Cũng không có gì để xem.
Tuy rằng mặt Diệp Quân Chi quả thật rất đẹp.
Rất nhanh Sở Phong đã đắp xong tam thất, cô hỏi một câu: "Những cái gai trên lưng này, cậu có muốn rút tôi nhổ ra giúp cậu không?"
"Nhổ đi, cảm ơn." Diệp Quân Chỉ nói.
"Nhất định sẽ khá đau, cho nên cậu có thể nói cho tôi một chút chuyện còn lại để dời đi sự chú ý của cậu." Sở Phong gọn gàng rút ra một cái gai nhọn, dùng lá ngải cứu trong giỏ bôi lên lưng giúp cậu bé giảm đau và ngứa.
Diệp Quân Chi đau đến như vậy cũng cắn chặt răng.
Sở Phong thẳng thắn hỏi: "Cậu đã làm gì Phúc Đoàn?"
Lời này vừa nói ra, cả người Diệp Quân Chi căng thẳng. Cậu bé cau mày không biết bắt đầu từ đâu.
Sở Phong cảm giác cậu bé rất đa nghi, đa nghi đến mức có chút vượt qua lẽ thường.
Cô rút ra một cái gai khác rồi nói: "Vài ngày trước cậu đã tìm hỏi tôi nhiều lần, có phải là dự định hỏi vê Phúc Đoàn không? Cuối cùng, sao cậu lại không hỏi?"
Lần này, Diệp Quân Chi không còn im lặng nữa. Sở Phong đều đã nói rõ ràng như vậy, hơn nữa hiện tại cô còn cứu cậu bé. Trong chuyện này bây giờ mà Diệp Quân Chi vẫn không tin tưởng cô vậy thì thật sự không biết tốt xấu.
Cậu bé nhẹ giọng trả lời: "Đúng, tôi phát hiện Phúc Đoàn có năng lực đặc biệt. Trước đó hại ông Lục và tôi, sau đó lại cố ý đến cứu chúng tôi. Tôi nghĩ đến mâu thuẫn lúc trước giữa cậu với Phúc Đoàn và Cố Đình Sâm nên vốn định đến hỏi cậu, nhưng mà..."
"Nhưng mà?" Sở Phong nhíu mày.
"Nhưng cậu là người nhà họ Sở, ở đây là đội sản xuất số 9." Diệp Quân Chi cụp mắt, lưng cậu bé đã đau nghiêm trọng đến mức không phân biệt được là đau ở đâu.
Đây chính là cái giá mà cậu bé phải trả cho sự khinh địch và phán đoán sai, Diệp Quân Chi có thể thừa nhận.
Diệp Quân Chi nói: "Tôi biết nhà các cậu và nhà Sở Chí Nghiệp có mâu thuẫn rất lớn. Nhưng mà ngày Sở Chí Nghiệp bị thương, các cậu đã tặng anh ta đường trắng quý giá. Đội phó Sở Hảo Dân của các cậu rõ ràng rất căm hận Sở Chí Nghiệp nhưng lại bởi vì quan hệ thân thích mà đã tới tìm ông Lục của tôi."
Sở Hảo Dân rõ ràng ghét Sở Chí Nghiệp như vậy, biết rõ Sở Chí Nghiệp tiếp tục đảm nhiệm công việc ở hợp tác xã mua bán sẽ gây họa dẫn tới bi kịch nên muốn ngăn cản chuyện này xảy ra.
Đây là mối quan hệ huyết thống, họ hàng, dòng tộc xuyên suốt các vùng quê.
Diệp Quân Chỉ rất thông minh, cậu bé đi tới đội sản xuất số 9 đã phát hiện ra tầm quan trọng của huyết thống và họ hàng ở nông thôn từ những cuộc cãi vã thỉnh thoảng giữa các đội viên.
Nếu ít người thân ngay cả đất của mình cũng có thể bị người chiếm lấy một góc nhỏ, ngay cả phần mộ cũng có thể bị dời đi. Dưới loại tình huống này, cho dù bên trong người nhà họ Sở náo loạn như thế nào, nhưng khi đối mặt với kẻ địch bên ngoài thì nhất định sẽ đoàn kết để bảo vệ người nhà mình.
Giống như lúc uống nước thuốc rễ bản lam, chú ba Sở thấy Phúc Đoàn mất mặt, lo lắng cả nhà họ Sở cũng sẽ bị mất mặt theo nên lập tức kêu Lý Tú Câm đưa Phúc Đoàn đi.
Mà Diệp Quân Chi và Diệp Công đối với đội sản xuất số 9 mà nói chính là người ngoài.
Diệp Quân Chi liền không tìm Sở Phong hỏi nữa. Cho dù Sở Phong và Phúc Đoàn có mâu thuẫn thì cũng là người nhà họ Sở. Hơn nữa cô mới chỉ bảy tuổi, một khi cô lơ đãng nói câu hỏi của mình cho người lớn nhà họ Sở, vậy thì sẽ không tốt.