Mục lục
Toàn Chức Pháp Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“ Các ngươi có khỏe không? Ta là Trảm Không – là huấn luyện viên trưởng của các ngươi trong lần huấn luyện này. Các người quả thật rất là may mắn, bởi vì từ trước tới nay đây là lần đầu tiên ta nhậm chức huấn luyện viên trưởng để rèn luyện cho đám học sinh các người.” Huấn luyện viên trưởng Trảm Không nói.

Bọn học sinh tất cả đều đứng nghiêm ở giữa quảng trường, không một ai dám nói chuyện riêng.

Ngày trước bọn họ chỉ được tiếp xúc với các lão sư. Tri thức của các lão sư quả thực phong phú nhưng họ chỉ truyền thụ cho mọi người vĩnh viễn là tri thức mà thôi. Mà quân pháp sư lại tỏa ra hơi thở chỉ có ở chém giết qua yêu ma mới có làm cho đám người bọn họ chưa từng trải qua việc đời không dám lỗ mãng. Mặc dù cái người tên gọi là Trảm Không – huấn luyện viên trưởng kia nhìn qua thì rất là ôn hòa.

“ Yên tâm, đây là lần đầu tiên ta rèn luyện đám học sinh các người, cho nên ta sẽ dành cho các người một cái ưu đãi đặc biệt để các ngươi có thể thuận lợi thông qua sát hạch rèn luyện có liên quan tới “ Thi đại học” 1 cách dễ dàng”. Trảm Không cao giọng nói.

Không đủ tư cách để sát hạch rèn luyện, hoặc bị đánh giá thấp thì đối với bọn họ cái thành tích này ảnh hưởng rất nặng nề. Không khéo nó còn ảnh hưởng tới vận mệnh cả đời của bọn họ bởi vì …. lần đánh giá rèn luyện lúc này mà xuất hiện biến hóa thật lớn.

“ Ta biết, các người đều là những thiếu niên ma pháp sư xuất sắc nhất của Bắc Thành. Ta cũng tin các ngươi có đủ thực lực để đối phó với lần sát hạch rèn luyện này… Cho nên, lần đại rèn luyện này phi thường phi thường đơn giản.”

Huấn luyện viên trưởng Trảm Không nhìn rất là phúc hậu và vô hại nở một nụ cười nói.

La Vân Sóng, Phan Lệ Quân hai người vào lúc này không khỏi nhíu mày lại. Mỗi một lần Trảm Không nở ra nụ cười này hơn phân nửa đều là chuyện không tốt!

“ Ta ở nơi này vừa hay nhận được một cái nhiệm vụ treo thưởng, phải khó khăn lắm ở nơi này chúng ta mới nhận được nhiệm vụ treo thưởng thấp đến như vậy. Các người có tất cả 100 người đúng không??…. Như vậy đi, chỉ cần 100 học sinh các ngươi, bất luận là ai hoặc một đội ngũ nào hoàn thành được cái nhiệm vụ treo thưởng này thì toàn bộ các người ở lần rèn luyện này đều được thông qua, hơn nữa lại còn được A cấp!” Trảm Không nói.

Trảm Không vừa dứt lời. Toàn bộ tiểu trại liền xôn xao hẳn lên!!

Xôn xao đầu tiên tất nhiên là 100 học sinh ở nơi này rèn luyện rồi. Đối với việc rèn luyện này bọn họ cũng được nhóm học trưởng, học tỷ đi trước nói qua. Bọn họ chỉ cần ở trong trạm dịch này sinh sống yên ổn, không có va chạm gì với huấn luyện viên thì trên cơ bản tất cả liền có thể thông qua. Có biểu hiện xông ra ngoài thì muốn được B cấp hay A cấp đều không thành vấn đề.

Nhưng từ trước tới giờ chưa từng nghe nói tới muốn thông qua lại phải hoàn thành nhiệm vụ treo thưởng a??

Treo thưởng thứ này không phải chỉ có đoàn đội trưởng thành ma pháp sư vì khoản thù lao kếch xù nên mới tới để tiếp nhận nhiệm vụ đặc biệt này sao!!!

Mà ở bên ngoài quảng trường, những nhóm thợ săn thường hay lui tới trạm dịch trong khoảng thời gian dài cũng không thể bình tĩnh được!!

What the fuck!! Tình huống gì thế này??

Lần này đám học sinh phải hoàn thành nhiệm vụ treo thưởng???

Hắn bị tâm thần à?? Những nhiệm vụ treo thưởng đó ngay cả đoàn đội trưởng thành ma pháp sư như bọn họ cũng chưa chắc đã hoàn thành. Tụi học sinh miệng còn hôi sữa này thì hoàn thành cái con khỉ gì???

“ Nếu chúng ta ở đây không một ai có thể hoàn thành nhiệm vụ treo thưởng thì sao??” Hứa Chiêu Đình đứng ở phía trước lớn tiếng hỏi.

“ Vậy thì toàn bộ đều là không hợp cách.” Trảm Không trả lời một cách tự nhiên.

Lời này vừa nói ra, tất cả học sinh và lão sư cũng không thể bình tĩnh được nữa.

“ Huấn luyện viên trưởng, không bằng người phán luôn chúng ta tất cả đều không hợp cách có phải nhanh hơn không?” Lúc này, lớp trưởng Chu Mẫn của lớp dẫn đầu không nhịn được liền đứng ra.

“ Đúng vậy, điều này trực tiếp phán chúng ta toàn bộ đều không hợp cách có gì khác nhau đâu!!”

Trương Kiến Quốc, Tiết Mộc Sinh, Đường Nguyệt, Trần Vĩ Lượng trên mặt các vị lão sư này cũng là biểu tình không nhịn được nữa.

Đây là tình huống gì, không phải nói bên họ đã chuẩn bị tốt rồi sao?? Vì sao vị huấn luyện viên trưởng này lại làm sai kịch bản??

Nhiệm vụ treo thưởng, đây mà là cái học sinh tụi nó có thể làm được sao??

“ Có gì không ổn sao? Các ngươi có thể đi hỏi giáo viên Đặng Khải của các ngươi. Dù sao thì muốn từ nơi này kiếm được điểm số cao cũng không phải là việc dễ dàng gì. Thiên Lan ma pháp cao trung là trường công lập tốt nhất ở Bắc Thành, chẳng lẽ lại mang đến nơi này một đám phế vật hay sao??? Ở nơi này mà không có ý chí để rèn luyện không bằng cút trở về nhà trường mà học sách ma pháp. Ở đó có thể dùng tượng gỗ hình người để rèn luyện không phải tốt hơn sao?? Cần gì phải đến cái trạm dịch có nguy cơ tứ bề này!!” Giọng nói Trảm Không bỗng nhiên chuyển sang trầm trọng, nặng nề. Khuôn mặt đang còn tươi cười trong nháy mắt biến thành hung thần ác sát.

Mang một đám phế vật để đi rèn luyện??

Những lời nói này có thể nói là mạnh mẽ đâm sâu vào trong lòng đám học sinh bọn họ!

“ Huấn luyện viên trưởng, người làm ra cái sát hạch này cũng làm khó người khác quá. Theo ta được biết bất cứ một cái nhiệm vụ treo thưởng nào thì yêu cầu tối thiểu dành cho một cái tiểu đội cũng phải là từ 5 năm được mài dũa ở bên ngoài mới đủ để hoàn thành nhiệm vụ…” Trương Kiến Quốc lão sư tự tin nói lên.

“ Các ngươi có 100 người, nếu một cái nhiệm vụ cũng không thể hoàn thành được, thế chẳng phải nói các ngươi là những vị lão sư tầm thường dạy dỗ ra 100 trăm tên phế vật hay sao?? Thật đáng thất vọng, thế này mà gọi là lớp dẫn đầu à??” Huấn luyện viên trưởng Trảm Không không khách khí nói.

Trương Kiến Quốc vừa nghe xong những lời này, sắc mặt liền biến trắng biến xanh. Vị huấn luyện viên trưởng này, đầu óc cũng không có được bình thường. Tự nhiên lại đi bố trí một cái nhiệm vụ mà khả năng hoàn thành bằng 0. Lại còn đem lão sư của trường Thiên Lan ma pháp cao trung và tất cả học sinh mắng chửi nữa chứ!!

“ Dĩ nhiên, khi có một người hoặc một tiểu đội hoàn thành được nhiệm vụ treo thưởng. Cá nhân ta sẽ có phần thưởng kèm theo, phần thưởng này chính là một kiện phòng ngự ma cụ.” Trảm Không lại tiếp tục cao giọng, nói.

Nhắc tới phòng ngự ma cụ, những lão thợ săn đang đứng ở ngoài quảng trường tất cả đều kích động lên!

“ Đ*t con mẹ nó chứ, khen thưởng một kiện phòng ngự ma cụ???”

“ Trảm Không lão đại, đừng mà, cơ hội này cho chúng ta đi, chúng ta cam đoan nhiệm vụ này sẽ được hoàn thành một cách ổn thỏa.”

“ Đúng vậy, chúng ta cũng đang cần một kiện phòng ngự ma cụ a. Cái đồ vật có thể cứu mạng này bất luận như thế nào cũng đều cho chúng ta đi.”

“ Hay để chúng ta cùng đám học sinh này cạnh tranh công bằng đi. Trảm Không lão đại, chúng ta cũng muốn ma cụ!!!”

Trong chốc lát, những nhóm tiểu đội thợ săn đang đứng vây xem ngoài quảng trường đó toàn bộ đều hô to lên.

Ma cụ!!

Ma cụ là một loại linh hồn tương liên, thông qua ý niệm có thể nhanh chóng huyễn hóa ra vật thể chân thật dùng để hỗ trợ trong chiến đấu. Cũng giống như cái Lữ ma cụ được vị bán hàng rong Nhị hói đầu kia bày bán vậy. Đó chính là mặc vào rồi phát động sau. Tốc độ của bản thân sẽ được tăng lên trên diện rộng. Nếu gặp trường hợp đánh không lại Yêu ma, thì cái Lữ ma cụ này chính là vật cứu mạng.

Hơn nữa ở trong quá trình chiến đấu, tốc độ bản thân được tăng lên cũng giúp sức chiến đấu của các ma pháp sư được đề cao hơn.

Phòng ngự ma cụ có thể biến ảo thành tấm chắn. Là một áo giáp trang bị đặc thù. Ở thời điểm mấu chốt có thể ngăn cản ma pháp cùng công kích của Yêu ma. Nó cũng tương đương với một cái trang bị bảo mệnh.

Ma cụ tuy không có nhiều Tinh trần ma khí, nhưng đối với những nhóm thợ săn thường xuyên đối mặt với sinh tử khi ở ngoài dã ngoại mà nói thì đó chính là Thần khí cứu mạng. Cái gì có thể so sánh được với sinh mạng chứ??

“ Mẹ kiếp, phần thưởng lớn vậy. Theo ta biết được, một kiện phòng ngự ma cụ bình thường giá trị của nó có thể lên tới mấy chục vạn nguyên!”

“ Thảo nào những nhóm thợ săn kia đều trở nên điên cuồng. Đồ vật có giá trị khủng khiếp như vậy tự nhiên lại đem làm phần thưởng rèn luyện cho đám học sinh miệng con hôi sữa nữa chứ.”

“ Vấn đề là, bọn học sinh đó có thể lấy được nó sao??”

“ Hay nói cách khác, nhiệm vụ treo thưởng về cơ bản rất khó làm. Các ma pháp sư thợ săn lão làng đôi khi có khả năng nguy hiểm tới tính mạng nữa là.”

Mạc Phàm hắn đối với kiện ma cụ này có vài phần xa lạ, nhưng thứ ma cụ này liền biến thành nhân dân tệ, thì hắn nhanh chóng hiểu ngay!

Ma cụ bình thường nhất cũng phải mất tới mấy chục vạn, Mẹ nó chứ, cả đời lão tử cũng chưa bao giờ thấy nhiều tiền tới như vậy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK