Mục lục
Toàn Chức Pháp Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Thiên Hạ Địa Thượng

“Đám huyết tề dược phẩm có vấn đề đó có liên quan tới trận bệnh dịch lần này sao?” Mạc Phàm tiếp tục hỏi.

“Có quan hệ hay không, tra một chút liền biết rồi. Ta sẽ trộm ra một cái giấy chứng nhận, ngươi sẽ giả trang thành người đó để tiến vào bên trong kho máu. Bạch trấn sau khi phát dịch đã có lệnh phong tỏa, thương phẩm, hàng hóa đều không được phép vận tải, vì vậy đám huyết tề có vấn đề kia khẳng định là còn nằm trong Bạch trấn.” Linh Linh nói.

“Thanh Thiên Săn Sở chúng ta hôm nay liền muốn giơ cao ngọn cờ chính nghĩa rồi!” Mạc Phàm tràn đầy phấn khởi nói.

Kho huyết tề của Bạch trấn nằm trong đại viện quân nhu, Mạc Phàm trong tay có giấy chứng nhận, chỉ cần nghênh ngang đi vào là được.

Mạc Phàm nhớ tới lần trước khi đến Bạch trấn, người canh gác ở mảnh quân nhu đại viện này cũng không ít, sau khi quân đoàn Bạch Ma Ưng tiến đến, rất nhiều thủ vệ đã bị điều đến biên cảnh của vùng an giới, khiến cho nơi này rõ ràng có chút trống vắng.

Toàn bộ quá trình lẻn vào cũng không khó, Mạc Phàm rất nhanh ở trong kho hàng phát hiện ra một đám người mặc đồ trắng, ở trong kho huyết tề bận bịu bận bịu đi tới đi lui, giống như là đang vận chuyển cái gì đó.

“Tiền tuyến có không ít người bị thương, chúng ta phụng mệnh cấp trên đến nơi này lấy huyết tề, các ngươi ở nơi này trữ hẳn một kho huyết tề, tại sao lại không để cho chúng ta chở đi!!” Một tên quan quân đứng ngoài cửa lớn của nhà kho, khuôn mặt phẫn nộ chỉ vào tên trông coi mặc áo trắng nói.

“Đã nói với ngươi rồi, trong kho hàng này không phải là huyết tề, tiền tuyến vật tư mà các ngươi cần đã có người phụ trách chuyển đi rồi!” Tên thủ vệ mặc đồng phục trắng thái độ cứng rắn nói rằng.

“Ngươi nghĩ là ta mù hay sao, ta nhập ngũ, tử chiến nhiều năm như vậy, lẽ nào huyết tề mà cũng không nhận ra, những tên hắc tâm thương nhân các ngươi có chẳng lẽ là đang cố ý trữ hàng, thừa dịp Bạch Ma Ưng quân đoàn đột kích chuẩn bị kiếm bộn một chuyến hay sao??” Tên quan quân kia ngôn từ chính nghĩa mắng.

“Ngươi không nên ở chỗ này ngậm máu phun người, chúng ta cũng là phụng mệnh cấp trên làm việc.” Tên thủ vệ mặc đồng phục trắng tức giận đến nỗi cả khuôn mặt đều đỏ chót lên như gà chọi.

“Hừ, phụng mệnh làm việc, đám cẩu nô tài các ngươi cũng là thật là to gan, dám tồn trữ vật tư chiến lược trọng yếu. Ngày hôm nay ta sẽ đem toàn bộ kho huyết tề này chở đi, thử xem có ai dám đến bắt Minh Khoát ta hay không. Người đâu, đem toàn bộ nhà kho huyết tề này chở đi cho ta!!” Một người đàn ông to cao vạm vỡ đứng dậy, từ quân hàm trên người hắn mà xem thì hắn chính là một vị quân thống hàng thật giá thật.

Vài tên thủ vệ áo trắng lúc đối mặt với quan quân còn dám lời thẳng khí hùng, mấy phần khí thế ra oai kia, khi nhìn thấy vị quân thống này xuất hiện, cả đám đều triệt triệt để để đứng im phăng phắc.

Vị Minh Khoát quân thống này cũng là bá đạo, mang theo một đám quân pháp sư không nói hai lời đá văng cửa nhà kho ra.

Cửa lớn mở ra, từng bình từng bình huyết tề màu trắng đã đóng gói hoàn chỉnh được trưng bày khắp nơi trong kho hàng này, bên trong mỗi chiếc lọ đều có một giọt máu nhỏ đỏ nhỏ tươi toả ra ánh sáng rực rỡ dị thường.

“Những thứ này không phải huyết tề thì là cái gì!” Quân thống Minh Khoát nộ quát.

“Những thứ này...” Sắc mặt của những tên thủ vệ canh cửa kia càng lúc càng khó coi.

“Câm miệng, còn dám nói nhiều một câu có tin lão tử liền diệt ngươi luôn hay không. Các tướng sĩ tiền tuyến chúng ta thì đang phải liều chết chiến đấu ngoài kia, trong khi đám súc sinh các ngươi thì ăn không ngồi rồi ở đây làm trễ nãi quân tư!!” Quân thống Minh Khoát tức giận gầm rống.

Những thủ vệ kia không dám hé răng nói thêm một lời nào nữa, duy chỉ có một tên bác sĩ mỏ nhọn từ bên trong bước ra, cười ha hả nói: “Quân thống muốn lấy những thứ này đi cũng được, nhưng xin ngài cho ta thông báo một tiếng với Vương Nghị phó chánh án trước đã, những thứ vật tư này vốn là tài sản của Hiệp hội ma pháp và Thẩm Phán Hội, vì vậy vẫn cần tuân theo một số quy trình …”

“Lấy ra một tên phó chánh án đến ép ta, hừ?” Quân thống Minh Khoát thản nhiên nở một nụ cười khinh thường.

Hắn vung tay lên, căn bản không cho tên bác sĩ mỏ nhọn kia nhiều lời thêm nữa, trực tiếp ra lệnh cho cấp dưới của mình nhanh chóng vận chuyển vật tư.

Từng đội từng đội quân pháp sư bắt đầu tiến vào nhà kho. Tuy rằng số lượng nhân viên thủ vệ cũng không hề ít, thế nhưng bọn họ đều không dám ngang nhiên đứng ra chống lại quân đội, chỉ có thể giương mắt đứng nhìn một hòm lại một hòm huyêt tề trong nhà kho bị người ta lấy đi.

Vẻ mặt của tên bác sĩ mỏ nhọn khi nhìn thấy cảnh này liền vô cùng khó coi, vội vội vàng vàng gọi điện thoại, bộ dạng hốt hoảng giống như đã có chuyện lớn xảy ra rồi.

“Phó chánh án Vương Nghị?” Mạc Phàm khóe miệng hơi nhếch, có vẻ như hắn đã bắt được một nhân vật then chốt trong vụ này rồi.

Có thể thấy đám huyết tề này xác thực có vấn đề, nếu không bọn họ làm sao sẽ không lấy ra sử dụng, hiện tại chiến sự ở tiền tuyến đang diễn ra hừng hực, loại vật tư chữa trị như thế này khẳng định sẽ được ưu tiên đưa tới cứ điểm trên chiến trường.

Mạc Phàm vào lúc này cũng đang khoác lên mình một bộ đồng phục quân y, mắt thấy Quân thống Minh Khoát cùng bộ hạ của hắn đang muốn chở đi toàn bộ đám huyết tề kia, hắn liền phải nhanh chóng bước lên.

“Quân thống đại nhân, xin chờ một chút.” Mạc Phàm lớn tiếng kêu lên.

“Ngươi lại là tên nào nữa, chẳng lẽ lại muốn chuyển ra một đại nhân vật nào khác để đến ép ta chăng?” Quân thống Minh Khoát lạnh lùng chế giễu.

“Không phải, không phải, ta có một nhóm thủ hạ bị thương mới trở về, tìm khắp cả Bạch trấn cũng không mua được một phần huyết tề nào, vì vậy ta chạy tới đây để lĩnh một ít, kết quả nhìn thấy các vị đang muốn chở toàn bộ chỗ này đi.” Mạc Phàm nói.

Quân thống Minh Khoát liếc mắt nhìn Mạc Phàm, sau đó lại liếc nhìn giấy chứng nhận mà hắn mang theo, xác nhận Mạc Phàm cũng là người của quân đội, liền vẫy vẫy tay, mệnh lệnh cho một tên quan quân chuyển qua một hòm huyết tề cho Mạc Phàm.

Mạc Phàm liên tục nói cảm ơn, khi hắn vừa muốn thanh toán số tiền kia, vị quân thống này liền khoát khoát tay áo nói: “Không cần, ta và ngươi đều là người đang vì thành phố này mà đổ máu.”

Giá cả của một hòm huyết tề không hề rẻ, vậy mà vị quân thống rộng rãi này nói cho liền cho luôn, điều này đã khiến cho thâm tâm Mạc Phàm dấy lên vài phần ẩn ẩn xúc động, có thể thấy đây chính là một vị quân nhân chân chính đang bảo vệ cho thành phố này, mặc dù hành vi cướp bóc vật tư này của hắn cũng không phải là thô bạo bình thường a...

Đã lấy được một hòm chứa đựng đặc biệt huyết tề, Mạc Phàm lập tức rời đi mảnh đại viện quân nhu đầy thị phi này.

Linh Linh đã sớm ở bên ngoài chờ đợi, nhìn thấy Mạc Phàm ôm cả một hòm thuốc to đi ra, cô nàng liền ngạc nhiên đến độ không khép miệng lại được.

“Ngươi chậm rãi nghiên cứu xem, có phải là đám huyết tề này có vấn đề hay không...” Mạc Phàm đem hòm huyết tề giao lại cho Linh Linh.

Linh Linh rất tinh thông về vấn đề dược tề, chỉ cần cho nàng một cái đơn sơ khí tài là đã có thể phân tích ra những thành phần của huyết tề này, chỉ có điều cần một ít thời gian.

“Còn phát hiện điều gì khác lạ sao?” Linh Linh hỏi.

“Ngươi có biết Phó chánh án Vương Nghị hay không??” Mạc Phàm dò hỏi.

Tên bác sĩ mỏ nhọn kia vừa nãy trong lúc bất đắc dĩ đã nêu ra nhân vật này, nhằm ngăn cản hành vi của quân thống. Có vẻ như đống vật tư này chính là do phó chánh án Vương Nghị sai khiến cấp dưới cất giấu ở trong kho hàng!

“Ta không biết, nhưng tỷ tỷ chắc hẳn sẽ biết.” Linh Linh lập tức đem tin tức này báo lại cho Lãnh Thanh tỷ tỷ.

Lãnh Thanh bên kia sau khi nghe tin liền trầm mặc một hồi lâu, khiến cho bầu không khí bỗng có chút nặng nề.

“Xem ra chúng ta đã tiến rất gần tới chân tướng của vụ ôn dịch lần này.” Lãnh Thanh ngữ khí nghiêm túc nói.

“Vậy thì chúng ta phải làm gì.” Mạc Phàm vội vàng truy hỏi.

“Mạc Phàm, Linh Linh, hai người các ngươi hãy lập tức lẫn vào trong cứ điểm phía Tây, nhất định phải theo sát đám huyết tề được vận chuyển đến quân đội kia, ta tin tưởng sắp có người muốn trồi lên mặt nước rồi!” Lãnh Thanh nói rằng.

“Được, chúng ta sẽ đi ngay đây!” Mạc Phàm gật gật đầu.

Chuyện này đúng là càng lúc càng thú vị, rất nhanh thôi chúng ta sẽ có thể biết được đến tột cùng là ai đã đứng sau trận bệnh dịch lần này!!!

* ———————————————————————————————————————————————————–*

Cảm ơn các bạn đã thưởng thức!

Nếu các bạn thấy hay thì hãy nhấn tim hay thả đề cử để mình có động lực dịch tiếp nha.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK